Bỏ Phi Trọng Sinh: Độc Thủ Nữ Ma Y

Lăng Hạo Nhiên ánh mắt né tránh, Tử Khuynh đương nhiên thấy được, nàng cũng thấy được Lăng Hạo Nhiên ánh mắt loé lên một tia ảo não rồi biến mất. Nàng không phải là Tử Khuynh chân chính, cũng không phải là Tử Khuynh đơn thuần trước kia, cho nên, mọi biểu hiện của Lăng Hạo Nhiên nàng đều thu vào mắt.

“Ca, không cần lo lắng, sẽ tốt lên thôi.” Thân thể này tuy rằng đơn thuần, nhưng không ngốc, nàng cũng sớm biết thân thể này căn bản không thể tu luyện linh lực, cũng không thể kích phát đấu khí, nhưng thật ra là do nàng ấy tinh thần sa sút, còn bây giờ, sẽ không còn nữa.

Đã từng là Thần cấp cường giả, Tử Khuynh có biện pháp cải thiện thể chất của mình, chỉ cần tìm linh dược thích hợp là được!

“Ừm, sẽ tốt lên.” Lăng Hạo Nhiên nắm chặt bàn tay nhỏ của Tử Khuynh, tay ấm áp, trong lòng cũng ấm theo.

“Khuynh nhi, ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi chuẩn bị bữa tối cho ngươi.” Tử Khuynh thân thể còn suy yếu, cần bổ sung định dưỡng.

Thật ra hắn định chuẩn bị lên núi thử vận, tìm vài thứ trên núi để làm thức ăn, nhưng Đinh dược sư lại cho hắn một chút ngân lượng, hắn chỉ cần mua một ít thịt là được.

“Được.” Tử Khuynh gật đầu, Lăng Hạo Nhiên lập tức xoay người, đi về hướng tửu lâu, hắn phải đi thật nhanh để nhanh chóng trở về.

Lăng Haoh Nhiên đi xa rồi, Tử Khuynh mới nhích thân thể ngồi thẳng, khoanh chân lại, bắt đầu hấp thu linh lực.

Nàng muốn thông qua thay đổi tư thế để lấy thể chất, ít nhất sẽ không đi được hai bước đã ngã xuống.

Lúc Tử Khuynh im lặng hấp thu linh lực, đột nhiên, một ánh sáng màu tím từ ngọc bội nàng đeo bắn ra, đem toàn bộ thân thể Tử Khuynh bao quanh lại.

Một trận trời đất quay cuồng, Tử Khuynh đột nhiên phát hiện, mình đang đi vào một nơi hoa thơm chim hót, gió thổi nhẹ nhàng, cảm giác như toàn bộ thân thể như sống lại.

“Không gian, cư nhiên lại là Thần cấp không gian!” Tử Khuynh tu vi đã từng đạt đến Thần cấp, tự nhiên cảnh giới này nàng đã gặp qua, trong nháy mắt, quang cảnh liền biến mất, khiến nàng kinh ngạc.

Chẳng lẽ là...

Đột nhiên Tử Khuynh nghĩ đến gì đó, tay sờ về phía ngọc bội đeo trên cổ, trong trí nhớ, khối ngọc bội này từ khi sinh ra đã đeo trên cổ, chưa bao giờ tháo ra, vừa rồi ánh sáng màu tím là từ khối ngọc này phóng ra.

Chẳng lẽ nói Thần cấp không gian, chính là khối Ngọc này?

“Chủ nhân.” Đột nhiên, một thanh âm nhu nhu bên tai vang lên, từ trong ngọc bội bay ra, xuất hiện một tiểu hoa nhi trước mặt Tử Khuynh, nhìn như tiểu đồng trong bức trang tết, đáng yêu đến mức Tửu Khuynh nhịn không được muốn nhéo gương mặt phấn bộn của hắn.

“Chủ nhân, đó là Tím Lan không gian, còn ta là khí linh không gian, ngài có thể gọi ta là Tử Tịch!” Tử Tịch cười hì hì nhìn Tử Khuynh, sau này người trước mắt chính là chủ nhân của hắn!

“Tử tịch, ngươi khỏe.” Tử Khuynh cũng cười hì hì nhìn Tử Tịch đáng yêu.

“Chủ nhân, ngài trước ngồi xuống, ta sẽ đem một ít đồ nhập vào đầu ngài.” Tử Tịch ý nói Tử Khuynh ngồi xuống.

Tử Khuynh lần nữa khoanh chân ngồi xuống, Tử Tịch cũng không lãng phí thời gian, liền dùng bàn tay bụ bẫm đặt lên đầu Tử Khuynh, trong nháy mắt, một loạt đồ vật truyền vào trong đầu Tử Khuynh.

Bất ngờ được một tràn tin tức và đồ vật tràn vào đầu Tử Khuynh, làm đầu nàng đau lên.

“A.” Tin tức và đồ vật quá mức khổng lồ, nàng phải cố gắng hấp thu hết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui