Edit: Miêu - CQH
Đúng là bình dấm chua lớn!
Bùi Vân Khinh quay lại cười với người đàn ông, nhẹ giọng mở miệng.
“Tôi chỉ so sánh một chút, chú nhr cùng anh ta, đẹp trai hơn?”
Đường Mặc Trầm không cho là đúng như vậy.
“Cuối cùng tôi phát hiện…” Bùi Vân Khinh cố ý thở lớn, nhìn, lông mày anh dựng lên, mới cười lớn rồi nói đáp án của mình, “Chú nhỏ đẹp trai hơn.”
Đường Mặc Trầm hừ nhẹ.
“Nhàm chán!”
Bùi Vân Khinh chỉ cười.
Đúng là người cao ngạo.
Miệng nói cô nhàm chán, trong lòng còn không phải vui vẻ sao!
trên lầu, tổng thống tiên sinh Hoắc Vĩ Đình đang dắt vợ mình Lam Nhược, nhìn đến hai người Đường Mặc Trầm, liền hiện lên vẻ ôn tươi cười.
“Mặc Trầm!”
“Tổng thống, phu nhân!”
Dẫn theo Bùi Vân Khinh đến, Đường Mặc Trầm khẽ gật đầu coi như thăm hỏi.
Bùi Vân Khinh cùng hai người đã gặp nhau, lúc này chủ động cười hỏi thăm.
“Tổng thống tiên sinh, phu nhân, buổi tối tốt lành.”
Hvd cười rồi cô gật đầu, Lam Nhược đưa tay đỡ lấy bàn tay cô.
“Vân Khinh ngày càng giống như La tiểu thư (mẹ của nữ chính), đều là quốc sắc thiên hương!”
Bùi Vân Khinh vẻ mặt ngây thơ cười, “Phu nhân chê cười rồi, con nếu có một phần vẻ đẹp đoan trang của mẹ thì cười đến tỉnh ngủ rồi.”
Vừa nghe được câu nói của cô, hai người khẽ cười.
“cô nhóc kia, nếu so với Mặc Trầm chỉ có thể hơn thôi.” Vẻ mặt Hvd ôn hòa tươi cười, “Chúng ta đi xuống thôi!”
Mọi người thấy tổng thống cùng phu nhân đi xuống, đều dừng lại mọi việc lại nhìn về phía hướng cầu thang.
Năm nay hvd bốn mươi tuổi, ánh mắt chính trực mặt chữ điền, trán lộ ra sự thông minh.
Lam Nhược xuất thân trong gia đình danh môn, khuôn mặt không so được với Bùi Vân Khinh nhưng có khí chất hào phóng, lễ phục màu đen càng lộ ra vẻ ung dung, tao nhã.
Hai người vợ chồng rất tự nhiên đi xuống, lộ ra khí thế của một tổng thống cùng đệ nhất phu nhân.
Đường Mặc Trầm cùng Bùi Vân Khinh đi ở phía sau, cũng không bị hai người kia cướp đi ánh hào quang.
Người đàn ông giống như bảo kiếm đã rút ra khỏi vỏ, còn người phụ nữ bên cạnh có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, đều là một hình ảnh không thể bỏ qua.
Bốn người chậm rãi đi xuống bậc thang, cũng giống như lão quốc vương cùng vương hậu mang theo người nối nghiệp để bá quan tiếp cận.
Mọi người tự động tách ra thành một lối đi, hvd cùng Lam Nhược đi lên sân khấu.
“Hoan nghênh mọi người đã đến đây chơi, chúng tôi tổ chức sự kiện từ thiện này nhằm tan tỏa tình yêu đến với mọi người. Hôm nay, buổi dạ tiệc này cũng hợp tác cơ kim hội, những số tiền mà mọi người giúp sẽ chuyển đến những em nhỏ cần giúp… Lúc này, tôi cùng phu nhân của mình cảm ơn sự giúp đỡ của mọi người!”
Hvd nói lời giới thiệu ban đầu, vị mc lên sân khấu đem một phong thư màu vàng đưa đến Lam Nhược.
Lui về sau một bước, ông ấy cười đem những lời tiếp theo giành cho thê tử.
Đứng ở trước mặt mọi người, Lam Nhược nhìn mọi người xung quanh.
“hiện tại chúng tôi sẽ công bố, danh sách đề cử tiểu thư hoa hồng đêm nay.”
Bà ấy lấy ra danh sách trong phong thư, đọc lên tên trong đó.
“Giáo sư đại học Yale, CEO Cố thị Dược nghiệp, tiểu thư Cố Tây Phán.”
Toàn hội trường vỗ tay, Cố Tây Phán cười hướng mọi người cúi đầu.
Tiếp theo hai người ngoại quốc.
Sau đó…
“Người đại diện cho cơ kim hội, diễn viên nổi tiếng Đới Annie tiểu thư!”
Lại một trận vỗ tay, Đới Annie tiến lên môt bước, khẽ nâng tay hướng mọi người chào hỏi.
Tiếp theo, Lam Nhược đọc lên hai cái tên.
một người trong người nổi tiếng thượng lưu trong nước, một người là danh môn quý tộc nước ngoài, mỗi người đều có thành tích nổi bật.
Cuối cùng…
“Cuối cùng, người….” Lam Nhược nghiêng mắt, hướng đến Bùi Vân Khinh giơ bàn tay lên, “Tiểu thư Bùi Vân Khinh!”