Bố Y Quan Đạo

Trong điện thoại Đào Thùy Nhâm nói muốn hỏi Trương Thanh Vân vài vấn đề, hỏi kỹ xem Trương Thanh Vân có quen biết Phương Tiểu Nam, hai người đã từng có kinh nghiệm hợp tác thế nào.Lúc đầu Trương Thanh Vân còn kiên nhẫn trả lời nhưng chủ nhiệm Đào rõ ràng không đúng mực, càng hỏi càng tinh tế. Thậm chí hai người đã gặp mặt ở đâu, nói những gì, lúc đó tinh thần và trạng thái của Phương Tiểu Nam là thế nào...Cặp lông mày của Trương Thanh Vân chợt vo lại, trong lòng bùng lên lửa giận, hắn nói:- Chủ nhiệm Đào, thế này đi, tôi đang ở thủ đô nghỉ phép trong thời gian kết hôn, tôi sẽ xử lý xong mọi chuyện rất nhanh, sau đó sẽ quay về Giang Nam, anh xem thế nào?- À!Chủ nhiệm Đào lập tức dùng giọng quan:- Đồng chí Thanh Vân, anh biết rõ điều này có nghĩa gì chứ? Tôi thấy giọng điệu của anh có vẻ không nhịn được, anh cũng biết đấy, lần này bí thư Lưu rất tức giận, anh...- Vậy thế này, mai tôi sẽ quay về!Trương Thanh Vân mặc kệ Đào Thùy Nhâm, hắn lập tức chen ngang.- Anh...Được, mai tôi sẽ ở ủy ban kỷ luật đợi anh!Chủ nhiệm Đào nói, sau đó lập tức cúp điện thoại như thị uy.Trương Thanh Vân thầm cười lạnh, vẻ mặt có chút khó coi, chỉ cần xem thái độ là biết chủ nhiệm Đào này muốn tưới nước lá trà, đã coi mình là người tiết lộ tin tức, như vậy sao còn tâm tính công bằng để điều tra?- Thanh Vân, có chuyện gì xảy ra?Triệu Giai Ngọc đi đến nói, nàng có chút quan tâm.Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu rồi khoát tay nói:- Không có gì, chúng ta có thể đến nhà đại ca, đoạn đường cũng không xa, chúng ta đi bộ là được.Triệu Giai Ngọc gật đầu, hai người sửa sang quần áo rồi cầm theo chút quà rời khỏi nhà.Khu biệt thự 81 đều là của những vị quân nhân trên cấp thiếu tướng, khắp nơi đều có vệ binh canh gác, có thể nói là rất uy nghiêm. Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc tay nắm tay chậm rãi đi trên đường cũng làm cho rất nhiều người ghé mắt, bọn họ đều xem đây là hai người con một gia đình quân nhân nào đó.Xem ra ngôi biệt thự có tên Tảo Điền của ông nội Triệu Giai Ngọc cũng rất có danh tiếng, người bên trong đi ra luôn làm kẻ khác phải chú ý.Trên đường đi Trương Thanh Vân nghĩ về chuyện ở Giang Nam, nhìn qua thì có vẻ bất lợi, nếu Phương Tiểu Nam và Khâu Hâm có gì đó thì lại càng bất lợi.Nhưng Trương Thanh Vân lập tức chối bỏ khả năng này, hắn rất tin tưởng vào những người mình biết. Phương Tiểu Nam này rất sợ chết, một người sợ chết sẽ không đùa giỡn trên lưỡi đao.Trương Thanh Vân tự hỏi một lúc lâu mà thầm nghĩ mình không nên luôn bị động, vì có suy nghĩ mà hắn dùng điện thoại của Triệu Giai Ngọc gọi cho Trần Cảnh Vân và Trần Mại, hắn ra chỉ thị cho hai người tố cáo nặc danh Khâu Hâm ở văn phòng ủy ban kỷ luật tỉnh ủy.Khâu Hâm ở Vũ Lăng rất nhiều năm, người này sớm không đi muộn không đi, sao lại rời bỏ Vũ Lăng trước khi sự việc phát sinh, chẳng lẽ trong vấn đề này không có manh mối? Ủy ban kỷ luật cũng nên kiểm tra cho triệt để, đừng quá qua loa đại khái.Trong khoảng sân nhỏ biệt thự Triệu Truyền, vợ Triệu Truyền và con gái ra cửa đón khách, từ xa Triệu Hồng yến đã tiến lên đón chào rồi cười hì hì nói:- Chào cô cô, chào dượng!Triệu Giai Ngọc khẽ cười một tiếng, nàng buông tay Trương Thanh Vân rồi tiến lên. Trương Thanh Vân cũng thu tâm tư mà cười nói:- Sao vậy? Mùa này mà cũng có thời gian về nước à?Triệu Hồng yến cười hì hì nói:- Xin nghỉ không được sao? Dù sao cũng có người cho cháu vé máy bay, cháu đâu còn gì để quan tâm!Triệu Hồng yến vừa nói vừa liếc về phía Triệu Giai Ngọc, gò mà của cô cô đang ửng hồng.Đám người đi đến cổng biệt thự thì Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc đồng thời mở lời chào hỏi với Phùng Tố Trinh, luôn miệng nói chị cả. Phùng Tố Trinh híp mắt nói:- Đến nhà là tốt rồi, đến là tốt rồi, đại ca của cô đã chờ từ lâu, cũng từ chối lời mời dự họp hôm nay.Đám người đi vào cửa, Triệu Truyền đang ngồi hút thuốc ở phòng khách, hắn nhấc mắt lên dùng ánh mắt chim ưng nhìn về phía Trương Thanh Vân. Lúc này Trương Thanh Vân cũng gật đầu cười nói:- Chào đại ca!Triệu Truyền nhìn chằm chằm Trương Thanh Vân một lúc lâu, cuối cùng nói ra hai chữ:- Ngồi đi!Bầu không khí có chút xấu hổ, lúc này điện thoại trong túi quần Trương Thanh Vân lại vang lên, hắn áy náy ngẩng đầu lên nói:- Xấu hổ quá, em ra nghe điện thoại!Trương Thanh Vân cũng không quan tâm Triệu Truyền có giận hay không, hắn đi ra khỏi phòng khách tiến vào khoảng sân trước nhà rồi nhấn nút nghe.- Alo, Trương Thanh Vân phải không? Trưởng phòng Trương phải không?Đầu dây bên kia vang lên một âm thanh khá lớn:- Tôi là Thang Vận Quốc người ủy ban kỷ luật.Trương Thanh Vân chợt ngẩn ngơ, hắn vội hỏi:- Chào bí thư Thang!Trương Thanh Vân không ngờ vừa nhận được điện thoại của chủ nhiệm Đào, bây giờ lại nhận được điện thoại của bí thư ủy ban kỷ luật, muốn gọi đến mắng người sao?- À!Thang Vận Quốc dừng lại một chút rồi nói:- Là thế này, vừa rồi nghe nói chủ nhiệm Đào đã to tiếng với anh, vì nhiệm vụ lần này quá quan trọng, bí thư Lưu tự mình xem xét, vì vậy người bên dưới khó tránh khỏi vấn đề xao động, anh cũng nên bỏ quá cho.- Sao lại thế được, tôi tất nhiên phải phối hợp mới đúng. Dù sao lần này Giang Nam gặp chuyện không may thì ảnh hưởng rất lớn, tôi sẽ nhanh chóng xử lý mọi chuyện ở thủ đô, sau khi chấm dứt kỳ nghỉ sẽ lập tức quay về.Trương Thanh Vân dùng giọng chân thành nói, bí thư ủy ban kỷ luật tự mình gọi điện đến nhận lỗi, vì vậy Trương Thanh Vân cũng không giả vờ ngớ ngẩn để lừa đảo.Trong lòng Trương Thanh Vân biết rõ, bí thư Thang gọi đến cũng không phải xem mặt mũi của mình, người ta quan tâm đến mặt mũi Triệu gia là nhiều. Lúc này Triệu gia đã phát thiệp mời khách, mình là con rể Triệu gia đã được truyền đi khắp Giang Nam, nếu kiểm tra có chuyện thì tốt, nếu không thì chọc lỗ thủng vá trời.- Như vậy thì tốt, anh là cán bộ trẻ vĩ đại, cá nhân tôi tin tưởng anh sẽ vượt qua những khảo nghiệm của tổ chức. Nói thật với anh, lần này anh bị hiềm nghi khá lớn, dù sao thì thời gian anh nghỉ kết hôn cũng trung hợp với thời gian Phương Tiểu Nam bỏ chạy, mà lần này Phương Tiểu Nam bỏ chạy đã làm kẻ khác cảnh giác, tỉnh ủy mới không thể không ra tay sớm.- Vì không có sự chuẩn bị đầy đủ mà bây giờ đã tạo thành ảnh hưởng khá tiêu cực, anh thấy đấy, chính quyền Giang Nam đã rơi vào nguy cơ tín nhiệm, nhân dân cũng dèm pha, ảnh hưởng ác liệt chưa từng có!Khi nghe Thang Vận Quốc nói như vậy thì trong lòng Trương Thanh Vân trở nên trầm trọng, đây là cái bẫy mà kẻ khác lập ra cho mình. Lúc trước Phương Tiểu Nam đến tìm mình, dù ứng phó thế nào cũng vỡ lở.Trương Thanh Vân hắn đuổi Phương Tiểu Nam quay về thì mạng nhỏ của nàng khó bảo toàn nhưng vấn đề sẽ thật sự nổi loạn, mà chính mình để lộ ra nửa sơ hở thì dùng phương pháp vu hồi sẽ có kẻ nhìn mình chằm chằm. Phương Tiểu Nam bỏ trốn, sự việc chuyển biến đột ngột, cuối cùng tỉnh ủy cũng không quán triệt được ý đồ trước đó.- Đáng giận!Trương Thanh Vân cắn răng mắng một câu, trong lòng đột nhiên tức giận có thể hiểu được. Tiểu tử Khâu Hâm này quá độc hại, quả thật làm cho kẻ khác giận sôi máu. Mình và hắn không thù không oán nhưng dùng phương pháp ti tiện như vậy để tính toán chính mình, đúng là khó thể bỏ qua.Khâu Hâm quả là gian hùng, dùng Phương Tiểu Nam làm bom hẹn giờ, mục đích chính là Trương Thanh Vân hắn, chính mình quả nhiên có chút sơ sót.Trương Thanh Vân hít vào một hơi thật sâu rồi bình định những luồng suy nghĩ, hắn biết rõ trường hợp này không nên tự suy nghĩ quá nhiều. Hắn bỏ điện thoại vào túi, vẻ mặt chợt bình tĩnh như nước, hắn lại quay về phòng khách.Phòng khách đã rất náo nhiệt, ba người Triệu Giai Ngọc trò truyện rất nhiệt tình, trong đó Triệu Hồng yến lại cứ quấn lấy cô cô mà chọc ghẹo. Trương Thanh Vân mở cửa thì tất cả mọi người chợt im lặng, Triệu Hồng yến nói:- Dượng, sao kỳ nghỉ mà còn bận rộn như vậy? Dượng cũng đừng vì công tác mà lạnh nhạt với cô cô.Trương Thanh Vân liếc mắt nhìn Triệu Hồng Yến, vẻ mặt Triệu Giai Ngọc đã sớm đỏ hồng. Trương Thanh Vân nói:- Không có gì, cô cô của cháu còn bề bộn công tác hơn cả dượng.Sau khi Trương Thanh Vân ngồi xuống thì Triệu Truyền bắt đầu nói ra những sắp xếp lần này với hai người, ý của Triệu Duyên An chính là Triệu gia sẽ xử lý hôn lễ, mời những họ hàng bạn bè thân quen, mọi người cùng nhau chúc mừng, coi như để Trương Thanh Vân biết được gia môn.Trương Thanh Vân có chút khó xử, hắn trầm ngâm một lúc lâu sau mới nói:- Đại ca, hay là làm đơn giản một chút, lần này Giang Nam điều chỉnh ban ngành ba thành phố có ảnh hưởng quá lớn, vừa rồi bí thư ủy ban kỷ luật đã gọi điện cho em, rất có thể em sẽ phải chấm dứt kỳ nghỉ.- Sao?Triệu Truyền nhướng mày, hắn có chút mất hứng, chính mình nói lưu loát cả ngày mà Trương Thanh Vân dùng lý do này để từ chối, cũng không biết là thật hay giả.- Thế này đi, đại ca, chút nữa em sẽ báo cáo với Nhị thúc, mọi người cùng nhau thương lượng một chút, dù sao lời đề nghị của em chỉ là một chữ "giản".Trương Thanh Vân nhắc lại một lần nữa nhưng lại kéo Triệu Duyên An ra, hắn đồng ý chính mình sẽ tự liên hệ.Triệu Truyền nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân, khi thấy vẻ mặt đối phương có vẻ như không nói dối, khi xem lại thì lời nói cũng khá nghiêm trọng, hơn nữa bí thư ủy ban kỷ luật gọi điện thì khó thể thờ ơ được.- Rốt cuộc Giang Nam có chuyện gì xảy ra? Đã sớm nghe nói Giang Nam lắm phong ba, cậu cũng bị liên lụy sao?Triệu Truyền nói.Trương Thanh Vân cười cười, hắn khoát tay nói:- Không phải là liên lụy nhưng em ở phòng tổ chức nên ít nhiều gì cũng có chút liên quan, có một vài việc cần phải tự mình đi xử lý.Khóe miệng Triệu Truyền chợt co quắp, vẻ mặt có chút xấu hổ, Trương Thanh Vân đề phòng Triệu gia rất sâu.Rõ ràng là gặp chuyện lớn mà Trương Thanh Vân cứ nói hời hợt như vậy, tuy chứng tỏ sự trưởng thành, gặp chuyện bình tĩnh, đồng thời cũng vạch rõ vấn đề không liên quan đến Triệu gia.Triệu Truyền nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Trương Thanh Vân mà trong lòng có chút hương vị không phải, mơ hồ lại bực bội đám người Giang Nam không nể tình. Đám người này biết rõ Triệu gia gả con mà thời gian nghỉ kết hôn cũng không được yên tĩnh, xem ra ở Giang Nam có rất nhiều người không xem Triệu gia ra gì.Triệu Truyền mấp máy môi muốn nói lại thôi, hắn định nói Trương Thanh Vân không cần quan tâm đám người đang náo loạn ở Giang Nam, nhưng hắn cũng biết rõ mình không có quyền lợi yêu cầu đối phương. Người ta vốn cũng không phải quan viên thế lực nhà họ Triệu, mình còn nói gì được đây? Bạn đang đọc chuyện tại - Được rồi, việc này tôi sẽ nói với Nhị thúc. Thanh Vân, bên Giang Nam cũng chỉ có cậu và Giai Ngọc, nhiều người giúp sức thế nào cũng tốt hơn, nhớ nên liên hệ với bí thư Hà ở bên kia, cũng không có gì xấu đối với cậu.Một lúc lâu sau Triệu Truyền mới dùng giọng thản nhiên nói.Trương Thanh Vân gật đầu tỏ vẻ nhất định, hắn nhìn thấy Triệu Truyền không có ác ý, càng không có ý lôi kéo.Trương Thanh Vân không phải người chẳng biết phân biệt, người ta đã mềm thì mình cũng không nên quá cứng. Dù thế nào thì với tính cách của Triệu Truyền nói ra những lời như vậy cũng rất khó khăn.Trương Thanh Vân và hắn dù sao cũng là họ hàng, quan hệ này vĩnh viễn không thể thay đổi được, dù không có ý kiến tương đồng nhưng lén quan hệ với nhau cũng chẳng căng thẳng như trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui