Bố Y Quan Đạo

Trương Thanh Vân không nhắc đến vấn đề về Uông Thanh Tuyền mà Chiêm Giang Huy cũng không đả động đến điều này. Trước đó hắn và Chiêm Giang Huy nói chuyện rất thoải mái, rất hòa hợp, đa số lời nói của Chiêm Giang Huy đều là khuyến khích và khẳng định. Nhưng bây giờ khi nhắc đến vấn đề này thì vẻ mặt Chiêm Giang Huy trở nên rất khó coi, lão lập tức mắng Trương Thanh Vân té tát mà không chút lưu tình.Trương Thanh Vân không dám cãi lại, nhưng Chiêm Giang Huy nói nhiều cũng cảm thấy mệt, lão nâng ly nhấp một ngụm trà, tâm tư cũng dần tĩnh lặng, một lúc lâu sau lão mới nói:- Câu nói lần trước của cậu cũng không tốt, rõ ràng không có tính tổ chức và tính kỷ luật. Dù là đảng ủy, chính quyền hay cơ quan xí nghiệp thì cũng đều là đồng chí của mình, có người mở miệng mắng đồng chí của mình như vậy sao? Chưa nói đến những ảnh hưởng ác liệt, hơn nữa còn liên quan đến phẩm cách của người phát ngôn, như vậy mà gọi là cán bộ cao cấp à? Như vậy làm người ta thấy rõ một đám bí thư chi bộ thôn điên khùng.Vẻ mặt Trương Thanh Vân khá nóng bỏng, hắn vẫn nhẫn nhịn không lên tiếng. Lúc này nói điều gì cũng chỉ là dư thừa, nghĩ lại thì hành động mình cắn xén tài chính của xí nghiệp nhà nước cũng có chút âm độc, khi tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông cũng nói ra những lời bất lợi với sự đoàn kết, lúc này nghĩ lại cũng thấy có chút quá mức.Nhưng trong đầu Trương Thanh Vân cũng có một ý niệm, lúc đó hắn sở dĩ dám phát ngôn như vậy cũng vì cảm thấy chính mình chỉ là cấp phó, nếu hắn là bí thư thị ủy thì chắc chắn phải xem xét tính nghiêm túc của tổ chức, dù là bất kỳ tình cảnh nào cũng phải suy xét toàn diện mới dám phát biểu ý kiến.Nhưng là một phó bí thư, Trương Thanh Vân tự cho mình quyền lợi lựa chọn thời cơ thích hợp và phát biểu vài lời quá mức. Dù sao thì những biểu hiện của vấn đề chủ lao động và công nhân tranh cãi với nhau cũng quá xấu xa, Trương Thanh Vân là tổng chỉ huy công tác dẹp loạn nên trong lòng rất oán giận, vì vậy mà hắn mới biểu hiện lập trường của mình, dù quá khích thì người khác cũng không có gì để nói.Nhưng vấn đề là Trương Thanh Vân gặp phải một Uông Thanh Tuyền quá tích cực, mặt khác yêu cầu của Chiêm Giang Huy với Trương Thanh Vân cũng không phải là một phó bí thư chuyên trách, vì vậy Trương Thanh Vân bị mắng cũng là lẽ đương nhiên.- Bí thư, tôi quay về nhất định sẽ làm kiểm tra, đến lúc đó sẽ nói rõ trước hội nghị thường ủy để các đồng chí lấy tôi làm...Trương Thanh Vân vừa nói được một nửa thì Chiêm Giang Huy đã nhíu mày cắt ngang:- Được, được rồi, đừng kéo những thứ kia ra, mâu thuẫn của các cậu cuối cùng cũng phải tự mình giải quyết, ý kiến của tôi là mọi người phải biết vót nhọn, nói lời quá mạnh thì khó tiêu tan hiềm khích, cậu thấy sao?Trương Thanh Vân cung kính nói:- Tôi sẽ nói lời xin lỗi với chủ tịch Uông, phương diện này bí thư Hà cũng từng đề cập qua, vì đại cục ổn định của Thanh Giang thì một chút mặt mũi cá nhân của tôi cũng không đáng là gì.- Ừ!Chiêm Giang Huy mỉm cười, Trương Thanh Vân còn cho rằng lão đang thừa nhận cách làm việc của mình, không ngờ Chiêm Giang Huy lại di chuyển chủ đề:- Như vậy cũng không cần, trước tiên cậu cần phải liên hệ với những người phụ trách các xí nghiệp kia để thăm dò động tĩnh. Nếu thật sự không còn đường quay về, không phải trước đây cậu làm việc ở phòng tổ chức sao? Lúc này sinh ra vấn đề về nhân sự, cậu cũng không phải là dân thường, lúc này nhà nước lại đang làm cải cách xí nghiệp, cậu không có lời đề nghị nào đó à?Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn ngẩng đầu lên. Vẻ mặt Chiêm Giang Huy rất bình tĩnh nhưng Trương Thanh Vân cảm nhận được bóng đao bóng kiếm. Chiêm Giang Huy chỉ bình thản nói vài câu, trên thực tế chính là bắt mình phải ngửa bài với đám người Uông Thanh Tuyền, nếu bọn họ biết điều, hiểu rõ quy củ thì cứ từ từ, nếu không thì lập tức báo cáo.Trương Thanh Vân nghĩ đến đây mà trong lòng chợt sinh ra cảm giác kích động khó hiểu, cảm thấy hiểu rõ ý đồ của lãnh đạo, mắng mình nhưng bây giờ đã hết giận. Xem ra Chiêm Giang Huy cũng không có cảm tình gì với những xí nghiệp nhà nước ở Thanh Giang, nếu đã có bí thư tỉnh ủy đứng ở phía sau hậu thuẫn, đừng nói là Uông Thanh Tuyền, dù là Uông Phong cũng bị giẫm đạp. Text được lấy tại Trương Thanh Vân lại nghĩ đến câu nói một chén nước phải gánh cho đều của Chiêm Giang Huy trước đó mà không khỏi cười một tiếng. Đối với lãnh đạo có cấp bậc như lão thì rõ ràng không muốn mở miệng là đánh giết, nhưng tùy tiện quyết định đều liên quan đến sống chết của cả nhóm người. Người ta đã gặp phải nhiều tình cảnh lớn, trò chơi nhỏ giữa Trương Thanh Vân và Uông Thanh Tuyền làm lão không được thoải mái.Chiêm Giang Huy rất coi trọng và giáo dục Trương Thanh Vân, nhưng nói là một chuyện mà hành động lại là một chuyện khác.Uông Thanh Tuyền không quá hiểu chuyện, tất nhiên Chiêm Giang Huy sẽ không chú ý đến vấn đề Trương Thanh Vân hành động vào lúc cần thiết. Thứ nhất vừa có thể ổn định thế cục ở Thanh Giang, thứ hai cũng xem như khẳng định thành tích trong vòng nửa năm qua của Trương Thanh Vân ở Thanh Giang.Lần này Trương Thanh Vân đến thăm hỏi Chiêm Giang Huy mà thu hoạch được rất nhiều, đã có Thượng Phương Bảo Kiếm của bí thư Chiêm thì Trương Thanh Vân cũng sẽ không úp mặt vào chiếc mông nóng là quận Nhạc Điền. Sau khi hắn trở về Thanh Giang thì nhất định sẽ trực tiếp đề xuất cho ban số bốn phòng tổ chức tỉnh ủy điều chỉnh ban ngành các xí nghiệp nhà nước ở Thanh Giang.Phòng tổ chức tỉnh ủy trước nay đều nhận được rất nhiều sự chú ý, cũng là ngành nhận được tin tức đầu tiên. Đề nghị của Trương Thanh Vân với ban số bốn của phòng tổ chức đã rất nhanh được phát ra công khai. Tất cả mọi người đều dùng tâm tính xem náo nhiệt để nhìn vụ việc lần này, tất cả mọi người đều biết Uông Thanh Tuyền là người khiêu khích, Trương Thanh Vân nghênh chiến chính diện. Hắn dùng thân phận phó bí thư thị ủy của mình để đề nghị lên phòng tổ chức tỉnh ủy, trong lòng đều đang muốn xem có bao nhiêu tác dụng.Nhưng sự nghi ngờ này của tất cả đều không duy trì được bao lâu, phòng tổ chức tỉnh ủy đã đưa ra quyết định rất nhanh. Phòng tổ chức quyết định điều chỉnh ban ngành lãnh đạo của những xí nghiệp thuộc Thanh Giang, có hội nghị thông báo tin tức, hơn nữa trưởng phòng tổ chức Lưu Tiến chính thức phát biểu ý kiến. Lưu Tiến nhấn mạnh vấn đề muốn trưng cầu ý kiến của cán bộ địa phương, muốn đảm bảo sự hài hòa giữa ban ngành xí nghiệp mới và đảng ủy chính quyền địa phương.Vấn đề này lập tức làm bùng lên hàng ngàn ngọn sóng, khiến tình cảnh trở nên chấn động. Lưu Tiến nói như vậy chỉ thiếu chưa khẳng định toàn quyền giúp đỡ đảng ủy và chính quyền Thanh Giang, rất nhiều người trước đó còn hoài nghi nhưng bây giờ đã phải lục lại tình cảnh Trương Thanh Vân là người phòng tổ chức đi ra. Chẳng biết trưởng phòng tổ chức Lưu Tiến có thay mặt Trương Thanh Vân đánh phủ đầu cho hả giận hay không.Đám giám đốc xí nghiệp nhà nước cũng cho rằng tình cảnh là như vậy, thậm chí ủy ban cải cách cũng có những lời phê bình kín đáo với Lưu Tiến. Nhưng tất cả đều không có tác dụng, tổ khảo sát của ban số bốn tiến vào Thanh Giang rất nhanh, khảo sát viên xuống khách sạn Nhã Lan bất đầu tiến hành công tác khảo sát tất cả bộ máy hành chính của những tập đoàn khống chế các xí nghiệp ở quận Nhạc Điền.Mãi đến lúc này thì đám người mới phát hiện ra Trương Thanh Vân ra tay cũng không phải giả vờ, cũng không phải dọa người mà chính là dùng đao kiếm để giải quyết triệt để vấn đề. Tình hình tan rã và tan vỡ xuất hiện tận sâu bên trong, đám lãnh đạo xí nghiệp trước đó mạnh miệng và cứng nhắc thì bây giờ trở nên mềm hóa, trước nguy cơ mũ ô sa bị lột ra khỏi đầu thì tất cả đều khúm núm đi đến trước mặt đảng ủy chính quyền Thanh Giang, tất cả đều tỏ vẻ giúp sức cho công tác của thị ủy, biểu hiện rất có thành ý.Trong đó trọng điểm được bọn họ coi trọng chính là bí thư Trương Thanh Vân, những chủ tịch tập đoàn thì đưa đến một pho tượng tuấn mã được điêu khắc bằng bạch ngọc, thứ này chỉ là đền đáp, và hầu như lãnh đạo tỉnh ủy mỗi người đều có một phần. Hà Mậu Sâm không muốn phá hoại tình cảnh hòa giải không dễ có, vì vậy hắn mới nhận quà, những người còn lại tất nhiên sẽ không chối từ.Cũng vì vậy mà tình cảnh dương cung bạt kiếm của đảng ủy và chính quyền Thanh Giang lập tức giảm bớt biên độ, có rất nhiều kẻ thở phào một hơi, đồng thời cũng càng khắc sâu ấn tượng với bí thư Trương Thanh Vân.Trong phòng họp thị ủy Thanh Giang, hôm nay là hội ý thường ủy thông thường vào cuối tháng. Hà Mậu Sâm kẹp một cặp tài liệu đen đi vào bên trong, hắn nhìn qua thì thấy chiếc ghế Trương Thanh Vân chợt trống không, vì vậy không khỏi nhíu mày nói:- Thế nào vậy, bí thư Thanh Vân hôm nay xin nghỉ à?- Không phải, tôi đã thông báo cho anh ấy, có lẽ sẽ đến ngay, chắc đang quá bận rộn!Thư ký trưởng Tân Tuấn cung kính nói, làm một thư ký trưởng nên hắn cảm nhận được sự mẫn cảm trong mối quan hệ giữa bí thư và phó bí thư, vì vậy chỉ dám mở miệng biện hộ một chút tình huống, cũng không dám phát biểu.Khi hai người còn đang nói chuyện thì một tiếng két vang lên, cửa phòng mở ra, Trương Thanh Vân mỉm cười tiến vào. Trước tiên hắn chào Hà Mậu Sâm, sau đó chào chủ tịch Đỗ Thận Khoa, cuối cùng mới tự nhiên ngồi lên ghế của mình.Khi Trương Thanh Vân ngồi xuống thì cũng phát hiện ra bầu không khí hôm nay có chút khác thường, hắn thấy đám người nhìn mình tương đối nhiều, vì vậy mà không khỏi ho khan hai tiếng. Tất cả đều vì vấn đề điều chỉnh xí nghiệp nhà nước gây họa, mình chỉ thả con tép bắt con tôm để thuận tiện thêm cho công tác phòng tổ chức tỉnh ủy mà thôi, nhưng đám người lại suy nghĩ lẫn lộn, cho rằng tất cả đều vì mình mới chấn động như vậy.Trương Thanh Vân nhìn sang Hà Mậu Sâm, khi thấy ánh mắt bí thư nhìn mình khá đặc biệt thì cũng thầm kêu một tiếng không ổn.Nếu là một người hỗ trợ mà biểu hiện như vậy thì không tốt, không những chẳng được coi trọng mà còn làm cho lãnh đạo kiêng kỵ, như vậy muốn nói lời công bằng thì còn dễ dàng nữa sao?Tâm tình của Hà Mậu Sâm lúc này cũng khá phức tạp, sau khi Uông Thanh Tuyền đột nhiên xuất hiện khiêu chiến công khai với thị ủy thì thái độ của hắn với Trương Thanh Vân tất nhiên là mong muốn hai bên phối hợp tốt để xóa bỏ mâu thuẫn, vốn hắn muốn Trương Thanh Vân chủ động đến xin lỗi.Nhưng Trương Thanh Vân đặt nặng vấn đề tài chính nên Hà Mậu Sâm cũng đành chịu. Xem xét vào tư thái của Trương Thanh Vân thì rõ ràng đã cắt xén tài chính, đám Uông Thanh Tuyền kia là quỷ tinh linh, nếu cứ níu lấy vấn đề mà không buông, mâu thuẫn không giải quyết được thì cuối cùng rước nhục cũng phải chịu mà thôi.Tiến thối trong vấn đề lần này cũng làm cho Hà Mậu Sâm cảm thấy căm tức với Trương Thanh Vân. Hắn là một bí thư thị ủy, hắn không cho phép tình cảnh liên tục xuất hiện tin tức, nhưng khi hắn đang còn đau đầu suy nghĩ về hướng giải quyết thì Trương Thanh Vân đã chính thức ra tay, hơn nữa ra tay phải quyết liệt, trực tiếp đề nghị lãnh đạo tỉnh ủy điều chỉnh ban ngành xí nghiệp nhà nước ở Thanh Giang.Càng vượt qua dự kiến của Hà Mậu Sâm chính là Trương Thanh Vân được lãnh đạo tỉnh ủy giúp đỡ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, cũng nhanh chóng triển khai hành động. Điều này làm tình hình giằng co ở Thanh Giang lập tức xuất hiện tình cảnh nghiêng về một bên như mong đợi, điều này làm cho đảng ủy và chính quyền Thanh Giang bước về thế thắng trong tranh chấp lần này.Kết quả tuy hòa hợp viên mãn như vậy nhưng Hà Mậu Sâm không thể cao hứng, Trương Thanh Vân đã lộ ra thực lực quá kinh người, hơn nữa uy tín của đối phương ở Thanh Giang đã ngày càng cao. Đây là áp lực rất lớn đối với một bí thư, Hà Mậu Sâm rõ ràng cảm nhận được áp lực này.- Bí thư Thanh Vân, hai ngày nay tôi thấy anh nên bỏ chút thời gian thị sát quận Nhạc Điền, để giảng giải nhiều hơn về tình huống của các xí nghiệp nhà nước ở Thanh Giang chúng ta. Mục đích chính là phối hợp với vấn đề điều chỉnh công tác ban ngành xí nghiệp lần này của lãnh đạo tỉnh ủy.Hà Mậu Sâm cất cao giọng nói.- Vâng, tôi đang sắp xếp!Trương Thanh Vân gật đầu nói, ánh mắt hắn đảo qua Đỗ Thận Khoa. Lúc này Đỗ Thận Khoa cũng tươi cười nói:- Bí thư Trương có rất nhiều biện pháp, vừa rồi lợi dụng thời cơ cải cách thể chế cán bộ trong xí nghiệp nhà nước đã cho Thanh Giang chúng ta rất nhiều lợi ích cải thiện mối quan hệ căng cứng.- Chủ tịch Đỗ cứ khách khí, điều chúng ta cần làm chính là đoàn kết tất cả các đồng chí ở mọi ban ngành. Hơn nữa lãnh đạo tỉnh ủy cũng hy vọng chúng ta xử lý vấn đề bãi công một cách công bằng, công chính, xử lý triệt để.Trương Thanh Vân dùng giọng khách khí nói, bốn chữ công bình công chính được hắn nói ra rất rõ ràng, nhưng bên trong lại có ý nghĩ sâu sắc khác.Hà Mậu Sâm ho khan, Đỗ Thận Khoa đang định mở miệng đành phải ngậm mồm. Trương Thanh Vân nói đến bốn chữ công bình công chính làm trong lòng hắn xuất hiện một lỗ hổng, phương pháp này trước nay chưa được nói qua, đột nhiên bây giờ đối phương nói ra bốn chữ này, chẳng phải cần truy cứu trách nhiệm của người phụ trách tương quan bên phía chính quyền sao? Hà Mậu Sâm lại khác hẳn Đỗ Thận Khoa, hắn tương đối hài lòng với phương pháp này của Trương Thanh Vân, cũng đã sớm muốn điều chỉnh ban ngành chính quyền. Bây giờ sự kiện bãi công đã thu được thời cơ vừa vặn, là một bí thư thị ủy, bất cứ lúc nào cũng phải đảm bảo vị trí trung tâm, Hà Mậu Sâm mẫn cảm thấy được Trương Thanh Vân đang nắm chắc vấn đề, mục đích tất nhiên là kiềm chế quan hệ giữa Hà Mậu Sâm và Đỗ Thận Khoa, tránh để một trong số hai người ăn ý với mình, như vậy sẽ rất khó xử lý.Trương Thanh Vân thị sát quận Nhạc Điền cơ bản xem như cưỡi ngựa xem hoa, bảy tám cổ xe chạy xuống, trên đường đi ai cũng biết lãnh đạo xuống tuyến dưới.Trương Thanh Vân xuống thị sát tất nhiên chuyện quan trọng đầu tiên là tiếp kiến ban ngành thường ủy. Hắn cơ bản khẳng định công tác ở quận Nhạc Điền, đồng thời lần đầu tiên công khai nguyên tắc công bình công chính trong vấn đề giải quyết mâu thuẫn giữa chủ lao động và công nhân, đối với những cán bộ có vấn đề và khả nghi đều phải kiên quyết xét xử, quyết không thể nuông chiều.Trương Thanh Vân vừa nói ra những lời này thì đám thường ủy quận Nhạc Điền không dám thở mạnh. Bọn họ tưởng rằng Trương Thanh Vân đến đây chủ yếu để tạo ra bậc thang cho nhóm xí nghiệp nhà nước ở quận Nhạc Điền, nhưng bây giờ xem ra bí thư Trương đang xách dao chạy đến, rất có thể sẽ giải phẫu ban ngành quận Nhạc Điền.Bí thư quận Nhạc Điền Mã Võng cũng là thường ủy thị ủy, hắn đi theo Trương Thanh Vân trên khắp các hành trình khảo sát. Dù hắn đã chuẩn bị tâm lý nhưng cũng bị những lời nói kịch liệt của Trương Thanh Vân làm cho vỡ mộng, vẻ mặt có chút xấu hổ.Trương Thanh Vân thấy vẻ mặt Mã Võng thì cũng hòa hoãn trở lại, hắn nói:- Lần này tôi đến thị sát quận Nhạc Điền cũng vì nhận được sự ủy thác của bí thư Hà và chủ tịch Đỗ, cũng không phải đến để bình luận các anh, cũng không phải muốn điều chỉnh, chỉ hy vọng các anh rút kinh nghiệm. Lần này mâu thuẫn giữa chủ lao động và công nhân rất lớn, thậm chí ngay cả khu ủy và chính ủy cũng phải nhận trách nhiệm, vì vậy mọi người cần phải hết sức coi trọng.Mã Võng nghe thấy những lời này thì vẻ mặt mới dần thả lỏng, đầu tiên là vỗ tay, vì vậy phòng họp vang lên những tiếng vỗ tay như sấm động. Mã Võng biết rõ Trương Thanh Vân không chĩa mũi dùi vào quận Nhạc Điền, rất có thể thị ủy sẽ có quyết sách, thị ủy hoặc chính quyền sẽ phải điều chỉnh, đây là bí thư Trương nói trước vài câu mà thôi.Sau khi tiếp kiến các thường ủy quận Nhạc Điền thì Trương Thanh Vân bắt đầu cùng Mã Võng đến thị sát chính thức các xí nghiệp nhà nước. Đây mới là trọng tâm vấn đề của Trương Thanh Vân, bí thư Chiêm đã dặn hắn xem xét tư tưởng và động thái của đám lãnh đạo xí nghiệp, sau đó quyết định có nên ra tay hay không.Trương Thanh Vân linh hoạt vận dụng Thượng Phương Bảo Kiếm của bí thư Chiêm, hắn ra tay trước để đối phương chịu thau, sau đó lại tìm cơ hội thăm dò tư tưởng và động thái của đối phương. Lần này vấp ngã sẽ không giống như trước đó, Trương Thanh Vân muốn cho các giới trong Thanh Giang biết một tín hiệu, xã hội Thanh Giang và kinh tế Thanh Giang phát triển thì nhất định phải đoàn kết chung quanh chính quyền và đảng ủy, bất kể một câ nhân hay tập thể nào đi lệch ra sẽ có ý đồ khiêu chiến với đảng ủy chính quyền.Về phương diện khác thì Trương Thanh Vân cũng thông qua Uông Thanh Tuyền để cảnh cáo Uông gia, lần trước Uông Phong gọi điện đến với ngôn từ rất mập mờ, thái độ cũng mơ hồ trở nên mạnh mẽ. Tuy lời nói rất khách khí, cái gì mà không ảnh hưởng đến hòa khí. v. v. Nhưng thật ra Uông Phong đang hy vọng Trương Thanh Vân biết thức thời, không cần phải làm ảnh hưởng đến tình cảm của lãnh đạo một xí nghiệp quan trọng ở Giang Nam.Trương Thanh Vân trực tiếp đề nghị phòng tổ chức tỉnh ủy điều chỉnh ban ngành chính là hướng về phía Uông gia, hắn muốn xem Uông Thanh Tuyền rễ sâu bao nhiêu, chắc chắn sẽ có người Uông gia nói chuyện với bí thư Chiêm ở tỉnh ủy. Trương Thanh Vân dám làm như vậy cũng chính là suy xét đầu đủ đến cảm giác nhân tình của bí thư Chiêm.Lúc đó khi gặp mặt Chiêm Giang Huy thì Trương Thanh Vân biết ấn tượng của bí thư không tốt đẹp gì đối với Uông Thanh Tuyền, hơn nữa khi nói đến vấn đề cải cách xí nghiệp nhà nước thì giọng điệu có chút lo lửng. Điề này đã chứng minh sát khí bùng ra trong lòng Chiêm Giang Huy, tất nhiên lão sẽ không tự tay làm những chuyện này. Bây giờ trên tay Trương Thanh Vân có lá bài của bí thư, hắn đang giải sầu cho bí thư, người tiếp nhận ý đồ của bí thư há có thể rớt lại phía sau?- Bí thư Trương, trước tiên chúng ta đến tập đoàn Sổ Khống ở Thanh Giang, sáng nay chủ tịch Phương đã một lần gọi điện hỏi thăm hành trình của anh, xem ra những cán bộ nhân viên của xí nghiệp thuộc tập đoàn Sổ Khống ở Thanh Giang đang mỏi mắt trông anh!Trước khi đi Mã Võng cố ý dùng giọng khách khí nói với Trương Thanh Vân.Trương Thanh Vân có chút sững sốt và cũng hiểu ý của Mã Võng, nếu dựa theo lẽ thường thì trước tiên lãnh đạo phải đến thị sát xí nghiệp Giang Nam của Uông Thanh Tuyền, nhưng Mã Võng sắp xếp như vậy cũng lo lắng vì mâu thuẫn giữa Uông Thanh Tuyền và bí thư Trương là quá sâu, hơn nữa đến bây giờ hai bên đều không có dấu hiệu lùi bước. Mã Võng sợ Trương Thanh Vân sang kia trước sẽ sinh ra chuyện gì đó không được thoải mái. Lãnh đạo vất vả lắm mới xuống thị sát lần đầu tiên, nếu tâm tình không được tốt thì Mã Võng cũng phải gánh chịu trách nhiệm.- Không cần, bí thư Mã, chúng ta không được làm trái quy cũ, xí nghiệp Giang Nam đứng hàng đầu ở Thanh Giang, mỗi lần lãnh đạo xuống thị sát đều xuống xí nghiệp này đầu tiên, chúng ta không được phá bỏ quy củ. Bây giờ tình hình rất nhạy cảm, nếu chúng ta nặng bên này nhẹ bên kia thì sẽ bị người khác lấy cớ, anh thấy sao?Trương Thanh Vân khoát tay nói.Vẻ mặt Mã Võng chợt run rẩy, hắn cảm thấy Trương Thanh Vân nói nhưng vậy cũng không thể làm gì được, hắn cũng muốn khuyên nhưng bí thư Trương đã chắn hết đường lui. Nếu hắn còn cưỡng ép thì sẽ bị chụp mũ ngay, vì vậy trầm ngâm một chút rồi nói:- Vậy thì được, tôi đi sắp xếp, chúng ta sẽ lập tức đi ngay.- Đi thôi!Trương Thanh Vân đột nhiên vung tay nói, tâm tình hắn khá nhẹ nhàng. Trước nay xí nghiệp Giang Nam rất nổi tiếng nhưng Trương Thanh Vân chưa từng đi qua, hôm nay cũng muốn xem, rốt cuộc là xí nghiệp đứng đầu trong tỉnh có bộ dạng thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận