Trương Thanh Vân không biết mình bị người khác ghi hận trong lòng, bây giờ hắn không quan tâm nhiều đến tin tức bên ngoài. Đối với hắn thì những người tung tin chỉ sợ thiên hạ không loạn, rõ ràng có kẻ hữu tâm đang cố gắng khuấy động.Bản thân Trương Thanh Vân không có mâu thuẫn gì với Âu Đan, hắn và đối phương chẳng qua chỉ khác nhau về lý niệm chính trị, hơn nữa hai người luôn bảo trì sự khắc chế. Bây giờ tình thế đã đến mức giương cung bạt kiếm, phần lớn những sự việc thế này đều do người khác nói ra, thật ra không phải suy nghĩ của người trong cuộc.Trương Thanh Vân trước nay chưa bao giờ phủ nhận vấn đề của Hoa Đông, hơn nữa hắn và Âu Đan còn có chung sự thừa nhận, đó là Hoa Đông có nhiều vấn đề, cần phải cải cách, còn phải làm trên quy mô lớn và nghiêm túc. Chẳng qua sự khác nhau giữa hai bên chỉ là phương pháp hành động, nhưng bây giờ nếu căn cứ vào lời đồn bên ngoài thì Trương Thanh Vân và Âu Đan đã được đưa về phía hai phái đối lập.Trương Thanh Vân đại biểu cho lợi ích của cán bộ Hoa Đông, Âu Đan đại biểu cho các thế lực ngoài Hoa Đông, đây là một cách nói không hoàn toàn đúng, ít nhất thì Trương Thanh Vân cũng không nghĩ như vậy.Trương Thanh Vân đã từng có quan hệ với bí thư Giang Hán Thanh của thị ủy Lâm Hải, trước đó hắn đi thị sát Lâm Hải đã từng được tiếp đãi nhiệt tình. Trương Thanh Vân chỉ dựa vào cảm giác trực quan mà thấy người này không tầm thường, là điển hình của cán bộ địa phương, chủ nghĩa đỉnh núi, tư tưởng bè phái.Mà lần này Giang Hán Thanh đến Lăng Thủy còn đặc biệt điện thoại cho Trương Thanh Vân, hy vọng có thể đến ra mắt. Tất nhiên đối với yêu cầu như vậy thì Trương Thanh Vân lập tức từ chối. Lâm Hải sinh ra nhiễu loạn lớn, Giang Hán Thanh muốn đến gặp chính là muốn giật da hổ làm cờ, Trương Thanh Vân không phải ngu ngốc.Bây giờ tuyến dưới có rất nhiều người đồng tâm với Giang Hán Thanh, mọi người thấy Trương Thanh Vân phản đối phương pháp phá rồi lập của Âu Đan, ai cũng cho rằng Trương Thanh Vân không tình nguyện ủy quyền, có thái độ mập mờ với vấn đề cải cách tổ chức. Vì vậy có rất nhiều người muốn thừa cơ hội núp dưới bóng cây của Trương Thanh Vân, tất nhiên trong lòng hắn sẽ không hài lòng, đồng thời cũng lo lắng.Trong phòng khách, Trương Thanh Vân gọi điện thoại cùng nói chuyện với Triệu Giai Ngọc, mà Triệu Giai Ngọc nói gần đây trung ương lại sắp có thay đổi nhân sự, có lẽ cũng sắp đưa ra kết quả.Tin tức của Triệu Giai Ngọc đến từ phía Triệu gia, nghe nói sắp có thủ tướng mới, mà bí thư Hoàng Hải Lăng Tổ Hồng cũng có tiếng hô tiến về trung ương rất cao. Còn phó thủ tướng Dương tuổi già sức yếu cũng sắp nghỉ hưu.Trương Thanh Vân nghe thấy tin tức này cũng không có gì bất ngờ, nhưng Triệu Giai Ngọc nói đến vấn đề Hà Khôn sắp lui bước, nhân sự Giang Nam sẽ thay đổi rất lớn. Triệu gia rất coi trọng Giang Nam, rất có thể Triệu Văn Phong sẽ đến Giang Nam nhận chức chủ tịch tỉnh, Triệu Văn Phong là phó phòng ở bộ tài chính được nhiều năm, năm trước đã có cấp bậc chính bộ, năm nay có cơ hội xuống Giang Nam rèn luyện thì đúng là cơ hội tốt.- Thanh Vân, vài ngày trước Tứ thúc đã về thủ đô, em đưa Mạn Mạn đến nhà chú ấy, Tứ thẩm còn giữ lại dùng cơm...Triệu Giai Ngọc ngừng lại một lúc rồi nói: Text được lấy tại - Tứ thúc còn hỏi tình huống của anh, nói rằng đưa Tam ca đi Giang Nam cũng không phải lựa chọn thích hợp, lại nói anh đi thì thích hợp hơn, anh hiểu về Giang Nam, có uy tín lớn, tất nhiên sẽ lập được thành tích lớn...Trương Thanh Vân hơi híp mắt, trong lòng thầm cân nhắc những hàm nghĩa trong lời nói của đối phương. Khi một cán bộ cấp bộ xuống tuyến dưới rèn luyện sẽ được hội nghị toàn thể của bộ chính trị trung ương, tất nhiên bộ chính trị sẽ suy xét các vấn đề trên mọi phương diện, mà bên trong cũng có sự cân đối lợi ích.Triệu Mai Nam lo lắng về vấn đề Triệu Văn Phong xuống Giang Nam là điều đương nhiên, dù sao Giang Nam cũng quá phức tạp, Triệu Văn Phong quen làm quan ở thủ đô, hơn nữa trước kia còn có kinh nghiệm lên phương bắc, sợ rằng sẽ khó sống ở Giang Nam. Nhưng Hà Khôn đã kinh doanh nửa đời người ở Giang Nam, tài nguyên để lại là rất nhiều, Triệu Văn Phong cũng không có khó khăn quá lớn.Ý nghĩ trong lòng xoay chuyển nhanh chóng, Trương Thanh Vân biết Triệu Mai Nam nói như vây chẳng qua chỉ muốn lấy lòng mình, mình vừa được đề bạt làm trưởng phòng tổ chức Hoa Đông, sao có thể tiếp tục đề bạt nhanh như vậy?Sau khi chấm dứt nói chuyện với Triệu Giai Ngọc thì Trương Thanh Vân ở trong phòng xem xét lại tình huống, hắn nhấc điện thoại gọi cho Túc Nhất Tiêu. Gần đây có một nhóm lãnh đạo đến tuổi về hưu, cuối năm trước trung ương đã có nghị quyết mới, sợ rằng Túc Nhất Tiêu sẽ không thể tiếp tục ở lại ủy ban cải cách, sợ rằng sẽ được xuống tuyến dưới rèn luyện.Điện thoại được nối thông, đầu bên kia vang lên tiếng cười sảng khoái của Túc Nhất Tiêu:- Thanh Vân à? Thế nào? Cậu về thủ đô rồi sao?Trương Thanh Vân cười cười nói:- Chủ nhiệm Túc, cũng không nhất định phải về thủ đô mới điện thoại cho anh. Gần đây tôi xem sao, thấy sao Bắc Đẩu ở phía tây bắc sáng mạnh, đây là điềm lành, vì vây tôi điện thoại hỏi thăm anh, thế nào? Có phải sắp rời thủ đô làm chư hầu một phương rồi không?Túc Nhất Tiêu ở đầu dây bên kia chợt sững sờ, ngay sau đó lại cười ha hả nói:- Hay cho Thanh Vân, dám trêu đùa tôi, nếu xem sao trời mà biết hiện tượng thì chẳng phải thái độ duy vật biện chứng.- Nhưng cậu cũng không hỗ danh là cán bộ làm công tác tổ chức, linh thông trên phương diện nhân sự. Gần đây tổ chức cũng đã tiến hành khảo sát tôi, nhưng vấn đề được đề bạt là hơi khó, ít nhất sao Bắc Đẩu cũng không phải chỉ có một người nhìn...- Tây bắc không nhìn qua Trung Nguyên sao?Trương Thanh Vân nói, xưa nay Túc Nhất Tiêu luôn thận trọng, người này nói tổ chức khảo sát, trong lòng chắc chắn cũng có ý nghĩ. Trương Thanh Vân phán đoán tây bắc không thiếu chỗ trống, nhưng sợ rằng khả năng Trung ương đưa Túc Nhất Tiêu về phía Trung ương là rất lớn.Trung Nguyên quật khởi đã ồn ào nhiều năm, bây giờ vẫn còn không nóng không lạnh, nghe nói trung ương rất căm tức vì vấn đề các thế lực kèn cựa lẫn nhau, lần trước nghe nói trung ương sẽ bố trí vài hạt cát trong lãnh đạo tỉnh ủy, nghe nói hiệu quả rất tốt.Lần này ở Trung Nguyên có rất nhiều cán bộ lãnh đạo về hưu, trung ương sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, Túc Nhất Tiêu có khả năng xuống Trung Nguyên làm một chủ tịch tỉnh.- Xem như cậu nói lời may mắn, nếu thật sự được như vậy thì tôi sẽ đến tận nhà thăm hỏi. Cậu là người từ Trung Nguyên đi ra, đến lúc đó cần phải chỉ bảo vài lời mới được.Túc Nhất Tiêu cười ha hả nói.Trương Thanh Vân liên tục nói không có gì, sau đó nói thêm vài lời chúc mừng, trong lòng cũng đại khái có suy nghĩ về hướng đi của Túc Nhất Tiêu.Sau khi kết thúc nói chuyện với Túc Nhất Tiêu thì Trương Thanh Vân lại bắt đầu xem xét vấn đề Hoa Đông, bây giờ ti vi đang có chương trình thời sự Hoa Đông, chủ tịch tỉnh Hoa Đông Kiều Quốc Thịnh đang xuất hiện trên màn hình.Kiều Quốc Thịnh dự hội nghị Hoàng Hải và Cảng Thành, bây giờ Hoàng Hải và Hoài Dương đang đặt nền móng cho các công trình giao thông, Kiều Quốc Thịnh xuống thị sát vấn đề công trình, còn có cả quá trình khảo sát thị trường lao động thành phố Lăng Thủy, nhấn mạnh chính quyền sẽ cố gắng giải quyết vấn đề công ăn việc làm.Trương Thanh Vân rất cẩn thận với những tin tức này, trong lòng càng có những cái nhìn vĩ mô với vấn đề Hoa Đông. Trương Thanh Vân thừa nhận Kiều Quốc Thịnh là người có năng lực, hắn nắm công tác khối chính quyền rất tốt, nắm đúng trọng điểm, là người hiểu chuyện.Bây giờ nguyên nhân chủ yếu của kinh tế Hoa Đông chính là mức độ đầu tư không cao, thị trường bất động sản và chứng khoán sụt giảm. Trong đây có rất nhiều vấn đề là khó khăn của cả nước, nếu chỉ dựa vào Hoa Đông thì khó thể giải quyết.Nhưng Kiều Quốc Thịnh có thể bắt tay vào vấn đề căn bản, trước tiên đẩy mạnh đầu tư và quy mô, thứ hai nắm chặt dân sinh, công ăn việc làm, bảo đảm an sinh xã hội, quan tâm y tế. Thứ ba hắn nắm chặt toàn bộ kết cấu và phương hướng kinh tế toàn tỉnh, khối chính quyền đưa ra nhiều biện pháp để đưa kinh tế phát triển và tạo ra đặc sắc...Kiều Quốc Thịnh giải quyết những vấn đề này rất có kết cấu, tuy Trương Thanh Vân cũng là người có cái nhìn về kinh tế, hắn thấy có nhiều công tác Kiều Quốc Thịnh chỉ phí công, nhưng không thẻ không thừa nhận những cán bộ hiểu và có năng lực về kinh tế như Kiều Quốc Thịnh là rất hiếm.Nhưng cũng không vì vậy mà Trương Thanh Vân không có lo lắng, hắn nhớ rõ kiếp trước đất nước vì khủng hoảng nhà đất và chứng khoán mà tổn thương rất nặng, cuộc sống và chất lượng sinh hoạt của nhân dân bị ảnh hưởng nghiêm trọng.Một trí thức cao cấp, tiền lương quanh năm suốt tháng không đủ tiền mua được một cái nhà vệ sinh, dùng tiền lương cả đời để tích góp khó thể mua nổi một căn nhà, không biết có bao nhiêu thế hệ gia đình ba đời đều nghèo khó, không có nhà ở. Dân chúng cả nước đều nắm chặt lấy lưng quần, dùng tiền mồ hôi nước mắt để cố gắng kiếm một chốn dung thân, cuối cùng tạo ra món lợi kếch sù cho những ông chủ bất động sản, xã hội mất đi tính ổn định, phân hóa giàu nghèo cực kỳ khủng bố.Ấn tượng của Trương Thanh Vân với vấn đề này là rất sâu sắc, bây giờ là hắn sống lại thêm một lần, nếu vẫn là dân chúng bình thường như trước thì cũng chỉ biết thắt chặt dây lưng quần lấy tiền mua nhà, sau đó làm việc kiếm chút tiền sống qua ngày.Lúc đó Trương Thanh Vân sẽ khong thể qua tâm đến cuộc sống của người khác, dân thường chỉ biết quan tâm cuộc sống của mình, chỉ mong sao mình không nằm trong chính sách từ thiện của đất nước, căn bản không phải trông cậy vào số tiền cứu trợ ít ỏi để sống vất vưởng.Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân là quan lớn phó bộ, đường đường là thường ủy tỉnh ủy, trong lòng hắn mơ hồ có những ý nghĩ thay đổi tình cảnh khốn khó của nhân dân. Thật ra ý nghĩ này của hắn đã xuất hiện ngay từ đầu, năm xưa hắn khởi xướng xây dựng thành phố mới ở Cảng Thành cũng có ý nghĩ này.Nếu thành phố phát triển quá nhanh sẽ đẩy mạnh giá bất động sản, địa phương cứ ỷ lại mà không có sự thay đổi, hơn nữa cũng bất lực trong quá trình giám sát xây dựng nhà cho người nghèo, thiếu quy tắc và quyết sách với các công ty bất động sản gây sóng gió trên thị trường. Những vấn đề này kết hợp lại với nhau càng làm cho nhân dân khốn khổ, thị trường bất động sản rơi vào thời kỳ khốn khó.Trương Thanh Vân nghĩ đến những vấn đề này mà không khỏi cảm thấy đáng tiếc, hắn cảm thấy mình khó thể làm được gì nhiều. Dù sao hắn cũng chỉ là một trưởng phòng tổ chức, hắn không có quyền can thiệp vào khối công tác chính quyền, vì vậy cũng sinh ra chút cảm giác hâm mộ Túc Nhất Tiêu