Cửa tiệm hoa của nhà họ Vu nằm ở mặt tiền nên cực kì đông khách.
Vu Bội Sam đặt túi của mình vào kệ rồi lại chạy lên lầu 2 kiếm mẹ.
Khương Tần đang bận tay ghi chép lại hoá đơn của ngày hôm nay.
Con gái đến lúc nào bà cũng không hay.
Cho đến lúc cảm giác mềm mại ôm lấy cánh tay của bà thì Khương Tần mới nhìn qua.
-Con bé này,sao lại chạy đến đây?Không ở nhà ngủ thêm đi.
-Hì hì con đến phụ mẹ.
…….
.
Nói đến việc phụ thì bà liền thay đổi sắc mặt,vẻ mặt chê bai nhìn con gái nhà mình.
-Thôi con đừng đụng vào hoa của mẹ nhé,chỉ cần đứng thanh toán tiền là được.
-Vâng ạ.
……
Vu Bội Sam quả thật trái ngược với mẹ mình,việc cắm hoa hay tỉa cành cô đều không làm được.
Có lần cô phá hư cả mấy bó hoa của khách khiến mẹ cô cấm luôn việc cô đến đây.
Đứng ở quầy thu ngân quá chán,Vu Bội Sam liền nằm ườn ra bàn.
Trên tay vẫn đang nghịch di động,lại theo thói quen vào trang của Chiu Bác Văn.
-Nhớ cậu ấy quá.
-Nhớ ai?
Đột nhiên có người cất tiếng khiến cô không khỏi giật mình.
Vội vàng ngước mắt lên nhìn.
Thiếu niên cao ráo điển trai trước mắt khiến Vu Bội Sam phải nói lớn.
-Chiu Bác Văn?????
Anh nhìn khuôn mặt lúc trắng lúc hồng của thì có chút muốn cười.
Bởi vì quá cao nên anh phải chống tay trên mặt bàn cúi thấp đầu để nhìn cô rõ hơn.
-Cậu ngạc nhiên như vậy sao?
Tất nhiên rồi,còn là trong cái lúc cô đang nhớ đến anh mà anh liền xuất hiện.
Có ai lại không bị doạ cho hồn vía lên mây kia chứ.
Cô nhìn anh rồi lại nhìn người đi bên cạnh.
Là một bé gái tầm 6-7 tuổi,khuôn mặt xinh xắn đáng yêu khiến Vu Bội Sam chăm chú nhìn đến quên mất Chiu Bác Văn còn bên cạnh.
Chiu Châu Nhi tính tình hoạt bát khác hẳn với anh trai của mình.
Cô bé nhún chân lên bắt đầu luyên thuyên.
-Em chào chị,em là Chiu Châu Nhi em gái của anh ấy.
Chị ơi tiệm chị có bán hoa tulip không ạ?
-Có…Tiệm chị có,em muốn mua loại nào?
…….
.
Vu Bội Sam cuốn theo sự năng động của cô bé,cứ thế cả hai nói qua nói lại rất nhiều thứ.
Chiu Bác Văn đứng dựa vào quầy.
Đôi mắt sâu thẩm nhìn chăm chú Vu Bội Sam.
Cuối cùng cô bé cũng đã chọn xong một bó hoa tulip xinh đẹp.
Chiu Châu Nhi vui vẻ mà cầm bó hoa đưa lên cao.
-Đẹp quá.
Thanh toán xong hoá đơn Chiu Bác Văn không vội rời đi.
Từ lúc nãy đến giờ cô không để ý đến anh cũng không nhìn anh một cái.
Bị người ta phũ như thế thật sự là lần đầu anh trải nghiệm đấy.
Vu Bội Sam cúi đầu giả bộ nhìn vào màn hình điện thoại.
Mãi mà người kia vẫn chưa đi,tim trong lồng ngực cô đập rộn còn hơn cả trống đây.
-Vu Bội Sam?
Nghe thấy anh gọi tên mình cô liền ngước mắt lên,ngơ ngác.
-Hả…
-Có muốn đi ăn trưa cùng không?
Lời anh nói ra rất dễ dàng,nếu đổi lại là cô thì đã mặt đỏ tía tai khi rủ người khác giới đi ăn cơm đó.
Huống chi cả hai đã im lặng một thời gian.
Gặp nhau ở trường cũng xem như người lạ.
Hình như anh chẳng hề quan tâm đến điều đó chỉ có một mình cô là để ý sao?Nhưng suy nghĩ không thắng nổi con tim.
Vu Bội Sam rất nhanh đã đồng ý lời anh.
Cô vào tạm biệt mẹ rồi giao lại quầy thu ngân cho nhân viên xong mới rời đi.
Ngồi bên trong khoang xe mát rượi khiến tâm tình của cô cũng thấy dễ chịu hơn.
Đã quá lâu cô không ở cùng anh như thế.
Nhất thời không biết nên bắt đầu mở lời từ đâu.
Bầu không khí lại trở nên khó xử hơn bao giờ hết.
Chiu Bác Văn ngồi bắt chéo chân,anh để ý đến hành động lúng túng kia của cô.
Ngay cả anh cũng thấy khá ngột ngạt nên liền mở lời.
-Cuối tuần cậu không đi chơi sao?
-Tớ không.
…….
Câu chuyện lại kết thúc lãng xẹt như thế,Vu Bội Sam không ngừng chửi thầm bản thân ngu ngốc.
Đáng lẽ cô cũng phải hỏi ngược lại anh chứ nhỉ.
Cô bé ngồi đằng trước chỉ chăm chăm nhìn bó hoa không hề để ý đến hai người bên dưới.
Chiu Châu Nhi nhìn chán rồi lại quay xuống hỏi Vu Bội Sam.
-Chị xinh đẹp có bạn trai chưa ạ,anh trai của em chưa có bạn gái đâu.
…….
Bị hỏi như thế hai bên má của cô liền rạng đỏ,cô hơi nghiêng đầu nhìn người bên cạnh thì phát hiện anh cũng đang nhìn mình.
Bị giật mình mà ngồi ngay ngắn lại.
-Chị chưa có ha ha ha.
-Vậy chị quen anh trai của em đi ạ.
……
Chiu Bác Văn nhướn chân mài nhìn chằm chằm cô,anh muốn xem thử cô trả lời thế nào.
Đột nhiên lại có cảm giác mong chờ đáp án kia.
Bị đẩy vào thế Vu Bội Sam liền trả lời qua loa.
-Bọn chị chỉ là bạn thôi.
Chiu Châu Nhi bĩu môi rồi lại nhìn sắc mặt khó coi của anh trai mình.
Cô bé còn nhỏ nên không phân biệt đâu là cảm xúc thật.
Thế là liền cho rằng anh trai đang khó chịu vì mình nói nhiều nên cô bé cũng ngồi thẳng lại.
Tiếp tục ngắm bó hoa trên tay.