Gương mặt thiếu nữ gần trong gang tất khiến Chiu Bác Văn cứng đơ tại chỗ,hương thơm nhè nhẹ phả đến và cả sự tiếp xúc nhẹ như bông.
Hai bên tai anh bất giác đỏ ửng lên,không hiểu cô là đang làm cái gì.
Lại nhìn thấy cô thản nhiên rời đi cất giọng rất đỗi bình thường.
-Trán cậu còn nóng nên còn thấy choáng đó,cậu đã ăn gì chưa cũng đã đến giờ cơm trưa rồi đó,!.
Anh nhìn cô rồi như con robot mà lắc đầu,thì ra cô đang đo thân nhiệt cho anh.
Vu Bội Sam nhìn anh rồi lại nhìn căn phòng không có chút thông thoáng nào liền nheo cặp chân mày.
Thời tiết lúc này đúng là nắng nóng nhưng khuôn viên nhà anh trồng cây xanh rất nhiêu,thế là cô liền đi đến kéo rèm cửa sổ ra.
Quả nhiên gió mát liền theo đó thổi vào,ánh sáng nhè nhẹ không có một chút oi bức Nào len vào căn phòng ngủ.
Vu Bội Sam liền đóng vai bà mẹ khó tính mà nhắc nhở anh.
-Cậu phải kéo rèm cửa ra chứ,ngộp ngạt như này không tốt đâu.
Sau này hãy mở ra thường xuyên nhé,căn phòng sẽ thoáng đãng hơn đó,hít thở không khí trong lành vẫn tốt hơn nhiều mà.
Chiu Bác Văn nhìn hành động của cô rồi lại lắng tai nghe cô càu nhàu.
Nếu đổi lại là người hầu trong nhà anh sẽ rất khó chịu bởi vì thói quen sinh hoạt của anh không thích bị người khác quản.
Huống chi từ nhỏ đến lớn đa phần đều một mình anh tự lập,cha mẹ cũng không có ở bên cạnh.
Lần gần nhất anh cảm nhận được sự quan tâm từ người khác như này,có lẽ là mối tình trước đó với Tịnh Nghi.
Cô ấy khác với Vu Bội Sam,Tịnh Nghi sẽ không can thiệp vào những thói xấu này của anh nhưng cô ấy sẽ ở bên cạnh động viên anh, cho anh cảm giác có người thân bên cạnh.
Còn đối với Vu Bội Sam,một cô bạn anh vừa mới quen 1 tháng này lại cho anh một thứ cảm giác rất lạ.
Cho anh một sự hứng thú,muốn tìm tòi thêm nhiều thứ ở cô,muốn trải nghiệm thêm nhiều tính cách khác lạ trên người cô.
Điều đặt biệt hơn là anh cực kì thích sự quan tâm của cô dành cho anh.
Vu Bội Sam chờ mãi mà vẫn không thấy anh đáp lại nên liền quay đầu lại nhìn,có phải cô lắm lời quá không.
Gương mặt thiếu nữ thoáng tỏ vẻ e ngại,cô dừng lại động tác trên tay,lời bên môi chưa kịp cất lên thì anh đã cất tiếng.
-Tớ nhớ rồi,cảm ơn cậu nhé.
Chắc do cô suy nghĩ nhiều thôi,ai nói tính cách của anh rất khó chịu đâu,ngược lại cô thấy anh rất dễ nói chuyện đó.
Vu Bội Sam lại đi đến chỗ đặt balo của mình,lấy trong đó ra một hộp kẹo nhỏ rồi đưa cho anh.
-Khi bị ốm miệng tớ hay ngậm kẹo lắm,miệng nó luôn có vị là lạ mà đúng không.
Cái này cho cậu đó,buồn chán thì cậu ngậm nhé.
-Cảm ơn cậu.
-Tớ đến thăm cậu mà,đột xuất quá nên không kịp chuẩn bị gì chỉ có hộp kẹo này thôi.
-Không sao,tớ rất thích.
Chiu Bác Văn đưa tay nhận lấy,kẹo được đặt trong lọ thủy tinh.
Bao bì bên ngoài rất đáng yêu,hãng kẹo này anh biết.
Con gái đều thích hãng này mà, không chỉ ngon mà thiết kế lại đẹp.
Đặc biệt hơn là giá của nó không hề rẻ chút nào,cô là gom tiền tiêu vặt để mua cho anh sao?Những cô bạn gái trước đó của anh đều nằng nặc đòi mua thứ này nên anh cũng biết qua.
Cả hai trò chuyện vài câu rồi Vu Bội Sam liền rời đi,anh giữ cô lại ăn cơm chung nhưng cô lại nhất quyết từ chối.
Nói là muốn về ăn cơm cùng anh trai của mình vì cha mẹ của cô đi du lịch nghỉ mát nên chỉ có anh trai ở nhà,nên anh không nhiều lời giữ cô lại nữa.
Những ngày sau đó mỗi ngày Vu Bội Sam đều sẽ nhắn tin hỏi thăm tình hình sức khỏe của anh.
Có khi cả hai sẽ gọi video để nói chuyện,mỗi lần như thế đều trôi qua mấy tiếng đồng hồ.
Dù là thời gian không dài nhưng Chiu Bác Văn cũng ngờ ngợ ra rằng mình có chút tình cảm đối với cô.
Nếu là trước đây với những người khác anh đều sẽ thấy phiền, ngay cả việc nhắn tin huống chi là gọi điện.
Nhưng đối với Vu Bội Sam thì anh lại muốn cùng cô chia sẻ thêm nhiều thứ nữa,cũng rất muốn gặp cô.
Đã đến mức như thế thì là thích đối phương chứ là gì,nhưng anh lại chưa nghĩ đến việc sẽ tiến sâu hơn trong mối quan hệ này.
Anh cảm thấy bản thân chưa muốn hẹn hò cùng ai vẫn chưa muốn tiếp nhận thêm một mối quan hệ mới.
Có lẽ lý do là vì mối tình vừa kết thúc trước đó,anh thừa nhận bản thân vẫn chưa quên được Tịnh Nghi vẫn còn day dứt với tình cũ.
Thế nên khi gặp Vu Bội Sam anh lại lưỡng lự như thế,vừa không muốn tiến tới vừa không muốn lùi bước.
Lần đầu tiên Chiu Bác Văn phải suy nghĩ về vấn đề tình cảm nhiều đến vậy.
Trước đây chỉ cần thích là sẽ quen không thích là sẽ bỏ cũng chẳng phải suy nghĩ nửa vời như bây giờ.
---------------------------