Lộ Dao giãy giụa đến mệt mỏi, đơn giản mặc cho anh ôm.
Trong lúc nhất thời ai cũng không nói chuyện, an tĩnh đến như là đang hưởng thụ cái ôm tình nhân.
“Anh rốt cuộc muốn ôm tới khi nào?” Lộ Dao đánh vỡ im lặng, giọng nói mềm mềm vô lực.
Anh đè cô trong ngực mình, Lộ Dao cảm giác được xung quanh đều là hơi thở sạch sẽ của anh, khiến cô hơi thất thần.
Hơn nữa hai người dựa vào rất gần, Lộ Dao cảm thấy ngực mình….
Dán chặt vào ngực anh, mặt cô không tự chủ đỏ lên.
Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, Chu Gia Càng ôm đến nghiện, tay lại siết chặt, cằm đặt trên cổ cô, ngửi được hương thơm nhàn nhạt, thỏa mãn cong cong khóe môi: “Vẫn muốn ôm thì làm sao bây giờ?”
Lộ Dao có chút không quen Chu Gia Càng như vậy, anh như thế có chút giống….
Chơi lưu manh……
- --Đọc full tại Truyenfull.vn---
Vấn đề là anh dựa vào cái gì mà ôm cô? Nghĩ đến đây, Lộ Dao lại bắt đầu giãy giụa: “Anh mau buông tay, anh dựa vào cái gì ôm em, em đã không thích anh, anh không có quyền ôm em.”
Đây là lần đầu tiên Chu Gia Càng gần gũi cô như vậy.
Phòng khách chỉ mở một bóng đèn, ánh sáng mờ nhạt nhu hòa.
Khuôn mặt cô nhỏ nhắn trắng nõn, đôi mắt trong suốt như hạt châu, mũi tinh tế, còn có….
Đôi môi đỏ mọng, vừa nhìn mềm mại mà dụ hoặc……
Lộ Dao nhìn vào mắt anh, ánh mắt từ lạnh băng chậm rãi trở nên mềm mại, thấy anh dời mắt đi, giống như cảm nhận được anh muốn làm cái gì, hoảng loạn muốn tránh thoát……
Chu Gia Càng sao có thể để cô chạy thoát, anh nhanh tay hơn kéo ót cô, tay khác ôm eo, gắt gao khống chế cô, môi anh đè ép xuống.
Lúc môi hai người chạm vào nhau, Lộ Dao hoàn toàn ngơ người, toàn thân giống như bị đóng băng, mềm mại tùy ý anh cướp đi nụ hôn đầu.
Tâm rung động không thôi, tim đập như sấm nổ.
Lộ Dao cảm thấy thân thể đều hơi hơi rung động, tim đập vừa nhanh vừa mạnh.
Mới bắt đầu, anh vừa nhẹ nhàng vừa ôn nhu, nhẹ nhàng dẫn dắt, nhẹ nhàng liếm láp, ôn nhu mà triền miên…… Lại có điểm trúc trắc, giống như mài mò nghiên cứu.
Dần dà anh dường như càng ngày càng có thể giả bộ, anh không hài lòng với nụ hôn mềm mại này, mà từ từ tiến sâu, đầu lưỡi anh chen vào giữa môi và răng của cô, từng chút từng chút hưởng thụ ngọt ngào của cô…….
Không biết vì cái gì, Lộ Dao trong lòng đột nhiên dâng lên một cổ ủy khuất, rung động đồng thời, dâng lên một cổ chua xót.
Loại chua xót này chậm rãi hội tụ đến trong mắt, từng giọt nước mắt bắt đầu rơi xuống….
Mà Chu Gia Càng, lần đầu tiên hôn môi con gái, vẫn là cô gái mình thích.
Môi cô mềm mại ngọt lành, cho anh cảm giác giống như cô vậy, iềm mỹ động lòng người.
Ban đầu là trúc trắc, anh chỉ dựa vào bản năng hôn cô, mới đầu là mềm nhẹ, dần dần cảm thấy hôn nhẹ nhàng như vậy, cũng không thể thỏa mãn, anh muốn càng nhiều, theo bản năng cạy môi cô, hoàn toàn môi răng giao hòa, hoạn nạn nâng đỡ……
Không biết qua bao lâu, anh cảm giác được người trong ngực, hô hấp dần dần dồn dập lên, gương mặt tựa hồ dính một tia vệt nước.
Anh nghi hoặc rời khỏi môi cô, mới phát hiện ra người trong lòng, không biết từ khi nào, lệ rơi đầy mặt…..
- --Đọc full tại Truyenfull.vn---
Chu Gia Càng tâm co rút đau đớn, cau mày nhìn cô rơi nước mắt ngày càng nhiều, tâm tình vui sướng vì được hôn môi cô bây giờ cũng từ từ trầm xuống.
Anh nâng tay nhẹ nhàng lau nước mặt cô, nhìn thấy nước mắt nước mũi ngày càng nhiều, anh khẽ thở dài một hơi.
Chu Gia Càng rút tờ khăn giấy trên bàn, tinh tế lau mặt cho cô, giọng nói hơi khàn khàn: “Thật xin lỗi, nếu biết em….
Phản cảm anh hôn như vậy, anh sẽ không cưỡng bách em.”
Anh hôn môi khiến cô khó chịu như vậy sao? Chu Gia Càng tâm tình cũng thấp xuống.
Đối với Lộ Dao, anh vốn là tin tưởng tràn đầy, nhất định phải được, hiện tại nhìn dáng vẻ ủy khuất đến khóc đáng thương như vậy.
Lần đầu tiên, đáy lòng chua xót lan tràn.
Nghe vậy, Lộ Dao nước mắt rớt càng hung.
Cô sao phản cảm anh hôn, tim đập nhanh không thôi, tần suất mạch như vậy, cô làm sao phản cảm, cô thích anh, cũng thích anh hôn….
Chỉ là cảm thấy thật ủy khuất, vì cái gì lúc cô muốn quên đi anh, anh lại dùng cách như vậy khơi mào lại tình cảm đó.
Loại tâm tình vừa phập phồng vừa thoải mái này khiến cô rất khó chịu, tóm lại cảm thấy không chân thật.
Lộ Dao khẽ khụt khịt, Chu Gia Càng chân tay luống cuống, anh rất muốn ôm cô vào trong ngực.
Nhưng anh nghĩ tới cô là bị anh….
Hôn khóc, hẳn là cũng không thích anh ôm cô đi?
Qua một hồi lâu, Lộ Dao mới dừng nước mắt.
Đôi mắt hồng hồng nhìn Chu Gia Càng, thanh âm mang theo giọng mũi nhưng vẫn mềm nhẹ: “Anh về trước đi! Em muốn yên tĩnh một chút.”
Chu Gia Càng sửng sốt, có điểm không cam lòng, nhưng nhìn cô khóc đến sưng mắt, vẻ mặt lạnh nhạt.
Anh vẫn đứng lên, do dự một chút, duỗi tay sờ sờ đầu cô, giọng nói trầm thấp ôn nhu: “Lộ Dao, đêm nay là anh không đúng, có lẽ anh đột ngột thay đổi đã dọa tới em rồi.
Nhưng những lời anh nói là nghiêm túc, có lẽ đối với em mà nói, đã quá muộn.
Về sau anh sẽ từng bước từng bước tiến tới, giống nưh em trước kia.”
Anh đột nhiên ngồi xổm xuống, nâng tay nhẹ nhàng cọ má cô, trên mặt biểu tình thực nghiêm túc: “Trước kia anh cảm thấy tuổi em quá nhỏ, mà anh quá lão thành, tính tình nặng nề lạnh nhạt.
Anh sợ em ở bên cạnh anh sẽ quá buồn, cho nên mới theo bản năng cự tuyệt em, ích kỷ cho rằng đây là vì muốn tốt cho em, thật xin lỗi, anh không suy xét cảm nhận của em.
Anh thích nhìn em cười, thích ăn cơm em là, có lẽ anh đã thích em từ rất sớm, nhưng anh vẫn luôn áp lực.
Bây giờ anh thích em, anh muốn em cũng thích anh, lại cho anh một cơ hội được không?”
Mỗi một câu nói của anh, tâm Lộ Dao lại rung động một chút.
Cô nâng đôi mắt hồng hồng nhìn anh, môi mấp máy, cuối cùng vẫn là cái gì cũng chưa nói ra.
Chu Gia Càng có điểm mất mát, lại vẫn là cười cười: “Chúng ta cứ thuận theo tự nhiên có được không? Trước kai là em theo đuổi anh, bây giờ đến lượt anh.
Đừng nghĩ quá nhiều, đi ngủ sớm một chút.”
Thật lâu sau, Lộ Dao vẫn không đáp lại, Chu Gia Càng nén mất mát trong lòng, nhẹ giọng nói: “Anh đi rồi, nhớ đi ngủ sớm một chút.”
Thẳng đến tiếng đóng cửa vang lên, Lộ Dao mới xoay người nhìn về phía cửa, anh đã đi rồi.
Nếu anh ở lại thêm vài pshut nữa, nói thêm mấy câu, ộ dao nói không chừng liền mềm lòng.
Anh đi rồi, Lộ Dao cũng cảm thấy thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Một mình ngồi ở trên sô pha, Lộ Dao hồi tưởng chuyện vừa rồi, đột nhiên có điểm cay chát, nụ hôn đầu tiên của bọn họ thế mà cô lại khóc…..
Còn nữa, vừa rồi anh nói cái gì? Anh đại khái cho rằng mình vì phản cảm anh hôn nên mới khóc! Người kiêu ngạo giống như anh vậy, chắc là cảm thất thật thất bại đi? Lộ Dao nhớ tới đây, đột nhiên có điểm muốn cười.
Nếu anh nói thuận theo tự nhiên, vậy…… Thuận theo tự nhiên đi!
Trên thực tế Chu Gia Càng xác thật cảm thấy thực thất bại, đối với chuyện hôn Lộ Dao đến khóc này, làm anh hoài nghi có phải kỹ thuậthôn của mình quá kém.
Chu Gia Càng ở trên đường trở về, vừa hồi tưởng dư vị ngọt mềm của đôi môi kia, vừa thất bại nhớ tới việc tốt mình vừa làm.
Lần đầu tiên hôn môi đã lấy nước mắt của người ta, thật là….
Quá tổn thương lòng tự trọng của đàn ông.
Loại cảm giác này thật giống như bị cô nói “Anh không được”, tự trọng của đàn ông thường thể hiện ở phương diện này.
Tuy rằng Chu Gia Càng ngày thường biểu hiện thật sự lãnh đạm, nhưng là làm một người nam nhân, loại chuyện này thật đúng là đả kích người……
Chu Gia Càng hiện tại chỉ nghĩ sớm một chút đem tiểu đồ đệ của anh đuổi tới tay, muốn ôm muốn hôn đều có thể.
-
Lộ Dao không nghĩ tới chính là, Chu Gia Càng nói sẽ truy cô, cư nhiên bao gồm đón đưa cô tan tầm.
Ngày hôm sau xuống lầu liền nhìn đến Chu Gia Càng cách đó không xa, dựa ở xe bên, đôi mắt nhìn về phía tòa nhà cô ở.
Tuy rằng khoảng cách có điểm xa, nhưng là Lộ Dao vẫn là cảm giác được ánh mắt nóng người của anh, cô do dự một chút, vẫn là đi qua.
Không còn cách nào, đây là con đường mỗi ngày cô nhất định phải đi qua, anh thật là biết cách chọn địa điểm.
Lộ Dao vốn dĩ muốn xem anh là không khí, ai ngờ anh trước một bước đi đến trước mặt cô, ngăn cản đường đi, mỉm cười nói với cô: “Lộ Dao, anh tới đón em đi làm.”
“Em tự đi xe buýt.” Lộ Dao muốn vòng qua anh, cặp chân dài kia bước một bước, chặn đường cô, cô ngẩng đầu trừng mắt anh.
Chu Gia Càng cười cười, nói: “Lên xe đi! Chẳng lẽ muốn anh ngày mai lái xe buýt đến đây đón em, em mới chịu lên xe?”
Cô không có ý này có được không? Lộ Dao trừng mắt: “Chính anh nói thuận theo tự nhiên, em lại chưa nói muốn anh đón em đi làm.”
Hơn nữa anh cũng không nghĩ, nếu cô ngồi xe anh đi làm, bị người trng công ty biết sẽ ảnh hưởng không tốt.
Không chừng cô thành công trở thành nữ chính của mấy câu chuyện bát quái trong công ty.
“Lộ Dao, em lo lắng bị người trong công ty nhìn thấy sao?”
“…… Không phải.”
“Lộ Dao, anh không định lén lút yêu đương với em.
Cho nên, có người nhìn thấy hay không anh không thèm để ý, thấy được càng tốt, về sau liền không ai dám đánh chủ ý lên em.”
“……Em nói muốn yêu đương với anh lúc nào?” Lộ Dao có chút cạn lời nhìn anh, người nào nói thuận theo tự nhiên vậy?
Chu Gia Càng cười cười, nhắc nhở: “Anh đã nói rồi, anh đang theo đuổi em, cho nên đây là chuyện sớm hay muộn.
Sớm đưa ra ánh sáng hay muộn đều giống nhau, dù sao sớm hay muộn em cũng là của anh.”
Anh nói trắng trợn đến tự nhiên, Lộ Dao lại nghe đến đỏ mặt, sao cô không biết da mặt anh dày như vậy…..
Nói loại lời như vậy, tự nhiên giống như ăn cơm…..
“Thời gian không còn sớm, bây giờ em ngồi xe buýt thì đã muộn rồi, không có tiền thưởng chuyên cần đâu.” Anh hảo tâm nhắc nhở.
Lộ Dao nhìn đồng hồ, vậy mà bị anh làm trễ 10 phút, cô từ trước đến nay đều đúng giờ ra cửa, cố định đón chuyến xe buýt kia, bây giờ chắc xe đã đi ròi.
“Mời lên xe, tiểi thư Lộ Dao của tôi.” Chu Gia Càng thân sĩ làm ra tư thế mời chào.
“……”
Cuối cùng Lộ Dao vẫn là lên xe, Chu Gia Càng từ ghế sau lấy một cái túi đặt trên đùi cô, nói: “Bữa sáng của em.”
Lộ Dao kinh ngạc nhìn về phía, liệu anh có thể là….
Chu đáo…..