Bọn Chuột Nhắt Dám Ám Hại Ta!


- Mời Kỷ thiếu gia theo chúng ta hồi kinh!

Trong tiểu viện trước căn nhà tranh sơ sài, một đội kỵ binh đông đúc quỳ một chân trên đất, hai tay ôm quyền, cúi đầu hành lễ với Kỷ Hoả, hô lớn.

Kỷ Hoả đang cầm một cái thau rau, bên trong là những loại rau giá rẻ vừa mua sáng nay, vẻ mặt ngơ ngác.

- Oa, hóa ra tiểu Kỷ là con nhà quyền quý tại kinh thành!

- Ta đã nói tiểu Kỷ đứa trẻ này thông minh, không giống người thường, hóa ra là người kinh thành.

- Trước kia Vương bà muốn mai mối cho tiểu Kỷ, lão Trương đầu thôn bên cạnh còn không muốn gả nữ nhi cho hắn, bây giờ hắn giàu có rồi, xem chừng là chướng mắt Thúy Hoa rồi.

- Cái này phú quý đầy trời nha.

Động tĩnh của đội kỵ binh rất lớn, dù sao cũng là mấy chục người, chen vào xóm nghèo này, hầu như mọi người xung quanh đều biết.

Kỷ Hoả chớp mắt mấy cái, cúi đầu nhìn bộ quần áo vá víu rách rưới trên người mình, lại nhìn những bộ giáp sáng láng của đám kỵ binh này, một bộ giáp như vậy đã phải mất một trăm lượng bạc rồi.

- Các ngươi xác định tìm đúng người là ta sao?

Kỷ Hoả thử dò hỏi.

Sĩ quan trung niên đứng đầu tiên chắp tay một cái nói:

- Kỷ thiếu gia, không sai, đúng là ngài.

Đừng chậm chạp nữa, mau lên xe!

Hắn vung tay lên:

- Người đâu, mời Kỷ thiếu gia lên xe!

Những binh sĩ đang quỳ gối dưới đất lập tức không nói hai lời, túm lấy cánh tay Kỷ Hoả kéo lên xe ngựa.


- Này! Đợi đã! Rau ta mới mua sáng nay!

- Cái rau này nhìn rõ ràng là đồ rẻ tiền, không cần cũng được!

- Ta còn chưa ăn cơm mà!

- Người đâu! Đi đóng gói một ít đồ ăn cho Kỷ thiếu gia ăn trên đường! Nghe nói đậu phụ não Xuyên Tây không tệ, mang cho thiếu gia một phần!

- Hành lý của ta chưa thu dọn mà!

- Người đâu! Đóng gói tất cả mọi thứ trong căn nhà này mang đi!

Kỷ Hoả giật mình, vội vàng gọi:

- Không cần! Nghĩ lại cũng chỉ là những đồ vật cũ nát, không cần phải phiền phức.

Sĩ quan cười hì hì nói:

- Thiếu gia còn muốn dặn dò gì nữa không?

Kỷ Hoả nhịn nửa ngày, cuối cùng mới nói một câu:

- Đậu phụ não thêm cay.

- Người đâu! Đậu phụ não thêm cay! Cho các huynh đệ cũng một phần, tìm ta thanh toán!

Vậy là cả đoàn người hừng hực khí thế lên đường hồi kinh, tới lui cũng không mất đến một nén nhang.

Trên đường đi, Kỷ Hoả liên tục xác nhận, cuối cùng cũng hiểu được mình là tiểu nhi tử của đại tướng quân Chu triều, Kỷ Khiếu Hùng, đã thất lạc mười sáu năm nay, bây giờ đưa mình hồi kinh để nhận thân.

Thế nhưng là.

.


.

Kỷ Hoả mặt không cảm xúc, ta đã cố gắng mười sáu năm, bây giờ cũng có chút cơ nghiệp rồi, giờ ngươi nói với ta thực ra ta là quân nhị đại, thực ra không cần phải cố gắng?

Vậy thì cố gắng bao nhiêu năm qua của ta đều uổng phí rồi à?

Bây giờ ta nằm ngửa còn kịp không?

Lúc xuyên không đến thế giới này, Kỷ Hoả mơ hồ nhớ được mình là nhi tử của một đại thế gia, chỉ là bị kẻ thù truy sát, sau đó một lão bộc bế mình đi trong tuyết rất lâu mới thoát khỏi cừu gia.

Lão bộc không được mấy năm thì đã chết, cũng không nói cho biết mình là hài tử nhà nào.

Chỉ có một khối ngọc bội khắc chữ "Hỏa", không ngờ hắn thực sự là nhi tử của Kỷ Khiếu Hùng?

Kỷ Tiếu Hùng, là cao thủ Tông Sư cấp của Chu triều, tuyệt học thành danh "Lôi Đình Liệt Hùng Quyền", mở mang bờ cõi cho Chu triều mười mấy năm, đánh cho các nước láng giềng phải kêu cha gọi mẹ, là đệ nhất cao thủ Chu triều trên danh nghĩa.

Thế giới này, võ giả được phân chia theo cấp bậc từ cửu phẩm đến nhất phẩm, nhất phẩm trở lên là Tông Sư, sau Tông Sư thì không ai biết nữa.

Cao thủ Tông Sư cấp, nghe đồn là một khi ra tay có thể cải biến thiên tượng, sức phá hoại có thể san bằng thành trì, phá vỡ doanh trại, hoàn toàn là thiên tai hình người di động.

Nghe đồn hắn còn có một độc tử, từ nhỏ sức khỏe yếu, ở Chu triều được hưởng hiền danh, dù không từng vào triều làm quan nhưng vẫn rất có danh vọng trong lòng dân chúng.

Giờ đây, Kỷ Hỏa sắp trở thành tiểu nhi tử của Kỷ Khiếu Hùng.

Thế giới này tôn trọng võ đạo, nhưng ngoài võ đạo còn có các nghề nghiệp khác, ví dụ như thuật sĩ.

Quốc sư Chu triều chính là một thuật sĩ, nghe nói có thể hô phong hoán vũ, chiêm tinh bói toán, cái gì cũng biết.

- Chuyện gì đây!

Kỷ Hoả chỉ cảm thấy đau đầu, những người này đột nhiên xuất hiện, hắn còn chưa kịp sắp xếp gì, nếu những đứa nhỏ kia biết hắn bị đột ngột bắt đi thì không biết sẽ gây ra chuyện gì.


Mà thôi, có lẽ bọn hắn sẽ tìm thấy ta thôi.

Nhìn thấy đã đến trưa, Kỷ Hoả mặc niệm trong lòng:

- Hệ thống.

- Đinh!

[Tên: Kỷ Hoả]

[Điểm số: 31]

[Giá trị tu luyện: 1378632]

[Võ học: Kim Xà Thủ (Huyền giai hạ phẩm - đại viên mãn), Thác Tháp Thủ (Hoàng giai thượng phẩm - đại viên mãn), Thiết Bố Sam (Hoàng giai trung phẩm - đại viên mãn), Linh Xà Trượng (Phàm giai thượng phẩm - đại viên mãn), Lan Vân Thủ (Phàm giai hạ phẩm - đại viên mãn), Đại Ngã Bi Thủ (Huyền giai trung phẩm - đại viên mãn), Toái Bộ Trùng Quyền (Phàm giai trung phẩm - đại viên mãn), La Vân Thương (Phàm giai trung phẩm - đại viên mãn) …]

Ngoài ra còn có những lựa chọn [Rút thưởng], [Ba lô], [Nhiệm vụ].

[Nhiệm vụ] chỉ có một mục:

[Bách Xuyên Quy Hải: Học tập Bách gia võ học, tu luyện đến đại viên mãn (87/100)]

Hệ thống thỉnh thoảng sẽ thông báo nhiệm vụ, Kỷ Hoả trước kia đều đã hoàn thành, phần thưởng đều rất tốt, chỉ có nhiệm vụ võ đạo gần đây được thông báo, phải học tập Bách gia võ học, còn tu luyện đến đại viên mãn, độ khó có thể tưởng tượng rồi đấy.

Nếu là người thường, hai ba mươi năm muốn luyện một môn võ học đến đại viên mãn cũng được coi là thiên phú dị bẩm, trong giang hồ đã có thể đánh ra một chút danh tiếng rồi.

Võ học được chia thành bốn cấp bậc Thiên Địa Huyền Hoàng, Thiên giai võ học luôn là truyền thuyết, ngay cả "Lôi Đình Liệt Hùng Quyền" của lão cha tiện nghi Kỷ Khiếu Hùng cũng chỉ là Địa giai trung phẩm.

Phần còn lại chủ yếu là Phàm giai, nếu có được một môn phàm giai võ học nào đó là đã có thể khai sáng một tiểu bang phái rồi.

Đây cũng là lý do đám tiểu tử dưới tay hắn góp nhặt bấy lâu nhưng vẫn chưa thể thu thập xong Bách gia võ học, dù sao cũng là thứ áp đáy hòm, người ta cũng không dễ dàng mà cho ngươi.

Huống chi, loại chuyện đồ tông diệt môn này cũng không thể làm thường xuyên được.

Hơn nữa, hệ thống còn rất kén chọn, một số võ học thậm chí không đạt đến phàm giai thì nó còn chẳng thèm nhìn, căn bản không thể tính.

Nếu không thì với Chu triều trọng võ này, một lão đầu thôn cũng có thể khoe khoang vài chiêu, kết thân với bọn hắn là có thể học được rồi.

- Đây chính là sự ngượng ngùng hạnh phúc nhất rồi.


Kỷ Hỏa lắc đầu nói.

Người thường luyện tập mấy chục năm mới có thể đạt đến cảnh giới đại viên mãn, hắn chỉ cần vỗ tay hai cái là có thể học được, dựa vào giá trị tu luyện thậm chí có thể tức khắc đạt đến cảnh giới viên mãn.

Nhưng mà, võ học mà người thường dễ dàng học được, giờ đây hắn lật tung cả đầu cũng không tìm ra.

Kỷ Hỏa nhìn cột rút thưởng đã được cập nhật mỗi ngày, đưa tay nhấn vào màn hình ảo.

Trong hư không xuất hiện một vòng quay lớn, trên cùng có một dòng chữ lớn:

- Già trẻ không gạt! Bách phát bách trúng thưởng!"

[Xin chúc mừng đã nhận được phần thưởng: Sức mạnh +2!]

Kỷ Hỏa trong lòng không một gợn sóng, thứ này giống như khuyến mãi tiêu dùng vậy, đối với vận may của hắn đã sớm chai lì.

Thuộc tính là giá trị ẩn, không thể nhìn thấy thuộc tính cụ thể, người trưởng thành bình thường thường là 10 điểm.

Dù sao thì nhiều năm nay, Kỷ Hỏa cũng lười tính toán xem thuộc tính của mình là bao nhiêu.

Hệ thống mỗi ngày sẽ cung cấp một lần quay thưởng miễn phí, sau đó mỗi tháng sẽ tặng một lần mười lần quay thưởng liên tiếp.

Tiếp theo muốn quay thưởng, chỉ có thể sử dụng điểm số tiêu phí, thông qua giết người hoặc hoàn thành nhiệm vụ.

Hắn xoa xoa tay, tiếp theo là trọng tâm, hôm nay là đầu tháng, tặng một lần mười lần quay thưởng liên tiếp.

- Ta muốn quay mười lần!

Hắn hung hăng nói.

Vòng quay xoay tròn với tốc độ cao,

[Xin chúc mừng đã nhận được: Hoa tươi +1, Hoa tươi +1, Thể lực +1, Sức mạnh +2, Hoa tươi +1, Hoa tươi +2, Du Long Tham Vân Thân Pháp (Huyền giai trung phẩm), Giá trị tu luyện +213, Giá trị tu luyện +50, Hoa tươi +1]

Quá tuyệt!

Hệ thống thế mà cho võ học!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận