Bọn Chuột Nhắt Dám Ám Hại Ta!


- Nhị công tử thấy thế nào?

Lữ Thủy thấy Kỷ Hỏa nhìn chằm chằm Phi Hùng Quân, đôi mắt nhất chuyển liền cười hì hì hỏi.

- Không hổ là Phi Hùng Quân danh chấn đại lục, quả nhiên danh bất hư truyền.

Kỷ Hỏa cảm thán nói

- Cái này có là gì, lần này Nhị công tử về nhận thân, sớm muộn gì cũng sẽ được Hậu tướng quân Phi Hùng Quân chỉ dạy, sẽ có nhiều cơ hội gặp hắn mỗi ngày.

Lữ Thủy cười ha ha nói.

Nghe nói như thế, tướng sĩ Phi Hùng Quân xung quanh đều nhao nhao hướng về Kỷ Hỏa với ánh mắt tôn kính, như thể đối đãi với vị thiếu chủ tương lai vậy...

Đây là sự tán đồng dành cho cường giả cùng người thừa kế tương lai.

Sau khi giao chiến với bầy sói, bọn hắn nhận ra những con sói cực kỳ không tầm thường, ngay cả những cao thủ trong quân cũng khó lòng hạ gục được một con bằng một nhát chém.

Nhưng Kỷ Hỏa lại dễ dàng đập nát đầu một con lang yêu bằng một tay, khí lực như này, vô cùng hiếm gặp.

Kỷ Hỏa cười khổ nói:

- Nói vậy không được đâu.

Đừng quên ta chỉ là một hài tử từ khu ổ chuột.

Người chấp chưởng Phi Hùng Quân sau này thì cũng nên là Đại huynh mới đúng.

Huống hồ Phi Hùng Quân thuộc về Chu triều, ngươi lại coi như tư binh của Kỷ gia, đại huynh đệ a, lời này cũng không nên nói...!Kỷ Hỏa thầm nghĩ trong lòng.

- Đại công tử...

Lữ Thủy nghẹn lời, sắc mặt biến đổi, rồi thở dài.


Kỷ Hỏa cũng nhận thấy ánh mắt ảm đạm của các binh sĩ xung quanh, bầu không khí trở nên trầm mặc.

Chỉ có Văn tiên sinh vẫn bình tĩnh, đang nghiên cứu thịt rừng mà Lữ Thủy mang về.

Kỷ Hỏa hỏi:

- Sao thế?

Lữ Thủy do dự một lúc, rồi nói:

- Đại công tử có tiếng tăm tốt, đối với Phi Hùng Quân cùng bách tính cũng rất tốt.

Chúng ta cũng rất tôn kính hắn, chỉ là...

- Đại công tử từ nhỏ đã yếu ớt, đi vài bước là mệt, lại hay ho khan, căn bản không chịu được việc đi lại.

Coi như hiện tại trưởng thành nhưng bệnh tình vẫn không khỏi.

Lữ Thủy nói nhỏ, mặc dù giọng nói nhỏ nhưng những người xung quanh vẫn nghe rõ.

- Chúng ta rất lo lắng, không biết khi tướng quân cao tuổi thì ai sẽ đảm nhiệm chủ soái của Phi Hùng Quân.

May mà Nhị công tử đã đến!

Lữ Thủy lại nhìn về phía Văn tiên sinh, thấy hắn vẫn làm như không nghe thấy, mới tiếp tục nói nhỏ:

- Nói thật, Đại công tử rất kỳ lạ.

Hắn không giống những công tử ca kia ở kinh thành, không hề ăn chơi trác táng.

Chúng ta từng nghi ngờ hắn bị nữ yêu tinh mê hoặc, còn vùng trộm mời thuật sĩ đến xem, nhưng không tìm thấy bất kỳ dấu hiệu gì.

Kỷ Hỏa ngạc nhiên, hắn nhớ lại lần gặp gỡ với thiếu niên đó, thấy hắn tuy trắng trẻo nhưng không hề yếu đuối.

Hơn nữa, hắn còn nấu ăn rất ngon.

Kỷ Hỏa nheo mắt nhìn Văn tiên sinh, phát hiện hắn nhận ra ánh mắt của mình liền vội vàng ngẩng đầu nhìn trời.

- Người chúng ta còn nằm vùng tại các thanh lâu lớn trong kinh thành, cũng không có gặp Đại công tử đi dạo qua, thế nhưng thân thể của hắn rất hư, thật sự là kỳ quái.

Kỷ Hỏa khóe miệng co giật, đột nhiêm cảm thấy đám người Phi Hùng Quân này cũng có chút vấn đề về não đi.

Văn tiên sinh sắc mặt tối đen,

- Ta nói đoạn thời gian kia các ngươi làm sao mỗi ngày đến xem Đại công tử, hóa ra là vì chuyện này a.

Lữ Thủy cười hắc hắc nói:

- Văn tiên sinh, chuyện này ngươi cũng đừng nói với Đại công tử, dù ngươi là người của Đại công tử, nhưng lão Lữ ta, coi ngươi là người một nhà mới dám nói đấy.

Văn tiên sinh khoát tay, giận dỗi ngồi một bên, dựng râu trừng mắt.

Mùi thịt rừng vẫn khá ổn, sau khi nướng lên, mùi thơm tỏa ra khắp nơi.

Kỷ Hỏa lấy gia vị rắc lên, ngay lập tức, hương thơm lan tỏa trong rừng cây.

Mọi người ăn uống vui vẻ, chấp nhận một đêm ở lại trong rừng.


Sau khi mọi người đã ngủ, Kỷ Hỏa khép mắt, tâm thần chìm vào trong não hải, theo một tiếng niệm, giao diện hệ thống lập tức hiện ra trong đầu.

[Điểm số: 729]

Nhìn thấy con số này, Kỷ Hỏa lập tức cười rạng rỡ.

Trước đó giết mấy tên hắc y nhân cũng chẳng góp bao nhiêu, không ngờ một con lang yêu lại giúp hắn kiếm được nhiều đến vậy.

Số điểm này đủ để rút thưởng mười lần, mỗi lần 60 điểm, mười lần là 600 điểm, vừa vặn đủ.

- Ta muốn rút mười lần!

Kỷ Hỏa nói.

Trong đầu xuất hiện một bàn quay lớn, trên đó hiện rõ dòng chữ: "Già trẻ không gạt! Bách phát bách trúng!" Mấy chữ to sáng chói làm hắn lóa mắt.

Bàn quay ào ào xoay nhanh, kim chỉ không ngừng nhảy, rồi bỗng nhiên biến thành mười quang đoàn!

[Chúc mừng rút trúng: Nhanh nhẹn +1, hoa tươi +1, thể lực +2, lực lượng +1, hoa tươi +1, hoa tươi +2, tu luyện giá trị +30, tu luyện giá trị +90, hoa tươi +1, hoa tươi +1.]

Mặt Kỷ Hỏa lập tức tối sầm lại.

Hắn mở mắt, nhìn trời đêm lấm tấm sao, sắc đen đầy mây, xem ra phong thủy nơi này không tốt.

Nghĩ kỹ lại, quanh đây toàn yêu quái, phong thủy làm sao tốt được.

Thật đáng ghét!

...

- Nhị công tử, tối qua ngủ không ngon à? Sao sắc mặt khó coi như vậy?

Lữ Thủy tò mò hỏi.

- Không có gì, chắc là không khí nơi này không tốt, ta ngủ không quen.

Kỷ Hỏa uể oải đáp.

Văn tiên sinh nói thêm:

- Khi Nhị công tử đến kinh thành, chắc sẽ ngủ ngon hơn, vì kinh thành là nhân kiệt chi địa, lại xây trên long mạch, chắc chắn là nơi phong thủy tốt.

Kỷ Hỏa giật mình.


Dù chuyện rút thưởng này thế nào, qua bao năm, hắn đã thử đủ cách: rút lúc mặt trời mọc, lúc mặt trời lặn, rút ở chỗ khác nhau, đứng rút, nằm rút, thậm chí dựng ngược mà rút, mọi kiểu huyền học đều thử qua, nhưng đồ tốt nhận được thì chẳng là bao.

Chỉ có những gì hệ thống đưa ra mới là hàng tinh phẩm.

Đồ chơi tốt nhất mà hắn từng rút được chắc là cây dù đỏ của Tiểu Hồng Đường, đến hiện tại, Kỷ Hỏa vẫn chưa tìm ra cách phá được phòng ngự của cây dù đỏ ấy.

Thật sự chẳng lẽ trước kia ta chờ ở nơi phong thủy không tốt?

Nói không chừng khi đến kinh thành, vận khí liền có thể tốt hơn?

- Văn tiên sinh, thuật sĩ các ngươi, có đồ vật nào có thể tăng vận khí lên được không?

Kỷ Hỏa nhìn về phía Văn tiên sinh hỏi.

Văn tiên sinh có thể tiện tay ném ra loại thuật pháp, thậm chí còn giấu được đại yêu quái, hẳn là có chút tài năng.

- Cái này...

Văn tiên sinh suy tư nói:

- Vận khí là thứ rất mơ hồ, rất khó để thay đổi, chỉ có thể thông qua tế tự pháp hội mà tăng cường ở một mức độ nào đó, mà lại hiệu quả cũng không lớn.

Kỷ Hỏa hơi thất vọng:

- Vậy sao.

- Bất quá, quốc sư có thể có biện pháp, đến lúc đó Nhị công tử có thể đi gặp xem sao.

Văn tiên sinh bồi thêm một câu.

Quốc sư ư, đệ nhất thuật sĩ của Chu triều, mạnh đến mức nào thì Kỷ Hỏa không biết, nhưng có thể giữ vững vị trí quốc sư nhiều năm mà không bị lật đổ, lại không đề cử thuốc trường sinh cho Hoàng đế, hẳn là phải có chút tài năng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận