Bọn Họ Đều Thật Sủng Ta [ Sủng - H ]

Hệ thống ỉu xìu bay vòng tròn, nó bị lừa gạt, nó bị ép buộc.

1

Lục Vân cười trên nỗi đau của hệ thống, vừa chọt chọt nó vừa ngân nga vui vẻ. Trọn bộ chương trình học cho người nhập môn tu luyện từ tờ giấy trắng đến khi luyện khí thành công mà tốn có mười điểm hệ thống, quan trọng đây không phải bản sách mà là bản truyền thừa chỉ cần tĩnh tâm tiếp thu sẽ lập tức nhớ toàn bộ. Cậu quả là ông vua mặc cả.

Những ngày tới, Lục Vân xoay quanh việc tu luyện, livestream và theo dõi tình hình của Lục Cảnh Sâm và Lục Cảnh Nghiêm. Cậu cảm thấy mình cũng sắp lên cấp, chỉ còn kém một bước bế quan tu luyện mà thôi. Nhưng cậu không dám bế quan lúc này, cậu cần chắc chắn hai anh đều an toàn vượt qua giai đoạn đầu mới an tâm. Cho nên từ ngày thứ tư là cậu bắt đầu đè nén không hấp thu thêm linh khí, tập trung tìm thông tin vào sự kiện sắp diễn ra vào thứ bảy này.

Bác quản gia thuật lại quy trình ngày hôm đó cho Lục Vân, về cơ bản thì cậu chỉ cần có mặt để thể hiện sự coi trọng của Lục gia với ngôi trường, đồng thời cuối buổi lễ sẽ lộ mặt phát biểu một bài cảm nghĩ ngắn trước truyền thông.

Trước hôm diễn ra lễ thành lập trường, Lục gia có hai vị khách đến thăm.

Quản gia kính cẩn gõ cửa phòng Lục Vân.

Cậu đang bàn việc với nhóm kịch truyền thanh, nghe tiếng bèn đáp: "Dạ bác vào đi."

Quản gia mở hờ cửa, nói từ bên ngoài: "Thiếu gia, lão gia chủ có mời hai chi thứ của Lục gia đến để hỗ trợ của ngài trong buổi lễ ngày mai. Bọn họ đang đứng đợi dưới lầu."

Lục Vân còn chút việc chưa bàn xong, chín giờ ngày mai là ngày nhóm kịch truyền thanh chính thức đăng thành phẩm lên trang web, mọi người đang nói với nhau sẽ đúng giờ vào chia sẻ tuyên truyền. Chỉ có Lục Vân là bận việc bên buổi lễ thành lập trường nên sẽ vào tương tác trễ một chút.


Lục Vân nói với bác: "Bác sắp xếp cho họ ngồi ở phòng khách đi ạ, năm phút nữa cháu xuống."

Hai ngày trước, lúc Lục Chí Khiêm và Lục Chí Bình được gia chủ gọi điện đến giao việc phò tá giống cái trong sự kiện thành lập trường học cho, hai người đã hưng phấn vô cùng, người của Lục gia ở thành phố B khi biết tin cũng ghen tị với bọn họ.

Cả hai vốn là con cháu bậc nhánh trong cây gia phả*, cách khá xa trung tâm quyền lực của Lục gia ở thủ đô, nhưng vì sự kiện lần này mà bọn họ được gọi về nhà tổ để đón Lục Vân đến thành phố B, nơi tổ chức sự kiện.

*Chương 21 có nói qua thứ bậc cây gia phả của Lục gia: dòng chính, chi họ, phái, cành, nhánh, chi nhánh. Từ bậc phái mới được mời đến bữa tiệc do dòng chính tổ chức.

Hai giống đực cao ráo với gương mặt có vẻ chất phát, cơ thể cường tráng, chiếc áo sơ mi rộng thoải mái không ôm sát người vẫn không che hết đường cong cơ bắp lộ rõ. Đô con là thế nhưng bọn họ vẫn thấp thỏm không yên, lâu lâu lại chà bàn tay vào quần lau mồ hôi, ngồi trong phòng khách đợi tiểu thiếu gia xuống,

Lục Vân bước trên lầu xuống, vào tới phòng khách thì thấy ngay hai thanh niên tuấn tú lịch sự ngồi chờ.

Quản gia đang đứng canh ở cửa, ông bước đến giới thiệu bọn họ với cậu: "Bọn họ là người của phân gia bậc nhánh, phụ trách hỗ trợ thiếu gia sự kiện lần này."

Lục Vân gật đầu tỏ ý đã hiểu, cười lộ má lúm đồng tiền đi đến bắt tay bọn họ: "Chào hai anh."

Lục Chí Khiêm và Lục Chí Bình thấy Lục Vân đến bèn đứng lên chào hỏi.


"Tiểu thiếu gia."

"Tiểu thiếu gia."

Bọn họ nhìn cậu thiếu niên chỉ cao tới vai mình, dáng người nho nhỏ miệng cười xinh xinh, da dẻ mềm mịn trắng muốt, trong lòng tự nhủ giống cái quả đúng là đáng yêu! Vô tình ngước lên nhìn thẳng vào đôi mắt phượng sáng trong như ngọc kia, bọn họ giật mình rũ mắt cúi đầu, vừa là tỏ vẻ kính trọng vừa là che đi sự mến mộ lập lòe trong đôi mắt.

Được cậu chủ động đi qua bắt tay khiến bọn họ càng thụ sủng nhược kinh, vội đưa tay bắt với cậu chủ nhỏ. Nhìn bàn tay gân guốc của mình chạm vào đôi tay bé xinh kia, hình ảnh tương phản như cây búa gõ thẳng vào lòng khiến bọn họ loạn nhịp không thôi.

Lục Vân nương cái bắt tay này truyền linh khí vào dò thám kinh mạch hai người. Từ lúc bước vào, cậu đã để ý căn cốt của bọn họ, rất dẻo dai săn chắc, phù hợp luyện võ. Sau một vòng dò xét, có thể xác nhận linh mạch của bọn họ cũng không hề kém, rất thông thoáng, dày chắc. Tuy thú nhân thường có thể chất hơn người, nhưng được như bọn họ thì ắt phải thuộc hàng tinh anh.

Linh khí truyền khắp kinh mạch mang đến cảm giác như có dòng năng lượng ấm áp cọ rửa khắp người, Lục Chí Khiêm và Lục Chí Bình cảm nhận cơ thể mình thoải mái như đứa trẻ được tắm nắng sớm. Vừa tỉnh táo lại, bọn họ lại thấy giống cái đánh giá mình từ trên xuống dưới, hai người cứng đờ người đứng đó, trái tim đập nhanh như trống bỏi không biết phải làm sao.

Lục Vân nhìn bọn họ một hồi cũng mỏi cổ, bèn mở lời: "Hai anh ngồi xuống đi."

Anh em Chí Khiêm Chí Bình nghe vậy mới dám ngồi lại ghế.


Lục Chí Khiêm giới thiệu trước: "Thưa thiếu gia, tôi là Lục Chí Khiêm, đây là Lục Chí Bình, chúng tôi là con cháu của phân gia ở thành phố B. Gia chủ phái chúng tôi đến thủ đô hộ tống ngài sang đó dự lễ thành lập trường."

Lục Vân gật đầu, cậu có nghe ba nói việc này rồi. Theo lịch trình thì chiều nay cậu sẽ lên máy bay đến thành phố B, sau đó nghỉ ngơi một đêm để qua hôm sau đi đến buổi lễ.

Lục Vân quay ra nói với quản gia: "Bác à, bây giờ con phải đi thu xếp hành lý, bác tiếp hai anh ấy dùm con nhé." Sau đó lại nhìn về hướng anh em Chí Khiêm Chí Bình: "Lục gia có vườn hoa hồng đang nở rất đẹp, hai anh có thể kêu người hầu dẫn đến đó, xem như đi dạo hít thở không khí ha. Tôi xin phép lên lầu chuẩn bị."

Giao phó xong xui, Lục Vân rảo bước lên lầu chuẩn bị. Bác quản gia vốn muốn giúp cậu chủ soạn đồ, nhưng cậu đã bảo ông tiếp khách thì đành nghe.
1

Người hầu gái đứng gần đó, thấy ánh mắt ra hiệu của ông bèn bước đến gần Lục Vân: "Để em giúp cậu soạn đồ."

Lục Vân gật đầu. Cậu mở ba, bốn tủ đồ lớn, lướt nhìn một lượt rồi chọn ra vài bộ đồ hằng ngày, để chị hầu gái lấy xuống đi xếp vào vali. Về phần lễ phục thì đến ngày hôm đó sẽ có người mang mẫu thiết kế đặt may riêng đến cho cậu.

Ba tiếng sau, Lục Vân, Lục Chí Khiêm và Lục Chí Bình lên phi cơ riêng bay đến thành phố B.

Chuyến bay chỉ tốn một tiếng rưỡi đã đến đích, cho nên cậu không thấy mệt lắm. Trời chỉ vừa xế chiều, về khách sạn cất đồ xong, Lục Vân nảy ra ý định khi khám phá quán ăn ngon ở thành phố này.

Tắm rửa thơm tho, đang định vào không gian xem hai anh thế nào thì Lục Chí Khiêm gọi đến.

"Thiếu gia, gia chủ phân gia ở thành phố B xin phép mời ngài đến phân gia ăn cơm tối ạ."


Mỗi thành phố lớn đều có phân gia của Lục gia, mỗi phân gia sẽ có gia chủ riêng để quản lý người ở khu vực đó. Lần này Lục Vân đến thành phố B, gia chủ ở đây chắc chắn vô cùng mong chờ cậu ghé thăm phân gia bọn họ.

Lục Vân nhìn đồng hồ, bây giờ gần sáu giờ, cậu suy tính thời gian một chút rồi nói: "Vậy hẹn họ bảy giờ đi."

Lục Chí Khiêm cũng là thành viên của phân gia, cho nên nghe cậu chủ đồng ý thì bản thân hắn cũng vui mừng, vội bảo: "Vâng, tôi đi truyền lời ngay."

Lục Vân gật đầu, đợi người đi khỏi cậu liền tỏa thần thức bao trùm căn phòng, sau khi chắc chắn an toàn mới vào trong không gian. Làm thế này để đảm bảo bất cứ khi nào có ai đến gần, cậu đều sẽ cảm nhận được ngay.

Hình bóng thân quen của hai anh chồng hiện ra trước mắt khiến Lục Vân bất giác mỉm cười, bước như bay đến bên hai người.

Lục Vân cảm nhận được linh khí xung quanh Lục Cảnh Sâm và Lục Cảnh Nghiêm đang ồ ạt dung nhập vào cơ thể họ, tốc độ tu luyện này không hề thua kém cậu, nhưng lại khá êm đềm, có vẻ khoảng cách bọn họ kết thúc lần nhập định đầu tiên này còn khá lâu.

Cậu ngắm hai anh một hồi cho đỡ nhớ rồi mới ra ngoài. Nếu không lịch hẹn với gia chủ và buổi lễ thành lập đang chờ thì cậu chỉ muốn ở mãi trong đây bầu bạn với hai người.

Nấn ná mãi, cuối cùng Lục Vân cũng phải ra ngoài, lên xe đến phân gia như lịch hẹn.

---------------------------

Tui lặn hơi lâu =)) Tui viết truyện vì thích thôi, kiểu khi nào rảnh và có cảm hứng viết mới viết chứ không ra chương thường xuyên được. Tui là tác giả tồi, mọi người đừng theo tui huhu
7


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận