Bọn Họ Đều Thật Sủng Ta [ Sủng - H ]

'Muốn nhảy vô quay camera ghê á!'

1

'Nhích lên xíu coi cái camera chết tiệt này.'

'Size gap... ôi cứu! Tiểu Vân lọt thỏm vào lòng người nọ luôn ấy chứ.'

'Ô? Mây nhỏ, coi chừng phía sau!'

'Ê ê ê có sói xám tập kích!'

Không ai lường được tam quan người dân ở một thế giới được xây dựng từ quyển H 18+ nó thoáng tới mức nào, dù cho trước mặt bọn họ là cảnh một cậu thiếu niên bị hai tên đàn ông cao to giấu mặt ôm vào lòng thì bọn họ chỉ biết hét lớn phấn khích chứ mặc nhiên không hề phản cảm. Hơn nữa, bọn họ thấy rõ, bé Mây nhỏ nhà bọn họ không hề kháng cự sự đụng chạm của hai tên sói xám kia, bị hôn đến hai má ửng hồng vẫn không biết đẩy người ta ra, cứ buông xuôi mặc cho người ta khi dễ.

"Ư... Khoan... em đang live..." Lục Vân có phản kháng nhưng không đáng kể.

Người tập kích cậu không ai khác ngoài hai ông xã nhà cậu, Lục Cảnh Sâm và Lục Cảnh Nghiêm. Bọn họ vừa kết thúc lần dẫn khí nhập thể đầu tiên liền vội vã rời khỏi không gian, tìm đến bé con nhà mình.

Hiện giờ bọn họ đã bước vào luyện khí kỳ cấp một, tuy linh khí trong người còn mỏng manh nhưng vẫn đủ điều khiển không gian chứ không bị động chờ Lục Vân dẫn dắt nữa.

"Bọn họ không thấy được." Lục Cảnh Nghiêm liếc nhìn góc quay, trầm giọng khẳng định.

'Phải, phải, chúng tôi không thấy!'

'Chúng tôi không xứng huhu~'

'Xin hỏi nạp vip vào có được xem không? Tôi có tiền!'

'Giọng thì hay mà nói lời tàn ác!'

'Đây là anh chồng chưa từng lộ diện của Tiểu Vân nhà ta à?'

'Dáng người này quả là cực phẩm! Nhà ngoại duyệt! con rể.'


Tình huống đột xuất này khiến bên đoàn kịch không biết có nên lên tiếng chào hỏi không, bọn họ ngại lên tiếng nhưng có một người thì không. Tống Tịch Ân nhìn cảnh trước mắt chỉ thấy nóng mắt, anh vờ như trêu ghẹo cắt ngang đôi uyên ương đang quấn quýt: "Trạch An, em đừng bỏ rơi anh chứ."

Lục Vân đánh nhẹ lên bắp tay anh cả và anh hai, ra hiệu hai người mau tách ra để cậu quay lại làm việc. Hai anh em nhà họ Lục nghe Tống Tịch Ân nói thì liếc mắt nhìn nhau, không ai nói với ai nhưng đều đồng lòng trả tự do cho cậu.

Lục Cảnh Nghiêm là gia chủ Lục gia, có rất nhiều văn kiện và quyết sách quan trọng đang xếp hàng đợi hắn chỉ đạo và thông qua, cho nên sau một hồi lưu luyến hôn môi bà xã, hắn lại phải giao người cho Lục Cảnh Sâm trông nom, còn mình tạm nép sang một bên giải quyết công việc.

Lục Vân vốn định quay lại ghế ngồi của mình thì bỗng nhiên cảm giác người bay lên, quay lại thì thấy Lục Cảnh Sâm đang bế cậu lên bằng một tay.

"Anh làm gì đó?' Lục Vân khó hiểu nhìn anh.

Lục Cảnh Sâm vùi đầu vào hõm vai cậu, thì thầm: "Làm em."

Lục Vân bị nhột rụt cổ, trừng mắt cảnh cáo với anh.

Anh đáp lại cậu bằng nụ cười xòa, anh ngồi vào ghế của cậu rồi thả cậu ngồi lên đùi mình.

Trong lúc Lục Vân đang ngây thơ nhích mông tìm chỗ ngồi thoải mái thì Lục Cảnh Sâm vươn tay chỉnh góc quay lại, để nó chếch lên trên.

Như vậy, từ góc nhìn khán giả chỉ thấy từ phần từ eo lên đến mặt Lục Vân, không thấy được mặt Lục Cảnh Sâm cũng như khung cảnh bên dưới.

'Bé con đừng nhúng nhích nữa, con lắc một hồi nó càng cộm hơn thôi...'
1

'Nhìn bé nó ngồi ngoan chưa kìa...'

'... *bụm mặt*'

'Chỉ có mình tôi thấy Lục Cảnh Sâm bế em nó bằng một tay rất ngầu à? Lực tay mạnh như thế, bắp tay ảnh còn bự hơn bắp chân Tiểu Vân nữa!'

'Góc quay kinh điển này... chẳng phải bộ kịch này có tả sao? Chân bé thụ ngắn không chạm đất được nên chỉ có thể ngồi bệt lên đũng quần anh công, cuối cùng bị chơi đến tè ra quần chỉ biết vung chân lơ lửng trên không chứ không chạy thoát được.'
2

'Ông trời ơi, tâm con dâm nhưng tính con thiện, xin hãy tha lỗi cho con!'


...

Nhịp bình luận ở đây rất nhanh, Lục Vân mới ngước lên chưa kịp đọc là mọi người đã nhanh tay spam cho trôi tin nhắn, sợ để bé con đọc được.

Diên Như Ý, tổng quản lý phụ trách bộ kịch lần này thấy Lục Vân đã ổn định chỗ ngồi lại rồi mới mở mic lên nói: "Tôi thay mặt đoàn kịch hoan nghênh ngài Sâm."

Lục Cảnh Sâm gật đầu, nói với tổ kịch: "Mọi người cứ tiếp tục, đừng quan tâm đến tôi." Sau đó lại đưa tay bóp má sữa của Lục Vân, cúi đầu hôn lên môi chu chu: "Tôi ngồi chơi với bé nhà thôi."

Diên Như Ý Thấy Lục Cảnh Sâm không có ý định xuất hiện trước ống kính, cô lại tiếp tục chủ trì buổi phát sóng: "Kịch vừa đăng tải đã lên bảng thịnh hành đều nhờ vào công của các bạn thính giả, cho nên đoàn kịch quyết định cho các bạn tự quyết định hoạt động ngày hôm nay. Mọi người hãy tham gia bình chọn, ba hoạt động được bình chọn nhiều nhất sẽ được chọn nha."

Tạo bình chọn là cách tương tác với người xem rất hiệu quả, thời hạn chỉ có năm phút nên mọi người đều nhanh tay. Sau khi đóng bình chọn, ba hoạt động được chọn nhiều nhất bao gồm:

Dương Mạnh Kha và Trạch An diễn lại một đoạn trong kịch.

Các thành viên biểu diễn tài nghệ.

Các thành viên lần lượt nói về dự định sắp tới của mình.

Tổ kịch quyết định để hoạt động nhiều bình chọn hơn về cuối buổi live để thu hút người xem ở lại, cho nên hoạt động nói về dự định sắp tới của các thành viên trong tổ kịch sẽ được thực hiện đầu tiên.

Mọi người đều nói về các dự án kịch tiếp theo của bản thân, riêng Lục Vân và Tống Tịch Ân lại nói mình tạm thời không tiếp tục tham gia dự án kịch.

Lục Vân vỗ lên bàn tay đang không yên phận của Lục Cảnh Sâm, rồi nói với mọi người: "Kịch truyền thanh là sở thích của em, nhưng sắp tới không rảnh nhiều nữa nên chắc em phải tạm gác lại."

Nói xong, cậu lại thấy bàn tay to kia đang len vào áo trong của mình, cậu ngước mặt lên liếc tên dê xồm nhà mình, vốn định răn dạy nhưng lại thấy ánh mắt như chó bự đáng thương của anh.

Cậu nghĩ Sâm cũng xa mình gần cả tuần, thế là lại thôi không ngăn cản nữa, tùy anh đùa nghịch cơ thể mình.

Lục Cảnh Sâm thấy kế hoạch thành công thì nấp sau đỉnh đầu tròn vo của bé con, vừa hít hương thơm trên tóc vừa cười đê tiện, tiếp tục rê bàn tay mơn trớn vòng eo mảnh khảnh của vợ nhỏ.

'Không đóng kịch cũng được, miễn là Tiểu Vân chăm chỉ live, đừng bỏ rơi các Lốc Xoáy.'


'Khoan, sau tôi thấy lớp áo của Tiểu Vân cộm cộm...'

'Chúng tôi thấy nha! Bàn tay sau lớp áo lồ lộ kìa!'

'Tôi khóc! Đã độc thân rồi còn bị thồn cơn chó! Có giỏi các người làm ngay trên live!'

'Lần trên thách hay lắm. Có giỏi mấy người làm đi! Tôi đảm bảo tôi... tôi không coi!'

'Đúng đúng. Cứ mạnh dạn làm! Tôi không nhìn đâu. Hứa!'

'Mấy người đó nói xạo đó Tiểu Vân! Chạy đi cục cưng!'

'Fan mẹ hiền ra chỗ khác chơi.'

Sau đó là một tràn cười nói của kênh chat, càng ngày càng nhiều người kéo vào xem, biến buổi live trở nên náo nhiệt vô cùng. Các diễn viên kịch khác cũng nhờ danh của Lục Vân mà được để ý, gom được rất nhiều fan mới. Nhất là Tống Tịch Ân, vẻ ngoài của anh ta thuộc hàng cực phẩm điển trai, giọng lại trầm ấm quyến rũ, rất nhiều người vừa nhìn đã mê mẩn đi tìm hiểu thông tin về anh.

Dù biết Lục Vân đã có ông xã, nhưng người ở đây không có khái niệm một vợ một chồng hay hai chồng gì, cho nên fan couple Dương Mạnh Tuấn x Trạch An trong bộ kịch bắt đầu gán ghép qua cả người thật.

'Lục Vân và Tịch Ân đều nói bận không nhận kịch mới, có hơi trùng hợp quá không?'

'Nghe nói hai người bọn họ còn quen nhau ngoài đời thật nữa đấy!'

'Ê nghe cuốn nha. Lẽ nào?'

Có người còn mạnh dạn gửi donate tặng tiền kèm theo lời nhắn: "Tiểu Vân và Tịch Ân có lên lịch đi ăn với nhau chưa?"

Phải là donate hơn mười ngàn bóng sao mới được AI đọc lên, một lần đọc này thành công khiến Lục Cảnh Nghiêm đang giải quyết sự vụ lại phải ngước lên nhìn, vẫn một vẻ mặt cương nghị nghiền ngẫm, lại vẫn nhịn không lên tiếng.

Tống Tịch Ân xoa xoa cằm tỏ vẻ đang suy nghĩ, sau đó dường như chọn được ngày rảnh, bèn nói với Lục Vân: "Tiểu Vân, ngày mai em rảnh không?"

Thể chất giống cái vốn đã rất nhạy cảm, hiện giờ bị thú nhân giam trong lồng sờ loạn, sắc mặt Lục Vân ửng hồng, hai mắt mê ly chớp chớp, cố lấy lại lý trí: "Dạ rảnh... Các anh chị trong đoàn có ai ở thành phố A không ạ? Chúng ta gom lại đi ăn với nhau một bữa."

Người trong đoàn kịch chỉ có Diên Như Ý và Giang Khải là cũng ở thành phố A, hai người hăm hở nói ngày mai mình cũng rảnh, nếu được thì cùng đi cho vui.

Nhưng như thế lại trái với ý nguyện của fan couple nhà Ân - Vân, lập tức có vài bình luận bất bình.

'Hai người kia EQ thấp thế? Chỗ tình lữ nhà người ta hẹn hò riêng, tự nhiên đòi đi?'

'Ủa để người ta đi riêng chứ? Đi theo làm kỳ đà hả?'


'Đm bây hết ảo phim giờ ảo kịch phải không? Tình lữ gì ở đây? Bọn họ chỉ là đồng nghiệp, bé Vân đã có ông xã rồi!'

'Thì cũng cho phía Tịch Ân cơ hội chứ? Tôi không tin Lục Vân không có tình cảm với Tịch Ân!'

'Mắc gì không tin?'

'Rõ ràng là Tiểu Vân tự mình mời người khác đi cùng, từ chối khéo việc đi riêng hai người.'

Phần lớn các Lốc Xoáy đời đầu đều quen thuộc với Lục Cảnh Sâm, cho nên khá thiên vị anh, không thích có đàn ông lạ chen vào mối quan hệ của họ. Còn các fan mới gia nhập thì vẫn theo tư tưởng cũ, cho nên tranh cãi là không thể tránh khỏi.

Lục Vân đọc bình luận xong lại ngại, cậu biết hôm nay là ngày cậu và Tống Tịch Ân phải đóng vai Dương Mạnh Tuấn và Trạch An, trở thành một đôi như trong kịch để tương tác với người hâm hộ, sự xuất hiện của Lục Cảnh Sâm và Lục Cảnh Nghiêm đã cản trở kế hoạch này.

Nhưng nghĩ đến hai anh sẽ khó chịu vì những bình luận này, Lục Vân vẫn chọn ăn ngay nói thật: Trạch An và Dương Mạnh Tuấn là một đôi người yêu, còn tôi và anh Ân là một đôi bạn tốt, mọi người đừng vì hiểu lầm mà cãi nhau."

Lời vừa dứt câu, cậu chợt cảm giác bàn tay ôm mình siết lại, ghì chặt cậu vào lòng.

Nghe cậu nói vậy, các Lốc Xoáy cũng hiểu ý không nhắc tới vấn đề này nữa. Nhưng đâu đó vẫn sẽ có vài cá nhân thích gây sự, liên tục công kích chửi rủa, tự cho rằng cậu lừa dối tình cảm của bọn họ, giả bộ tạo couple để nổi tiếng. Nhưng mấy tên hề đó chẳng diễn xiếc được lâu đã bị quản trị viên đuổi khỏi kênh, cấm tài khoản vĩnh viễn.

Tống Tịch Ân cũng biết mình không thể gấp gáp, cho nên anh vờ như chống cằm suy tư: "Đau lòng quá, bị cho vào friendzone." Sau đó lại pha trò nói giỡn: "Xem ra tôi phải cố gắng nhiều hơn."
2

Sau màn nói về lịch trình sắp tới sẽ đến bước biểu diễn tài nghệ, Lục Vân tự hỏi không biết mình nên biểu diễn gì đây. Hát hò thì cậu đã hát nhiều cho các Lốc Xoáy nghe rồi, cậu muốn làm gì đó khác.

Nhìn cuống cherry vừa ăn còn để trên bàn, cậu chợt nảy ra ý định.

Má sữa phình phình, ngây thơ nói: "Em muốn biểu diễn thắt cuống cherry bằng lưỡi được không?"
2

---------------------------------

Sắp có xôi thịt ehehe. Hôm qua T1 nhà tui lại thắng á mấy bà hihi. Nay là trận chung kết... Mà đối thủ trận này khó nhằn lắm. Thắng được là ăn mừng lớn luôn!!

Cảm ơn lời chúc chiến thắng của mọi người nhá ~ 

Đọc xong nhớ bình chọn + bình luận cho nhe. Mấy chương trước chưa nổi 200 vote nhưng T1 thắng nên tui đăng thôi. Đưng tiếc 1 cú bấm vote với người ngồi gõ 2k chữ cho mọi người đọc. Thân ái~

220 bình chọn + 30 bình luận = 1 chương mới 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận