Bọn Họ Đều Thật Sủng Ta [ Sủng - H ]

Cậu nghiêng đầu khó hiểu trước câu hỏi không đầu không đuôi của chị, cậu hỏi lại: "Em chưa. Sao vậy chị?"

Diên Như Ý thở dài, lát sau chị mới dè dặt hỏi chuyện: "Bé Vân nè, cho chị hỏi câu tế nhị xíu ha. Em với cậu Nghiêm chia tay rồi hả?"

Cậu tròn xoe mắt kinh ngạc, tay nhỏ khẽ bấu vào lớp ga giường. Cậu không ngắt cuộc gọi mà nói câu "Đợi em một lát" rồi bật loa ngoài lên, lấy điện thoại lên mạng tìm hiểu xem đã có chuyện gì.

Diên Như Ý nghe Lục Vân nói vậy thì cũng chờ, cô không hối thúc cậu gì cả, chỉ lẳng lặng làm bạn với cậu.

Lục Vân vừa đăng nhập vào tài khoản đã nhìn thấy con số 999+ đỏ lồm ở khung thông báo. Cậu không hiểu chuyện gì, chỉ có thể mò vào trang cá nhân của bản thân để đọc bình luận. Bên dưới phần bình luận bài viết gần nhất của cậu đã biến thành bãi chiến trường của Lốc Xoáy và một nhóm người xa lạ nào đó.
1

Cậu buộc miệng hỏi: "Chuyện gì thế này?"

Diên Như Ý nghĩ là cậu hỏi mình, cô lập tức kể lại: "Các Lốc Xoáy nhìn thấy anh Nghiêm, ừm... thân mật với cậu diễn viên Tử Lam nên đã qua tường nhà cậu ta hỏi dò. Em vào tường nhà Tử Lam xem là hiểu thôi."

Lục Vân nghe vậy thì cũng làm theo, giây phút cậu nhìn thấy bài đăng gần nhất của Tử Lam, tâm trạng mới được vực dậy vì tìm ra phương pháp hóa giải ảo cảnh bỗng chốc rơi vào đáy vực.

Đó là bức ảnh chụp một cặp nhẫn, có khắc tên. Kiểu dáng của nó khá đơn giản, trông không giống kiểu nhẫn để làm trang sức mà càng giống phong cách tối giản của các cặp nhẫn cưới hơn.

Đoàng!

Một tia sáng lóe lên kéo theo tiếng sấm nổ rền vang.

Cậu vừa nói vừa cảm nhận những âm thanh run rẩy mình thốt lên: "Chắc là... em và Nghiêm chia tay rồi đó chị..."

Diên Như Ý nhíu mày, cô dằn xuống suy diễn tiêu cực trong đầu để nhẹ giọng nói cậu: "Sao lại có từ 'chắc là' vậy em? Có phải anh Nghiêm làm chuyện có lỗi với em không?"

Có lỗi không à?

Lý trí nói với cậu rằng Lục Cảnh Nghiêm cũng là nạn nhân trong biến cố này, anh vì giúp cậu chắn đòn tấn công của sinh vật biến dị mới trúng phải phấn hoa ảo ảnh. Tự hỏi cậu có tư cách gì để giận anh?


Nhưng biết làm sao đây khi cơn quặn thắt trong lòng và cảm giác nghẹn đắng nơi cổ họng đều nhắc cậu nhớ là con người không chỉ có lý trí mà còn có cảm xúc.

Trái tim này của cậu nói rằng nó đã tổn thương nhiều lắm.

Cậu nhìn cặp nhẫn khắc tên hai người, nhìn dòng chữ 'em đồng ý' trên bài đăng và cái tag tên Lục Cảnh Nghiêm như đang công bố chủ quyền ấy... Chẳng hiểu sao cậu không khóc được nữa, thay vào đó là cảm giác nghẹn khuất khó thở cứ đeo bám cậu mãi không thôi.

Cậu nuốt nước bọt, cố chỉnh giọng mình bình thường nhất có thể để trả lời với chị: "Bọn em chia tay trong hòa bình thôi. Là em còn thương anh ấy nên dùng từ sai."
1

Diên Như Ý là người từng trải, nghe phát là biết cậu đang rưng rưng rồi. Chị thở dài, nói lời thấm thía: "Mưa nào mà mưa chẳng tạnh. Có lẽ bây giờ em thấy người đó là cả thế giới nhưng qua một, hai tháng nữa thôi, em sẽ thấy thiếu họ mình vẫn sống tốt."

Dù biết là chị có lòng tốt khuyên bảo nhưng chuyện này không đơn giản như thế, cậu trân trọng nghe hết những lời quan tâm của chị, sau đó cảm ơn những lời động viên ấy rồi xin phép cúp máy.

Giữa không gian êm ả chìm trong tiếng mưa, Lục Vân thẫn thờ thả người nằm xuống chiếc giường mềm mại. Cậu lướt xuống đọc được những lời bình luận đầy tính bênh vực mình của các Lốc Xoáy, trong lòng ngổn ngang những cảm xúc khó nói thành lời. Tình cảm giữa người hâm mộ và thần tượng có thể lớn đến mức nào để họ có thể vì cậu mà hứng chịu những lời chửi rủa của người khác như thế?

Lục Vân hít một hơi thật sâu để điều chỉnh tâm trạng, sau đó cậu quyết định lên tiếng. Các Lốc Xoáy bảo vệ cậu thì cậu cũng phải bảo vệ bọn họ.

Cậu biết là bình thường, người của cục an ninh mạng sẽ nhanh chóng giúp cậu xóa bỏ toàn bộ những bình luận tiêu cực đó. Nhưng lần này đã qua nửa tiếng mà bọn họ vẫn để đám người kia nhảy nhót trên đống bình luận rác rưởi kia, không cần nói cũng biết họ đang đợi hỏi ý của ai.

Cũng phải thôi, một bên là cậu chủ nhỏ Lục gia, một bên là người tình mới của Lục Cảnh Nghiêm, người thông minh sẽ chẳng muốn làm phật lòng bên nào cả.

Vậy thì tự cậu sẽ làm.

Cậu mở thiết bị thu âm mình từng để thu kịch truyền thanh lên, tự mình thu âm một đoạn của bài hát "Em thôi nhân nhượng" rồi đăng lên kèm lời nhắn rõ ràng.

"Giữa tôi và Lục Cảnh Nghiêm không có bất kỳ quan hệ nào khác ngoài quan hệ anh em. Các Lốc Xoáy lên giường đi ngủ, không tranh cãi nữa nhé. Còn lại cứ để Lục gia giải quyết."
2

Các Lốc Xoáy nghe xong lời bài hát lại đọc được chữ "không còn" cũng hiểu là bé Vân nhà họ đã chia tay với Lục Cảnh Nghiêm. Tuy bọn họ nghe lời cục cưng, toàn quân ngừng chiến đi ngủ nhưng vẫn cứ canh cánh chuyện này trong lòng.


"Hừ! Tôi không nghe ai hết chỉ nghe Mây Nhỏ thôi."

"Giọng bé con hay quá đi!! Mị nghe xong mà ôm gối khóc thút thít oe oe."

"Vậy là chia tay thật ạ? Vậy thì từ nay và mãi mãi về sau, Sâm sói bự sẽ là chính cung trong lòng tao!"

"Mây Nhỏ hủy theo dõi luôn rồi. Xem ra bé con cũng không đến nỗi lụy, nói chia là chia thôi."

"Người nhà bên đang đốt pháo ăn mừng rồi. Mặt dày vãi luôn."

"Tuy Vân xác nhận đã chia tay với tên Nghiêm cặn bã nhưng chắc gì đã cặp kè với Tử Lam? Bài đăng nãy giờ cả nửa tiếng còn chẳng thấy phản hồi gì."

"Đúng đúng! Nghiêm cặn bã vẫn im ru chẳng hề đáp lại, có mình Tử Lam tự biên tự diễn mà người nhà bên đó cũng ảo tưởng cho được."

...

Lục Vân không những đăng bài xác thực chia tay mà còn trực tiếp hủy theo dõi trang cá nhân của Lục Cảnh Nghiêm. Thực ra thường ngày hắn cũng không đăng gì, cậu hủy là để tỏ thái độ cho các Lốc Xoáy yên tâm mà thôi.

Cậu vừa hủy theo dõi xong là bài đăng kia của Tử Lam cũng bị xóa mất, cả tài khoản cũng bị khóa, chỉ không biết là vĩnh viễn hả có thời hạn. Cậu biết tin thì bĩu môi, định bụng chắc là Lục Cảnh Sâm ra mặt kêu người xóa bài cho nên cũng không để tâm lắm.

Anh Sâm đang bận việc mà còn quan tâm đến cậu vậy, lát nữa về phải thưởng mới được. Dạo này tên sói bự dâm dê đó cứ thích ngậm ti của cậu mút đến sưng nên bị cậu "cắt cơm" mấy nay rồi, lát về cho chơi một lát.

Cậu vừa cười vừa bỏ điện thoại qua một bên, nằm đắp mền nằm kể truyện cho trứng nhỏ một lát rồi từ từ thiếp đi lúc nào không hay.

Cậu không biết là hai mươi phút trước, Lục Cảnh Sâm đã gọi một cuộc điện thoại yêu cầu an ninh mạng hủy bài đăng cũng như các bình luận tiêu cực kia. Nhưng đầu dây bên kia báo cho anh là vài phút trước Lục Cảnh Nghiêm đã gọi kêu họ xử lý và người của họ vừa mới xóa bài rồi.

Lục Cảnh Nghiêm?


Anh cau mày khi nghe cái tên này, sau đó nói 'đã biết' rồi cúp máy. Tên này quẳng cho anh một đống sự vụ chất cao như núi rồi chạy biến vào quân khu, bây giờ còn dám cướp công của anh.

Hừ! Cướp thì sao? Cục cưng sẽ không bao giờ biết.
1

Lục Cảnh Sâm cứ thế cướp công mà chẳng ngượng. Anh vừa cười bỉ ổi vừa xếp gọn tài liệu lại, sau khi thu dọn xong xuôi thì đứng dậy đi về phòng ôm cục cưng ngủ.



Chiếc xe chở Lục Cảnh Nghiêm đã dừng lại ở một căn biệt thự biệt lập gần khu quân sự. Đây là nơi hắn thường nghỉ lại những lúc bận việc đến khuya và không tiện về lại nhà chính.

Lúc trước, nó vốn được bỏ trống không có người ở cố định nhưng bây giờ lại sáng rực ánh đèn chờ đón Lục Cảnh Nghiêm quay về.

Rõ ràng là đã có người dọn vào ở.

Hắn bung dù bước xuống xe, trước khi đi vào vẫn không quên dặn tài xế: "Anh tìm chỗ đậu đợi tôi. Tầm nửa tiếng nữa tôi sẽ xuống."

Nghĩa là hắn không dự định ở lại nơi này qua đêm.

Tài xế nghe xong liền hiểu ý, anh ta cung kính thưa "vâng" rồi cúi người đóng cửa xe giùm ông chủ.

Lục Cảnh Nghiêm từ chối lời đề nghị cầm dù dùm của người hầu, tự mình bung dù sải bước đi vào trong.

Dù trời đã tối muộn nhưng Tử Lam vẫn ngồi đợi Lục Cảnh Nghiêm ở phòng khách, trên bàn còn đặt hộp nhẫn mà anh ta vừa đăng lên trên mạng. Dường như anh ta chẳng cảm nhận được sự lạnh lẽo của cơn mưa dầm về đêm, cứ thế mặc mỗi bộ pijama lụa màu đen mỏng tang chạy ra đón Lục Cảnh Nghiêm.

Tử Lam cười dịu dàng: "Mừng anh về nhà."

Anh ta giơ tay ra định giúp Lục Cảnh Nghiêm cởi khoác ngoài thì bị ngăn lại.

"Tôi đến nói với em vài chuyện rồi đi."

Lục Cảnh Nghiêm chỉ sừng sững đứng đó nhưng khí thế lại đủ áp đảo vạn quân, đôi mắt sáng rực như đêm trăng rằm chiếu vào nội tâm dơ bẩn của Tử Lam. Từng câu từng chữ hắn nói ra đều như lưỡi dao sắc bén xé rách mặt nạ của người trước mặt.

Hắn nói: "Bài viết đó của em đã đi quá giới hạn của tôi. Lần này tôi giúp em xóa bài để mọi chuyện không đi xa. Em nên biết, nếu chuyện em xúi giục fan bạo lực mạng cậu Vân mà truyền đến tai trưởng bối nhà tôi thì kết cục sẽ không đơn giản thế đâu."


Tử Lam đứng tần ngần không biết nên giải thích thế nào, sau vài lần ậm ừ không thành lời thì anh ta chạy đến lấy hộp nhẫn trên bàn giơ lên trước mặt Lục Cảnh Nghiêm, sau đó vừa diễn nét uất ức vừa nói: "Em... em không cố ý đâu. Em chỉ muốn chia sẻ món quà em định tặng anh với mọi người thôi."

Lục Cảnh Nghiêm lùi lại sau, anh thở dài rồi lắc đầu: "Tôi nghĩ kĩ rồi, chúng ta nên là bạn thì tốt hơn."

Trước cái nhìn hoảng hốt của Tử Lam, hắn vẫn thẳng thừng đẩy hộp nhẫn trả về: "Tôi biết ơn sự chăm sóc của em nhưng tôi không yêu em. Em có thể ở lại đây nếu em muốn... mà thôi, tôi tặng lại căn nhà này cho em xem như lời cảm ơn. Ngài mai luật sư của tôi sẽ đến tìm em bàn bạc về chuyển sang tên."

Lời vừa dứt là Lục Cảnh Nghiêm cũng thẳng từng quay gót, nhưng đi chưa được mấy bước thì tiếng gọi xé lòng của Tử Lam đã khiến hắn dừng bước.

"Nghiêm, quay lại nhìn em đi!"

Chần chừ một lát rồi hắn cũng quay lại, xem như là sự tử tế cuối cùng hắn dành cho người con trai này.

Nhưng ngay khi quay lại thì Lục Cảnh Nghiêm đã hối hận. Chẳng biết từ lúc nào Tử Lam đã cởi phăng lớp áo mỏng trên người, cứ thế trần trụi nửa thân trên đứng trước mặt hắn, hai mắt đẫm lệ cầu xin sự thương xót của hắn: "Nghiêm, anh không yêu em nhưng em rất yêu anh. Làm tình với em một lần đi, có được không? Em không cần anh chịu trách nhiệm... anh cứ coi như là tình một đêm thôi. Nhé?"
3

Vừa nói, Tử Lam vừa chầm chậm bước đến trước mặt Lục Cảnh Nghiêm.

Càng bước càng gần.

------------------------------

Cả nhà bình tĩnh nha. Hết sức bình tĩnh! 
6

Quan trọng: Cho tui hỏi là mấy bà biết đến truyện của tui qua đâu vậy? Với cả mọi người bắt đầu lọt hố vào khoảng thời gian nào á? Có ai bị tui trap từ 2 năm trước không (▀̿̿Ĺ̯̿▀̿ ̿)
14

Tui mới nhờ bạn pr trên tiktok dùm. Các mỹ nữ vô tim truyện cho tui dui nha (nhờ thiệt á pls). Kênh này cũng pr có nhiều truyện khác hay lắm

https://vt.tiktok.com/ZSYvY7G5M/
1

170 bình chọn + 50 bình luận = 1 chương mới 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận