Sau khi giải thích cặn kẽ từng chi tiết tại sao China lại ở đây cho Mexico nghe thì tôi cảm thấy già đi vài chục tuổi vì cậu ta bắt tôi giải thích lại mới đau.
"Anh giải thích lại được không? Do nãy tôi nghe không kịp thành ra không hiểu?"
China muốn thồn vào mặt cậu ta một cú quá. Nãy giờ giải thích vậy rồi mà không hiểu.
Nhưng do tôi là người lịch sự nên tôi sẽ nhịn và giải thích lại từ đầu và một cách chậm rãi dễ hiểu.
Còn không hiểu nữa thì kí chủ nên đánh cậu ta một cú cho cậu ta hiểu đi.
Tất nhiên tôi sẽ làm vậy rồi. Chứ tôi chả rảnh để giải thích lần thứ ba đâu.
"Rồi cậu hiểu chưa?"
"Tôi hiểu rồi. Vậy cậu đến cái hang Luzuxu này để tìm kho báu đúng không?"
Đúng rồi đó thưa cha nội. Cha mà không hiểu nữa thì con sẽ đánh vào mặt cha một cú thật đau đấy.
《Cục wifi di động đã chuyển cho bạn lọ thuốc hồi phục.》
Lọ thuốc chứa đựng chất lỏng màu lục lơ lửng trên không giữa hai người. China nhanh chóng cầm lấy và tu hết chất lỏng màu lục đó vào miệng mình. Tôi không quên nói lời cảm ơn với vị thần kia.
"Cảm ơn ngài Kasie."
"Anh đang nói chuyện với vị thần khế ước của mình à?"_ Mexico hỏi.
China nghe vậy lắc đầu và nói:
"Không. Đây là vị thần theo dõi tôi mà thôi. Còn vị thần kí khế ước thì đang đi vắng."
China cảm thấy mình dường như đang bị vị thần khế ước của mình bỏ rơi vậy.
Đã bốn ngày trôi quan từ khi Cuba biết chuyện và trò chuyện với Vô Luận thì tôi không thấy ngài ấy đâu.
Hay ngài ấy chán chê tôi rồi đang đi tìm người khác?
Việc đó thì không thể nào kí chủ. Tôi chưa tiếp xúc với ngài Vô Luận lâu.....
Hệ thống 117 đang kí sinh trong đầu tôi ngừng một chút và nói tiếp:
Nhưng tôi biết chắc ngài ấy không phải loại người như vậy.
Nghe giọng điệu của nó cũng như câu nói thì China cũng yên tâm phần nào. Nhưng trong lòng tôi vẫn lo lắng sự vắng mặt bất thường này.
"Trời cũng tối rồi. Anh không nên ở đây lâu đâu China. Theo tôi, tôi sẽ cho ngủ nhờ nhà tôi."_ Mexico.
"Nếu vậy thì tốt quá rồi. Vậy đêm nay tôi khỏi lo về chỗ ngủ rồi."
China theo Mexico về đến nhà cậu ta. Căn nhà được xây ở sâu trong hang và có hồ nuôi mấy con cá hay con kì nhông.
Đúng như tiểu thuyết thì căn nhà của Mexico hơi hoàng tráng. Hay vì nhà gỗ thì cậu ta chơi nguyên căn nhà bằng gạch chưa kể mấy cây cột nhà làm bằng pha lê nữa chứ.
Ai mà nhìn vào căn nhà này sẽ thốt lên một từ thôi. Đó là GIÀU.
China theo chân Mexico vào nhà và kinh ngạc về sự tráng lệ bên trong. Những đồ như bàn ghế đều làm bằng gỗ quý, sàn nhà thì bằng pha lê.
Kí chủ nên mua một căn nhà sang và đẹp đi. Tôi muốn ở căn nhà như vậy.
Tất nhiên là China sẽ mua rồi. Để tôi ở và hưởng thụ tuổi già sức yếu này.
Mexico nhiệt tình cho China đồ ăn để ăn tối và cho tôi một phòng ngủ to, trong đó có một cái giường êm ái.
Điều này làm cho China không còn ghim cái vụ cậu ta muốn giết tôi hồi nãy.
Sau khi lo cho tôi tất cả thì cậu ta chào tạm biệt và đóng cửa phòng lại. Cửa phòng vừa đóng thì tôi liền nằm dài trên giường.
Nhưng chưa được một lúc thì có một giọng nói quen thuộc và đầy sự mệt mỏi vang lên:
"Trông ngươi sung sướng quá ha?"
"Ngài Vô Luận!!"
China nhanh chóng ngồi dậy nhìn vị thần kí khế ước với mình liền mở to mắt. Vì Vô Luận bây giờ rất tả tơi.
Đầu tóc thì rối lên như thể mới đánh nhau một trận xong vậy. Và mái tóc dài của ngài ấy đã bị cắt đến ngang vai. Trên khuôn mặt, cánh tay, cổ đều có vết sẹo rất to.
"Chào China. Ta đến đây thăm ngươi sau bốn ngày vắng mặt."
China nhìn bộ dạng thê thảm đó và nghe được giọng nói đầy mệt mỏi liền sững người. Cơ thể tôi không tự chủ mà rời khỏi giường và tiến lại nhìn kĩ hơn những vết thương kia.
"Sao ngài trông tả tơi thế?"
"Ngươi muốn biết à? Đơn giản là tên William đó ghim ta về vụ Akara nên đã tổ chức một trận đấu."
"Ta cứ tưởng sẽ đấu với mấy kẻ cấp cao hoặc thấp hơn. Ai ngờ lão William đó lại cử một tên mạnh nhất nhì phe thiện ra đấu."
"Và ngài đã thua?"_ China lưỡng lự hỏi.
Vô Luận nghe thấy điều này mà tức giận gì cả. Gã ta cười phá lên và gật đầu đồng ý với câu nói kia của China.
《Cục wifi di động nói thì ra Kẻ điên là Quạ Trắng.》
Kasie biết chuyện này sao ngài ấy không nói cho tôi biết chứ?
Chắc là do ngài ấy không biết thân phận của ngài Vô Luận đó kí chủ.
Có vẻ là vậy.
Vô Luận dù đang bị trọng thương nhưng gã vẫn đọc được suy nghĩ cũng như lời nói của 117. Gã hơi bất ngờ khi Kasie lại biết chuyện cơ đấy.
"Cảm ơn ngươi đã chăm sóc tên này giúp ta Kasie."
《Cục wifi di động nói rằng bạn nên bật kênh chat.》
China nghe vậy cũng bật lên.
《Cục wifi di động nói gã nên nghỉ ngơi đi thì hơn.》
"Ta cũng muốn lắm nhưng sợ tên này làm mấy chuyện không đâu nên mới tới đây."
"Ha nếu ngài không tới thì còn sợ ngài đang bỏ tôi mà đi tìm một nhân loại khác để chơi đùa đấy."
"Dễ gì. Còn ta sợ ngươi bỏ ta mà kí khế ước với tên thần nào đó."
Cả hai đều cười phá lên khi câu nói đó được nói ra. Kasie nhìn qua màn hình không nhịn được mà nở một nụ cười trên môi.
China đã trò chuyện với Vô Luận và hỏi xem ngài ấy bị thương nơi nào. Trong khi Vô Luận kể thì China lấy cây lược chải lại mái tóc rối nùi kia của gã.
Đừng hỏi cây lược ở đâu mà có.
Tất nhiên là ngài Kasie mua cho rồi chứ còn sao nữa.
Đúng là bố đường có khác.
Qua những lời kể của Vô Luận mà China mới biết được vị thần kia đã gây một vết thương lớn khiến cho Vô Luận bị trọng thương nặng. Đôi cánh màu trắng cũng như mái tóc của gã cũng bị cắt đi không thương tiếc.
Nhưng đổi lại gã đã cắt đi một cánh tay của vị thần kia và đánh trọng thương nhưng nhẹ hơn.
Trận chiến đó diễn ra trong ba ngày đến khi Vô Luận ngất đi vì kiệt sức. Một trận đấu kéo dài và được chứng kiến bởi các vị thần khác.
China nghe đến đây là tay vô thức siết chặt lại. Mọi chuyện sẽ không đến nước này nếu ngày hôm đó....
"Ngưng. Ta đã mệt mỏi khi Akara liên tục xin lỗi rồi. Nên đừng có mà suy nghĩ cái gì nữa."
"Nếu vậy ngài ở với tôi đi. Tôi không yên tâm để ngài quay về nơi ở của ngài. Vì tôi sợ...."
"Sợ ta chết hay ta bị đánh bầm dập tiếp à? Ngươi đang coi thường sức mạnh của ta?"
China không thể nói gì khi nghe câu nói cộc cằn của người kia. Dù biết rằng bản thân tôi không nên xen vào chuyện của các thần nhưng tôi lại cảm thấy lo lắng cho vị thần khùng điên này.
Kí chủ không sợ bay đầu à?
China bỗng dưng sửng sốt muốn xin lỗi thì không thể. Vì đầu tôi đã bay ngay tức khắc khi tôi định mở miệng.
Ý thức tôi trở nên tối dần và nhắm ghiền mắt lại. Vô Luận một bên nhìn người kia mà thở dài.
Bế cơ thể và cầm đầu của China lên và đặt ngay ngắn trên giường sau đó định quay về nơi của mình thì dừng lại khi thấy bảng thông báo trước mặt mình.
《Cục wifi di động khuyên gã nên nghe lời China.》
"Ta không muốn."
《Cục wifi di động nói rằng China đã rất lo lắng cho gã.》
Vô Luận thấy vậy mà nhìn người trên giường kia vô thức nở một nụ cười.
.
.
.
Buổi sáng hôm sau, China thức dậy, tôi nhanh chóng tỉnh ngủ để tìm bóng dáng vị thần của mình nhưng lại không có.
Có vẻ như ngài ấy đã quay về nơi của mình rồi.
"Ai nói. Ta sẽ ở với ngươi. Nhưng ngươi phải lấy một món đồ cho ta."
China nhanh chóng nhìn qua chỗ phát ra giọng nói. Thấy Vô Luận biến thành mèo và đang cuộn tròn bên cửa sổ. Đôi mắt thì nhìn chăm chăm vào tôi.
"Đó là món đồ gì vậy ng...."
Chưa để tôi nói hết câu thì một tiếng động lớn phát ra từ cánh cửa phòng. Khiến tôi giật mình quay lại.
Thấy Mexico đang cười tươi và sau lưng cậu ta có hai người khác. Và là hai người tôi đã gặp mặt cũng từng trò chuyện ở thế giới country humans.
Một người có mái tóc hai màu xanh trắng và người còn lại có mái tóc xanh đậm. Hai người đó lần lượt tên là Chile và Iceland.
Và tất nhiên hai người đó cũng là chủ của cái hang này. Tức là cái hang Luzuxu này thật chất là ba cái hang nhỏ khác. Tất nhiên mỗi cái hang đều mang vẻ đẹp cũng như sự hùng vĩ của nó.
China đã từng đi tham quan hai hang động còn ở đất nước Chile và Iceland. Nói thật thì nó rất hùng vĩ đến nổi tôi đã có lúc phải ghen tị khi mấy cái hang đó không xuất hiện ở đất nước của tôi.
/Bớt suy nghĩ lung tung đi tên kia./
(P/s: Từ bây giờ /..../ là lời thoại của Vô Luận nói trong đầu China.)
Giọng nói của Vô Luận vang kên trong đầu China khiến tôi phải thoát khỏi sự hồi tưởng kia.
China nhìn ba người bọn họ một lúc rồi lên tiếng hỏi:
"Hai người phía sau cậu là ai vậy Mexico?"
"Đây là hai người bạn tôi cũng là chủ cái hang Luzuxu này. Cô gái tóc hai màu này là Chile và chàng trai hiền lành kia là Iceland."
Mexico nhiệt tình giới thiệu khiến cho China chỉ biết giả vờ chào hai người kia.
"Tôi tên là China. Rất vui được gặp hai người."
Chile nghe vậy mà nhíu mày. Cô nàng tiến lại gần tôi, nhìn tôi với đôi mắt sắc bén của mình, nàng ta sát lại gần và ngắm nghía tôi.
Điều này khiến cho tôi hơi đỏ mặt.
Đường đường là con trai nên ai cũng sẽ đỏ mặt khi một phụ nữ xinh đẹp ngắm mình ở khoảng cách gần như vậy cà.
"Khuôn mặt xấu xí, da đỏ, có năm ngôi sao trên trán, mái tóc màu đỏ đậm có vài cọng đen...."
Chile vừa nói vừa quay người tôi lại, kéo tóc tôi lên và nhìn chằm chằm vào gáy của tôi.
" Có vết bóp trên gáy. Thằng này chính là tên thiếu gia phế vật xấu xí ở vùng Lopide."
China nghe được những lời này mà nhất thời đơ người. Cái xấu gổ cũng như vài vết đỏ trên má tôi không cánh mà bay.
《Cục wifi di động cảm thấy bạn quá nổi tiếng.》
Như lời Suggar daddy nói. Kí chủ quả thật là nổi tiếng.
'Mày nên im lặng đi hệ thống mắc dịch.'
Nếu như China có thể gặp lại nguyên chủ vào một dịp nào đó. Thì China tôi đây xin thề sẽ cho tên đó một trận, dù biết đó có là tôi ở thế giới này đi chăng nữa....
NHƯNG.
Đập tên khốn đó một trận rồi hãy nói chuyện với nhau cũng được.
China nghe thấy tiếng cười khúc khích vang trong đầu mình. Tôi quay lại thấy Vô Luận đang ở dạng mèo đang dùng bàn chân đầy lông che miệng mình lại.
Ngài ấy muốn cười thì cứ cười đi. Mắc gì phải làm vậy chứ?
"Chile. Cậu không được nói vậy. Dù nó đúng sự thật nhưng điều đó khiến cho China buồn đó."
Còn tôi thì mong anh im cái miệng lại đi đó Iceland.
Tôi đây không cần anh mở miệng để khịa tôi.
Và cầu xin anh đừng cười như vậy, nó làm tôi nhớ đến một người mà lúc đầu tôi luôn muốn tránh.
Kí chủ chắc chắn đang nghĩ đến Cuba.
Đúng vậy đó là Cuba. Nhưng cậu ta còn đỡ hơn anh chàng ở một chỗ chính là không khịa tôi.
"Tôi được nghe nói cậu đến đây tìm kho báu?"_ Iceland hỏi.
"Đúng vậy. Tôi có bản đồ."
China đáp lại và bịa ra chuyện tôi có bản đồ kia. Nếu tôi nói tìm kho báu mà không có bản đồ để biết vị trí thì ba người này sẽ nghĩ tôi điên hoặc tôi đang có âm mưu nào khác.
《Cục wifi di động nói rằng anh ấy sẽ vẽ bản đồ cho bạn.》
《Cục wifi di động nói bạn hãy giúp anh ấy câu thời gian để anh vẽ.》
Hiện tại tôi muốn cảm ơn ngài Kasie vì đã giúp tôi trong cái trường hợp khó khăn này.
"Thấy chưa. Tớ đã bảo ba lão già kia giấu kho báu mà."_ Chile quay lại nói với vẻ mặt đắc ý.
Ba lão già mà Chile nói lần lượt tên là Lu, Zu và Xu là ba vị chủ đầu của cái hang động này.
Ba lão già đó là anh em nhưng khổ nổi mắc một căn bệnh không chữa được đó là vô sinh.
Chính vì lẽ đó mà ba người bọn họ mới giao lại cái hang này cho ba tổ tiên của ba người kia.
Nghe cái tên của ba lão giống tên chó ghê.
Bậy nào. Ai đường đường mà nói ra thẳng sự thật thế chứ. Cho dù tôi thấy giống thật nhưng tôi là người lịch sự nên tôi sẽ không nói thẳng ra vậy đâu.
Mà tôi vẫn đang thắc mắc cái mẹ hay cha nào đặt tên ba lão giống chó ghê. Trên thế giới này thiếu gì tên đẹp không đặt mà lại đặt tên Lu, Zu, Xu chứ.
/Ta đồng quan điểm với ngươi. Và ngươi mau cho ta cái tên đi./
Chi vậy?!
Vô Luận tên đẹp mà đặt tên chi nữa?!
/Bộ ngươi muốn gọi ta ở bộ dạng mèo này là Vô Luận cho mấy tên khác nghi ngờ chơi à?/
Ồ ra là vậy. Nếu vậy là tên Kiki là hợp nhất. Dễ gọi dễ nhớ.
/Ta đập ngươi à. Ngươi đặt tên Kiki khác nào đang đặt tên cho chó./
Thế còn Lulu thì sao?
/Ngươi tin ta tra tấn ngươi không?/
Kí chủ chả có khiếu đặt tên gì cả. Nên đặt là Mimi.
/Ta kêu thần Xuyên Không phạt ngươi nha cái hệ thống gà mờ kia./
Vô Luận một bên tức mà không thể làm gì được. Bộ tên đó cùng với hệ thống 117 đang kí sinh trong não kia không thể đặt được một cái tên nào đàng hoàng và quý sờ tộc à?
Bộ não tên đó để trưng thôi sao?
.
.