Bỗng Dưng Muốn Yêu Người



Cứ việc mới vừa sáng ra đã bị Lục Thi Duy đá xuống giường, nhưng thời điểm Lạc Vĩ Vĩ rời giường vẫn có chút hơi đắc ý, ức chế không nổi tâm tình tốt.

Tùy Tâm vẫn ồn ào nói đau đầu, mấu chốt nhất là đói. Lục Thi Duy cho hai người bọn cô mỗi người một bát thức ăn cho chó, Lạc Vĩ Vĩ ăn vui vẻ hơn ai hết.
Tùy Tâm cầm thìa do dự cả buổi, tôi đói bụng cả đêm mà chỉ cho tôi ăn cái này à?
"Hộp Toàn Gia tối qua đây? Có lẽ còn có thừa chứ? Mới qua một buổi tối, có lẽ chưa hỏng đâu, lấy ra ăn đi." Tùy Tâm.
Lục Thi Duy nghi ngờ nhìn về phía Lạc Vĩ Vĩ, đúng rồi, còn cái hộp Toàn Gia đâu rồi, hình như mình không có ăn, đâu mất rồi?
Lạc Vĩ Vĩ vô cùng ưu nhã ăn đồ ăn trong bát, vẻ mặt đương nhiên trả lời: "Cậu đã nói là tối qua rồi, còn có thể để tới giờ này sao? Còn có thể để lại cho cậu à?"
"..." Tùy Tâm cùng Lục Thi Duy cùng bó tay. Mặc dù biết Lạc Vĩ Vĩ có thể ăn, nhưng có muốn hay không cũng không thể như vậy chứ.
Trên đường đi làm Lạc Vĩ Vĩ còn muốn tiếp tục đắc ý, mà vừa nghĩ tới hôm nay bắt đầu trong phòng lãnh đạo là người khác ngồi, cô lại bắt đầu ưu thương. Cô tuyệt đối có bản lĩnh cùng lãnh đạo mới làm tốt quan hệ, việc này đối với cô không có gì khó, nhưng mà đối phương là đàn ông, nhất định phải nắm chắc lần này mới được.
Ba người vừa đến đơn vị, quả nhiên người mới đã đến, thì có tân khí tượng. Hoàn toàn nhìn không ra những người này tối hôm qua đi ra ngoài uống rượu, nguyên một đám so với bình thường đến sớm ít nhất nửa tiếng đồng hồ. Đại khái đều muốn cho lãnh đạo mới một ấn tượng tốt.
Nhưng làm việc sắp được một giờ rồi, lãnh đạo mới mới xuất hiện trong phòng làm việc Tổng giám đốc tài chính dẫn anh ta tiến vào, giới thiệu sơ lược một phen, chờ tổng giám đốc rời khỏi, vẻ mặt anh ta áy náy nói: "Ngày đầu gặp mọi người đã đi muộn rồi, thật sự áy náy, xe của tôi giữa đường bị hỏng, chờ cứu viện cả buổi..."
Mọi người vội vàng chào hỏi theo khuôn phép. Lạc Vĩ Vĩ nghĩ thầm này Tiểu QQ không theo lẽ thường ra bài a, anh là lãnh đạo không cần giải thích với chúng tôi mấy thứ này...
Lãnh đạo mới tên là Tề Thụy, đồng âm với nhãn hiệu ô tô nào đó, vì vậy Lạc Vĩ Vĩ tự nhiên mà liên tưởng đến xe QQ.
Tề Thụy còn nói: "Buổi tối hôm nay không biết mọi người có thời gian không, tôi muốn mời mọi người ăn một bữa cơm, dù sao tôi cũng mới đến, sau này công việc tôi còn phải dựa vào các vị ủng hộ nhiều hơn."
"Có thời gian có thời gian."
"Ôi chao, sếp khách khí quá."
"Sếp, khách sạn hẹn chỗ nào?"
...
Lạc Vĩ Vĩ lần đầu nhìn thấy lãnh đạo như vậy. Cô không khỏi cẩn thận đánh giá cái người mà cô gọi là Tiểu QQ này. Nhìn qua cũng trạc tuổi cậu nhỏ, coi như là tuổi trẻ tài cao. Vẻ ngoài nha, dùng ánh mắt của Tùy Tâm mà nói là đẹp trai đấy, nhưng theo Lạc Vĩ Vĩ, kém hơn nam thần của cô nhiều, kém hơn cậu nhỏ một chút, chỉ có thể nói là vẻ ngoài rất được. Về phần tính cách, còn phải cân nhắc một hồi.
Ngày đầu tiên của sếp mới, mọi người nhìn qua chịu khó hơn lúc trước không ít, chỉ trừ Lạc Vĩ Vĩ cùng Lục Thi Duy.
Lạc Vĩ Vĩ là vì công tác bị Lục Thi Duy chia sẻ không ít, thật sự rảnh rỗi, mà cô cũng xem việc ra vẻ trước mặt lãnh đạo. Lục Thi Duy thì cho rằng lãnh đạo là ai thật ra cùng nàng không có liên quan mấy, nàng chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được rồi, có sống biển thủ thì nghỉ một chút.
Lạc Vĩ Vĩ nói trong nhóm chat ba người: Các cậu cảm thấy QQ kia thế nào?
Lục Thi Duy: ???
Lạc Vĩ Vĩ: Chủ nhiệm Tề.
Tùy Tâm: Phốc... Cậu đặt nickname gì vậy... Mình cảm thấy rất đẹp trai, giống nam chính trong tiểu thuyết của mình.
Lục Thi Duy: Tiểu thuyết?
Lạc Vĩ Vĩ: Tùy Tâm đang viết một thiên Mã Lệ Tô văn, lôi văn, cậu muốn xem sao?
Tùy Tâm: Tô ở đâu? Lôi ở đâu? Rõ ràng là một câu chuyện tình yêu động lòng người mà.
Lục Thi Duy: ...
Lạc Vĩ Vĩ: Cho nên vừa rồi mình nhìn thấy dáng vẻ cậu như bận rộn nhiều việc... Nhưng thật ra cậu đang viết tiểu thuyết hả?
Tùy Tâm: Đúng vậy, vừa rồi viết đoạn này đặc biệt tốt, cậu có muốn xem một chút hay không?
Lạc Vĩ Vĩ: Thôi đừng, mình sợ đau mắt hột.
Tùy Tâm hừ một tiếng tắt khung chat, cô tiếp tục suy nghĩ tình tiết cho tiểu thuyết.
Lạc Vĩ Vĩ vì vậy chuyển thành nói chuyện riêng với Lục Thi Duy: Mấy lời tối qua cậu nói vẫn tính chứ?
Lục Thi Duy: Nói cái gì?
Lạc Vĩ Vĩ nhắc nhở nàng: Chính là cùng một chỗ ấy.
Lục Thi Duy: ?? Tôi không biết à, tối hôm qua tôi uống rượu.
Lạc Vĩ Vĩ:...
Báo ứng đó!
Lục Thi Duy nhìn màn ảnh máy vi tính Lạc Vĩ Vĩ cuối cùng gửi tới một loạt chấm chấm, khóe miệng bất giác cong lên.
xxxx
Sauk hi tan tầm các đồng sự cả phòng tập trung di chuyển đến khách sạn nào đó, bởi vì Tề Thụy buổi sáng nói xe bị hư, vì vậy có người nói: "Chủ nhiệm Tề, nếu không anh ngồi xe tôi?"
Tề Thụy trả lời nói: "Không cần, tôi gọi người đem xe đến rồi."
Vì vậy mọi người cùng nhau ra khỏi ký túc xá. Nhìn cách ăn nói cùng ăn mặc của Tề Thụy, hơn nữa hôm nay mời bọn họ ở khách sạn đắt tiền nhất Hồ thành, một bữa cơm phải tốn một tháng lương của bọn họ. Mọi người trong lòng suy đoán mới sếp mới này nhất định là kẻ có tiền, không biết tiêu tốn bao nhiêu tiền mới ngồi vào được vị trí này.
Nhưng mà đến trong sân mọi người nhìn xung quanh, tìm kiếm xe chủ nhiệm Tề, lại trông thấy chủ nhiệm Tề mở cửa một chiếc Chery QQ xuống.
Mọi người đều rớt cằm.
Không phải chứ? Kẻ có tiền thú vị? Lớn nhỏ cũng là lãnh đạo, lái xe này? Có mấy người đã do dự mà không dám đơn giản lên xe. Chờ lãnh đạo lái xe đi trước, bọn họ mới lên đường.
Lạc Vĩ Vĩ càng ngày càng cảm thấy sếp mới này thâm sâu khó lường, cô đã lớn như vậy thật sự chưa từng thấy người như chủ nhiệm Tề. Không phải nói đẳng cấp của anh ta, chính là viên chức nhỏ như Lạc Vĩ Vĩ cũng không lái QQ.
"Cậu thấy cái xe kia không?" Lạc Vĩ Vĩ cùng Lục Thi Duy nói chuyện phiếm.
"Nhìn thấy, làm sao vậy?"
"Cậu không cảm thấy lạ à?"
"Có lẽ... Người ta thích QQ thân thiện môi trường, tiết kiệm không gian." Bản thân Lục Thi Duy đối với xe không có quá nhiều khái niệm, nàng cảm thấy chẳng qua là công cụ đi lại mà thôi, nếu như nảng mua xe khả năng sẽ mua xe đẹp mắt, cũng không nhất định phải mua xe đắt tiền.
"Có lẽ người ta cảm thấy xe QQ tiện nghi, đụng phải cũng không đau lòng." Ngồi ở phía sau Tùy Tâm nhịn không được mở miệng.
Lạc Vĩ Vĩ nhìn Tùy Tâm qua kính chiếu hậu, đã nhìn thấy Tùy Tâm đang thoa phấn."Chẳng qua đi xã giao thôi, cậu làm cái gì vậy..." Lạc Vĩ Vĩ xem thường nói.
"..." Tùy Tâm lườm cô một cái, chuyên tâm đối với gương bắt đầu trang trang điểm, không hơi sức đâu mà đi phản ứng với cô, mà nói với Lục Thi Duy: "Tiểu Duy, quản quản cậu ta."
"Hả?" Lục Thi Duy có chút chột dạ, trong nháy mắt không có kịp phản ứng, còn tưởng rằng Tùy Tâm nghe được hai cô buổi tối nói chuyện phát hiện cái gì. Nhưng nghĩ lại, Tùy Tâm không phải người có thể giữ bí mật, nếu biết rồi cái gì sáng sớm cũng sẽ hỏi hai cô rõ ràng.
Một đoàn người thuận lợi đến khách sạn, trong bữa tiệc các loại lời khách sáo bên tai không dứt, lãnh đạo mới quả thực cũng bị bọn họ nâng lên trời, bầu không khí nhất phái hoà thuận vui vẻ.
Lạc Vĩ Vĩ còn đối với chuyện Lục Thi Duy không thừa nhận chuyện tối ngày hôm qua mà buồn bực trong lòng, thừa dịp tất cả mọi người đặt lực chú ý trên người lãnh đạo, nhỏ giọng hỏi Lục Thi Duy: "Đêm qua... Cậu thật sự không nhớ gì sao?"
"Đêm qua đã xảy ra chuyện gì sao?"
"..." Lạc Vĩ Vĩ cảm thấy Lục Thi Duy nói không nhớ, nói như vậy là gạt người. Nàng vì sao không chịu thừa nhận? Chẳng lẽ thật sự là do uống rượu? Lạc Vĩ Vĩ rất thích cách uống rượu của Lục Thi Duy, dịu dàng ngoan ngoãn như vậy, vô luận đối với nàng làm cái gì nàng cũng không phản kháng.
"Sếp ơi, sếp chưa có uống với Lục Thi Duy này." Lạc Vĩ Vĩ bỗng nhiên nói.
Lục Thi Duy cả kinh, ở dưới bàn đá cô một cước. Nhưng mà đã chậm rồi, Tề Thụy đã đứng lên, đã nâng ly rồi, đã muốn mở miệng... Đã xong.
Tề Thụy nâng ly nói: "Nghe nói Tiểu Lục có học lực cao nhất phòng chúng ta phải không? Hơn nữa còn tốt nghiệp học viện thương nghiệp? Tôi nhất định phải uống cùng em một ly, tôi đúng ra là đàn anh của em đó."
Lục Thi Duy theo bản năng muốn cự tuyệt, giống như trước kia, trực tiếp nói "Tôi không uống rượu". Nhưng mà nàng không phải không thừa nhận, trong khoảng thời gian này đến nay, nàng bị Lạc Vĩ Vĩ bị hoàn cảnh này, thay đổi không ít. Đổi lại trước kia, nàng mặc kệ lãnh đạo hay không lãnh đạo, chỉ cần nàng không muốn, ai cũng đừng muốn miễn cưỡng nàng. Hôm nay bất đồng, nàng học được giữa người và người đều là lẫn nhau, nếu như bạn muốn người khác thân thiện với bạn, trước tiên bạn phải đối xử thân thiện với người khác. Thực tế nàng đối mặt với Tề Thụy khách khí như vậy không có tư thế của lãnh đạo.
Lục Thi Duy tuy rằng không thể uống rượu, nhưng vẫn đứng lên nâng ly của mình lên nước: "Chủ nhiệm Tề, ách... Đàn anh, em thật sự không thể uống rượu, em để Lạc Vĩ Vĩ thay em được? Em uống coca cùng."
Tề Thụy cười cười không phản đối: "Được chứ, không được cũng đừng uống, mọi người còn phải lái xe nên uống ít thôi." Nói xong nhìn về phía Lạc Vĩ Vĩ, "Tôi đã sớm nghe nói Vĩ Vĩ có thể uống rồi, hôm nay em cũng không thể uống ít."
Lạc Vĩ Vĩ tâm bất cam tình bất nguyện mà đứng lên, cười nhìn nhìn Lục Thi Duy lại nhìn Tề Thụy một chút, nghĩ thầm thật sự là dời tảng đá nện lên chân mình mà,tâm đau nhức, xem ra còn phải dùng những phương pháp khác mới được.
Một ly cocacola uống xong, Lục Thi Duy lại đá Lạc Vĩ Vĩ một cước mới hả giận.
Lạc Vĩ Vĩ nghe không rõ không lên tiếng mà chịu đựng. Chẳng phải cậu ỷ vào tôi thích cậu ư, hừ!
Ăn uống no say, Tề Thụy lại mời mọi người đi KTV. KTV đang ngồi này chưa từng đi, ngay cả Lạc Vĩ Vĩ thường xuyên đi xã giao với lãnh đạo cũng chỉ từng nghe qua, chưa từng đi bao giờ. Nghe nói nơi đó phục vụ số mốt Hồ thành, nhân viên phục vụ giá trị bộ mặt cũng rất bảo đảm, phương tiện máy móc thì càng không cần phải nói, đương nhiên giá cả cũng vô cùng khả quan.
Tùy Tâm thật ra có mấy lần đi ngang qua, vẫn là lúc chưa chia tay Giang Đào, Giang Đào ngẫu nhiên mang khách hàng đến đó, Tùy Tâm trực giác chỗ đó không phải là nơi tốt lành gì, đại khái cũng tương tự club thôi.
Vừa lên xe Tùy Tâm đã nói: "Chủ nhiệm Tề có phải uống nhiều rồi không?"
"Nói như thế nào?" Lạc Vĩ Vĩ tự giác mà giao chìa khóa xe, ngồi vị trí bên cạnh tài xế.
"Cậu không biết KTV kia ở đâu sao?"
"Biết chứ, bên con phố khác."
"Nếu anh ta không phải thực hào, nhất định là uống nhiều quá." Tùy Tâm kết luận nói, này rất nhiều hào à nha, mới có thể đi đến chỗ đó tiêu tiền, quan trọng là còn nhiều người như vậy.
Lục Thi Duy lâu không có ở đây Hồ thành, đối với loại nơi này không có khái niệm gì, nhưng nghe xong là bên con phố khác, đại khái cũng không phải nơi tốt gì.
"Chỗ kia có cái gì không giống sao?" Lục Thi Duy hỏi.
Tùy Tâm nói: "Cậu đi thì biết."
Lục Thi Duy cảm thấy nhất định không phải nơi nghiêm chỉnh gì.
Chery QQ 




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui