Khi thức dậy không thấy Zen bên cạnh,thông qua lời của Janet,anh biết cô đang ở ngoài vườn.
-Zen-Keyshi từ xa đi đến.
-Được rồi.Đi làm việc của anh đi-Zen lạnh lùng giao phó.
Mike và Keyshi đi ngược chiều đối mặt với nhau.Ánh mắt cả hai đều nhìn về phía đối phương.Mắt giao mắt,đánh giá lẩn nhau.
-Sao lại dậy sớm?Không ngủ thêm?-Keyshi ngồi vào bên cạnh Zen,kéo cô lại gần anh hơn.-Sao lại có ảnh dì Linda ở đây?-Anh nhìn qua tấm hình đặt trên bàn.
-Nói thử xem?-Zen cười nhạt nhìn anh.
-Không lẽ bà ta là người đứng sau vụ bắt cóc hôm qua-Ánh mắt Keyshi chứa đầy sát khí.
-Sao lại nói vậy?Không phải hôm qua em đã nói là một sự nhầm lẫn rồi sao?-Zen cười tươi như hoa đang nở.
-Nhầm lẫn??Anh không nghĩ vậy-Keyshi thản nhiên trả lời.
-Tại sao?
-Vì anh biết người anh đang ôm không phải người con gái tầm thường.Em có thể làm điều mà người khác không thể.Và em cũng dễ dàng nắm giữ được cái mà suốt đời những người con gái khác không thể có được-Keyshi thì thầm bên tai Zen.
-Nói thử xem nào?-Cô tựa lưng vào anh.
-Em có vẻ đẹp mà hoa phải nhúng nhường,sự sắc sảo của một bức tranh khỏa thân và quan trọng là trái tim anh..tình nguyện trao cho em.-Keyshi dịu dàng.
-Người con trai ngốc nghếch.Nếu em bỏ đi anh sẽ không còn gì hết..sẽ mất hết tất cả.-Zen khó hiểu.
-Vậy thì đã sao?Những thứ anh cho em..suốt đời này cũng không hối hận.Huống hồ chi em sẽ không bao giờ có rời khỏi anh-Keyshi chắc chắn.
-Anh khẳng định??
-Phải..Anh khẳng định.Em sinh ra là để dành cho anh và anh cũng vậy.Có mặt tại đây chỉ để mãi mãi thuộc về em.
Zen không nói gì càng dựa sâu vào người Keyshi hơn.Cô không biết quyết định hôm nay của cô là đúng hay sai?Cô cảm nhận được ở bên người con trai này,cô sẽ lấy lại được niềm hạnh phúc,sự ấm áp mà cô đã mất đi.
-Sao hả?Có cần anh cho bà ta một bài học không?-Sau hồi lâu im lặng,Keyshi mới lên tiếng.
-Không nên..Cứ từ từ đã.Nếu bà ta đã thích chơi như vậy,tại sao chúng ta không đùa với bà ta một chút.Trò mèo vờn chuột này..càng ngày em càng có hứng thú-Zen nhếch miệng,ánh mắt trở nên quỷ dị.-Phải rồi..Anh mau vào nhà đi.Sắp đến giờ đi làm rồi đấy.
-Thôi mà.Một chút nữa thôi,ôm em thêm chút nữa-Keyshi nài nỉ,càng ôm chặc Zen hơn.
-Không được.Thân là tổng giám đốc,không thể đi làm trễ,nếu không nhân viên sẽ lường biếng-Zen đứng dậy trước khuyến khích.
Keyshi vẫn ngồi ì ra ghế,bĩu môi bất mãn.Bất chợt Zen cảm thấy đầu choáng váng,đứng không vững.
-Zen..Em sao vậy?Ngồi xuống đây đi.-Keyshi hốt hoảng đứng dậy,đỡ cô ngồi vào ghế.
-Không sao.Chắc ngủ không đủ giấc thôi-Zen nhỏ giọng.
-Anh bế em vào trong-Chưa để Zen trả lời,anh đã bế xọc cô lên,đi thằng vào phòng khách.-Lập tức pha nước chanh mật ong đến đây-Keyshi nhẹ nhàng đặt Zen xuống sofa.
Mike từ bên ngoài về,thấy cảnh trước mắt cũng hốt hoảng chạy đến,ngồi bên cạnh cô.
-Cô chủ,cô sao vậy?-Tuy mặt không biến sắc nhưng giọng nói đã bộc lộ vài phần lo lắng.
-Tôi không sao,chỉ hơi chóang thôi-Zen nhắm mắt tựa vào vai Keyshi nghỉ ngơi.
-Cậu Keyshi nước chanh đây-Janet đưa ly nước cho Keyshi.
-Uống chút nước chanh đi.Sẽ thấy dễ chịu hơn-Keyshi chậm rãi đưa nước chanh cho Zen.
-Được rồi.Em không sao đâu.Anh đến công ty đi-Cô ngồi thẳng người dậy nhìn Keyshi cười nhẹ.
-Tiểu thư..Cô lại bị như vậy nữa sao?-Janet bên cạnh lo lắng.
-Lại bị??-Keyshi nhíu mày.
-Dạ phải.Một tháng nay luôn thấy tiểu thư chóng mặt,mệt mỏi,hay ho.Có lúc tiểu thư còn nói bên ngực trái khó chịu nữa..
-Janet-Zen trừng mắt làm Janet im bặp,không dám nói tiếp.
-Tại sao chuyện như vậy không nói cho anh biết?-Keyshi không vui nhìn Zen.
-Chỉ là chóng mặt,nhức đầu bình thường thôi.Chắc dạo này lo việc đính hôn nên hơn bận.Nghỉ ngơi nhiều thì sẽ không sao?-Zen trấn an.
-Không được.Hôm nay anh không đến công ty đưa em đến bệnh viện kiểm tra.
-Không nên.Cùng lắm một chút em đến công ty cho a trông nom em.Chịu không?
-Được rồi.Nhưng có chỗ nào không khỏe.Lập tức phải nói với anh.Bây giờ em nghỉ đi.Trưa nay anh kêu xe đến đón em.-Keyshi dìu Zen về phòng.
Sau khi chắc chắn Zen đã chìm vào giấc ngủ.Anh mới nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng.
-Janet,cô đứng đây trông chừng,không cho ai vào quấy rầy Zen.Nếu có chuyện gì lập tức gọi điện báo cho tôi-Keyshi căn dặn-Còn nữa,cô ấy vẫn chưa ăn sáng.Khi cô ấy tỉnh dậy bảo nhà bếp làm bữa sáng,nhớ phải có thêm cốc sữa-Keyshi vẫn chưa an tâm.
-Vâng cậu Keyshi.
Mike vẫn đứng im,ánh mắt nhìn đăm đăm cửa phòng như muốn nhìn xuyên qua nó.6 năm trước,sau khi cầm 2 triệu đi giải quyết khó khăn,anh đã gia nhập vào Demon,một trong những xã đoàn lớn nhất nhì thế giới ngầm.Anh phải trải qua những cuộc đụng độ “thừa sống thiếu chết” để có được sự tín nhiệm của các đàn anh và phải liều mạng bằng mạng sống để trèo lên vị trí đứng đầu như ngày hôm nay.Những gì bây giờ anh có đều được đánh đổi bằng xương máu.Tất cả những gì anh làm chỉ vì một lời hứa với một người con gái.Anh muốn chứng cho cô thấy anh không phải kẻ vô dụng,muốn cô biết,lòng tin cô đặt vào anh không hề sai.Những thứ anh làm vì cô,tất cả đều không hối hận.