Phúc Hưng lưu manh nói vào tai cô:
-Anh cũng chưa tắm hay là chúng ta cùng tắm chung với nhau nhỉ.
Anna đỏ mặt đẩy anh ra nói:
Không được chúng ta nam nữ khác biệt không thể tắm chung được.
Nhưng mà anh mới đi làm có mấy ngày không có tiền trả tiền nước đâu, chúng ta tắm chung cho tiếc kiệm nước.
KHÔNG!.
.
Cô la lớn đẩy anh ra thật mạnh rồi chạy vào nhà tắm khóa cửa lại, Phúc Hưng ngồi trên ghế mỉm cười nhìn cô vợ của mình thật đáng yêu.
Sau đó anh cũng đứng lên đi vào phòng ngủ dùng nhà tắm ở trong phòng ngủ để tắm rửa, khi anh tắm xong đi ra thì thấy Anna đứng trong nhà tắm ló đầu ra hỏi anh:
Anh! anh có bộ đồ nào không cho tôi mượn đi, tôi không có đem theo đồ.
Em đợi một chút.
Nói rồi anh đi vào trong phòng ngủ lấy ra một cái đầm ngủ đưa cho cô, Anna hỏi:
Đồ của bạn gái anh à?Của em, anh vừa mua mấy ngày trước để khi nào em có qua đây ở thì có đồ cho em mặc.
Cô nhìn thấy cái đầm ngủ còn tem vậy là anh nói thật, nhưng sao không có đồ lót cô hỏi:
Vậy! vậy đồ lót thì sao?Có, ở trong phòng ngủ đó.
Vậy tại sao anh không đưa cho tôi.
Phúc Hưng mỉm cười cúi thấp đầu xuống nói nhỏ vào tai cô:
Cơ thể của em có chỗ nào mà anh chưa từng thấy qua, chưa từng chạm qua mà em ngại, không mặc cho mát.
Lưu manh.
Nói xong cô đẩy anh một cái rồi đóng cửa lại thật mạnh, Phúc Hưng đứng bên ngoài mà cười tươi không ngờ vợ của anh lại đáng yêu đến vậy.
Trong lúc đợi Anna trở ra anh vào bếp nấu ăn cho hai người, nhưng thiếu gia nhà giàu không đụng vào bếp nút làm sao mà nấu được.
Khi Anna trở ra thấy anh đang lây quây dưới bếp, cô đi đến nói:
-Anh bỏ xuống đi, để tôi đi tìm đồ lót mặc vào rồi ra nấu cho, chứ anh quậy một hồi một cọng rau cũng không có mà ăn mất.
Anh quay qua mỉm cười với cô nói:
-Vợ anh là chu đáo nhất.
Nói rồi anh đi rửa tay và vào xem cô định làm gì? Thì thấy Anna đang đứng ở tủ quần áo của anh mà suy nghĩ, vừa thấy anh đi vào cô hỏi:
Đồ lót mà anh nói chuẩn bị cho tôi nó ở đâu?Ngăn cuối cùng ở bên phải.
Anna nghe lời anh đi đến mở ra thì cô xấu hổ đóng lại một cái "Ẩm" rồi hét lên với anh:
-Đồ biến thái.
Anh cười đắt ý vì chọc ghẹo được cô, ngăn tủ vừa rồi mà cô mở ra là để quần lót của anh, anh đi đến mở ngăn bên cạnh ra lấy cho cô cái quần lót nữ mới, đi đến trước mặt cô đưa cô nói:
-Cái này là của em mới mua đó.
Anna ngại ngùng giật lấy rồi giấu đi cô ngại ngùng hỏi:
Còn! còn áo lót.
Buổi tối ngủ em mặc áo lớt làm gì? Mặc cái này thôi, mặc nhiều quá không tốt cho sức khỏe của em.
Được rồi anh đi ra ngoài đi cho tôi thay đồEm ngại cái gì chúng ta là!.
.
Phúc Hưng còn nói chưa hết câu đã bị Anna đẩy ra ngoài và khóa trái cửa lại để thay đồ, xong rồi cô mới ra ngoài nấu ăn bởi vì cô rất thích nấu ăn nên nấu được rất nhiều món ngon.
Lúc chiều hai người đã ăn rồi nên bây giờ Anna chỉ làm một món ăn nhẹ để anh ăn rồi đi ngủ, Phúc Hưng ăn thức ăn cô nấu mà nhớ lại lúc trước cũng hương vị này không khác một chút nào cả.
Đến khi đi ngủ lại có trận chiến nữa bởi vì Anna không muốn ngủ chung với anh, mà Phúc Hưng thì không chịu anh nói:
Nhà anh chỉ có một phòng ngủ và một chiếc giường em không cho anh ngủ thì anh ngủ ở đâu?Vậy anh ngủ trên giường tôi ra sofa.
Phúc Hưng cản lại nói:
Không được ai lại để vợ mình ngủ sofa chứ.
Vậy thì làm ngược lại đi.
Em thật cứng đầu.
Vừa nói dứt câu thì Phúc Hưng ôm cô lên và đi về giường để cô nằm xuống ngủ, Anna vừa lồm cồm bò dậy thì anh dè cô xuống dưới thân mình và hỏi:
Bây giờ không nói nhiều nữa một là em nằm ở đây ngủ với anh, hai là anh sẽ làm cái khác đến khi em mệt thì ngủ em lựa chọn đi.
Anh !.
.
anh lưu manh.
Phúc Hưng cúi xuống hôn lên môi cô một cái nói:
-Anh chỉ lưu manh với một mình em thôi cục cưng, bây giờ em lựa chọn đi một là ngủ với anh, hai là anh "ăn" em rồi ngủ.
Anna tức quá mà không cãi lại anh cô bực bội nói:
Ngủ thì ngủ anh buông ra coi.
Ngoan lắm.
Nói rồi anh còn cúi xuống hôn cô một chút đến khi Anna không thở nổi đánh lên vai anh, lúc đó Phúc Hưng mới buông cô ra và nằm đàng hoàng lại ôm cô vào lòng ngủ ngon lành.
Đêm nay có lẽ là đêm đầu tiên sau vụ tai nạn của cô mà anh ngủ ngon được như vậy, ôm Anna một lúc là anh ngủ mất tiêu rồi.
Còn Anna lần đầu tiên cô ngủ với người khác còn là đàn ông, nên cô không thể nào chợp mắt được.
Đến khi Phúc Hưng ngủ rồi cô nhìn gương mặt của anh kề sát bên mình, từng đường nét gương mặt của anh cô không có một chút ấn tượng nào hết.
Nhưng tại sao người đàn ông này luôn miệng nói anh ấy là chồng cô, mà trong điện thoại của anh cũng có hình của hai người nữa, kể cả anh hai của cô cũng không phủ nhận điều đó, vậy anh ấy thật sự là chồng của cô à?
Anna suy nghĩ một lúc rồi cũng ngủ quên mất trong lòng của anh.