Lăng Hách cùng Tả Linh Ngọc đều là diễn viên, tuy không phải diễn viên nổi tiếng nhưng là diễn viên phụ thì bề ngoài cũng không thể khó coi được.
Lăng Hách có dáng người cao gầy, tuy cả người dơ bẩn nhưng có thể nhìn ra cũng không xấu, ngữ khí khi nói chuyện trầm ổn không vội vàng.
Tả Linh Ngọc thuộc kiểu thanh tú, dáng người cân đối không có đặc điểm nổi trội, nhưng có đôi mắt rất sáng.
Tối qua đã nghe Thẩm Mộc nói về hai người, tuy không thích việc hai người thay Quý Hảo nói chuyện tối qua, nhưng Bạch Vũ vẫn gật đầu: "Được"
Lăng Hách cùng Tả Linh Ngọc thấy hắn gật đầu thì rất vui mừng nói: "Chúng tôi có một chiếc xe, có thể sử dụng!"
Bạch Vũ gật đầu, lại nhìn về về phía hai người còn lại, một người đàn ông trung niên và một cô gái trẻ.
Tối qua lúc chuyển đồ từ dưới xe lên hắn có thấy hai người này, nhưng lúc đó hắn căn bản không thèm để ý đến.
Người đàn ông dáng người hơi lùn thân hình rắn chắc cùng gương mặt chất phác tên là Hứa Xuyên, là nhân viên hậu cần của đoàn phim.
Còn cô gái thì rất trẻ tầm hai ba, hai bốn tuổi với mái tóc dài uốn cong cột sau đầu, thân hình bốc lửa, bầu ngực to tròn như muốn bung ra, bên dưới chiếc eo thon là bờ mông vểnh cùng cặp chân thon dài được tôn lên nhờ chiếc quần đen bó sát.
Gương mặt như đã được lau qua không hề lem luốc, lộ ra toàn bộ sự xinh đẹp kiều mị động lòng người.
Cô gái này tên Diêu Tâm, nếu đám người Bạch Vũ thường hay xem phim thì sẽ nhận ra cô gái là diễn viên nữ đang hot, có rất nhiều người hâm mộ.
Rất tiếc đám người Bạch Vũ không ai thích xem phim nên cũng chẳng ai nhận ra cô ta là ai.
Nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng việc Hùng Đại Hào và Lưu Hoàng Nghĩa nhìn cô gái đến ngẩn ngơ.
Tần Hoài Thu vô tình nhìn đến, không nhịn được giơ chân đạp vào mông Hùng Đại Hào.
Hùng Đại Hào bị ăn đau, khó hiểu quay đầu lại nhìn Tần Hoài Thu đang đứng đằng sau: "Lão Tần, cậu lại phát điên cái gì?"
Tần Hoài Thu quả thực muốn đánh cái thằng ngu này một trận, không thấy sắc mặt Cố Ân từ khi nhìn thấy cô gái này liền trở nên đặc biệt không tốt sao?
Sắc mặt Cố Ân quả thật khó coi, bởi vì Diêu Tâm có thể được xem là tình địch của cô.
Trước đây khi Tào Chí Minh, cũng chính là tên khối đã bị cô giết còn đang theo đuổi cô, vì Tào Chí Minh là thiếu gia nhà giàu có rất nhiều tiền, bộ phim họ đang quay là do gã đầu tư, vì vậy Diêu Tâm luôn dùng mọi thủ đoạn câu dẫn gã ta, thậm chí có lần còn trộm vào phòng gã cởi hết quần áo không mảnh vải che thân nằm trên giường chờ gã, nhưng lại bị Tào Chí Minh vứt ra khỏi phòng, cũng vì như vậy cô mới cho rằng gã khốn kia rất yêu cô.
Diêu Tâm là diễn viên nổi tiếng, Cố Ân không có nổi như cô ta, lần này đến đây quay phim Diêu Ân diễn vai nữ chính, Cố Ân chỉ được diễn vai nữ phụ, vai nữ phụ này còn là do Tào Chí Minh ra mặt mới có được.
Sau lần bị vứt ra khỏi phòng, Diêu Tâm thường xuyên gây khó dễ Cố Ân khi quay chụp, cô ta cũng không sợ bị Tào Chí Minh biết, càng được gã chú ý cô ta càng vui đâu.
Tuy gã khốn kia không còn, nhưng Cố Ân và Diêu Tâm đã kết thù, căn bản là xóa không được.
Lúc này thấy Diêu Tâm Cố Ân tuy không vui nhưng cũng không lên tiếng.
Cô hiểu được đây là việc giữa hai người bọn họ không liên quan đến người khác, không cần làm người khác khó xử, mặc dù cô cảm thấy Bạch Vũ cũng sẽ chẳng vì cô mà gây khó dễ Diêu Tâm.
Bọn họ chỉ là cùng nhau trải qua một vài chuyện, cùng nhau đồng hành một đoạn đường, không thân thiết đến mức Bạch Vũ sẽ bênh vực cô.
Hứa Xuyên thấy Bạch Vũ nhìn đến, khẩn trương liếm liếm đôi môi khô khốc của mình, vừa rồi Bạch Vũ đã đồng ý cho Lăng Hách và Tả Linh Ngọc tham gia, hẳn cũng sẽ đồng ý cho người khác đi cùng.
Nghĩ vậy Hứa Xuyên đánh bạo bước đến: "Tôi tên Hứa Xuyên, trước đây là nhân viên hậu cần của đoàn phim.
Có thể..
Có thể cho tôi tham gia cùng không?"
Hứa Xuyên đã lên tiếng, Diêu Tâm cũng không rơi lại phía sau, ưỡn ngực đi đến trước mặt Bạch Vũ, nghiêng đầu dùng tay vén tóc sợi tóc rơi ra sau tai, cố ý để lộ cần cổ thon dài, mềm mại lên tiếng: "Cho em đi chung nữa, được chứ?"
Làm tất cả người có mặt ở đây không ngờ tới chính là Bạch Vũ không ngần ngại đồng ý cho Hứa Xuyên tham gia, đến phiên Diêu Tâm thì hắn lại chỉ vào Cố Ân nói: "Muốn tham gia thì hỏi cô ấy."
Nói xong cũng không quay đầu lại dẫn người đi xuống bãi đậu xe, chỉ để lại Cố Ân cùng Diêu Tâm.
Cố Ân sửng sốt trong chốc lát, sau đó bật cười, đột nhiên cảm thấy vui vẻ.
Không thèm nhìn đến Diêu Tâm đang tức giận đến vặn vẹo trước mặt, kiêu ngạo dùng tay hất đuôi tóc, ưỡn thẳng lưng nói: "Đi thôi." Rất có phong phạm của kẻ bề trên.
Dù cho không ưa gì Diêu Tâm, nhưng Cố Ân hiểu được đúng mực, cũng chỉ tỏ vẻ một chút chứ không đến mức làm khó cô ta.
Thế giới đã không còn như trước, vì một miếng ăn cũng có thể chết người, Cố Ân sẽ không làm như vậy.
Diêu Tâm cắn môi nhìn Cố Ân cao ngạo rời đi, hỏa khí trong lòng không cách nào dập tắt được.
Bạch Vũ nhìn thấy Diêu Tâm đi xuống cũng không cảm thấy ngạc nhiên, tuy chỉ quen biết mấy ngày nhưng hắn đã nhìn thấu tính cách Cố Ân, cũng chính vì vậy hắn mới giao quyền quyết định cho cô, tuy hắn không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì, nhưng cán cân trong lòng đương nhiên nghiêng về phía Cố Ân.
Xe tải rất lớn, dầu trong bình cũng còn đầy, vì là xe của đoàn phim nên chìa khóa còn trên xe, sau khi kiểm tra cũng không thấy có vấn đề gì.
Lăng Hách có một chiếc Toyota màu trắng tuy không đắt tiền nhưng không gian rỗng rãi, cộng với chiếc G55 của Bạch Vũ đã đủ cho tám người ngồi, bọn họ có mười người, hai người sẽ ngồi trên xe tải.
Trước khi lên xe Bạch Vũ lạnh nhạt nhìn bọn họ, nói: "Tất cả vật tư lấy được đều so tôi phân phối, sẽ không có chuyện chia đều, nếu không đồng ý xin mời tùy tiện rời đội."
Không ai có ý kiến gì, Hứa Xuyên do dự giây lát cũng gật đầu.
Nếu đã không ai muốn rời đội, Bạch Vũ gật đầu tiếp tục: "Đến nơi, tất cả phải nghe theo lời tôi, nếu làm khác đi xảy ra chuyện gì tự các người gánh chịu, tôi sẽ không bất chấp tất cả để cứu các người."
Đây là nói cho bốn người Lăng Hách, Hứa Xuyên nghe, mấy người Hùng Đại Hào từ lâu đã nghe theo lời Bạch Vũ, cái này không cần thiết nói với bọn họ.
Việc này là đương nhiên Lăng Hách cùng Tả Linh Ngọc đồng ý rất nhanh.
Hứa Xuyên cùng Diêu Linh có chút không tình nguyện nhưng cũng không nói gì.
Theo lời Bạch Vũ, Hứa Xuyên phụ trách lái xe tải, Tần Hoài Thu đi chung với ông ta.
Lưu Hoàng Nghĩa lái G55, Hùng Đại Hào, Cố Ân, Diêu Tâm chung xe.
Hắn và Thẩm Mộc sẽ ngồi xe Lăng Hách, còn có Tả Linh Ngọc.
Bạch Vũ rất cẩn thận, hắn không để nhóm người Lăng Hách ngồi chung một xe, mà sắp xếp người của mình xen kẽ vào.
Nhân lúc không ai chú ý, Bạch Vũ đi đến bên cạnh Tần Hoài Thu thấp giọng nói: "Lúc quay trở về tất cả những gì chúng ta có đều ở trên xe tải, nếu ông ta có động tĩnh, cậu biết phải làm thế nào rồi đó."
Tần Hoài Thu gật đầu: "Đã biết"
Bạch Vũ không tin Hứa Xuyên, cần thiết có người để mắt đến.
Tần Hoài Thu là người thích hợp nhất để làm việc này.
Hắn nhìn ra được, Lưu Hoàng Nghĩa không đủ dứt khoát dễ dàng hỏng việc.
Hùng Đại Hào có thể ra tay nhưng đầu óc quá đơn giản không biết nhìn mặt đoán ý, dễ dàng bị người lừa.
Cố Ân có thể ra tay, cũng đủ thông minh nhưng không thích hợp, Bạch Vũ cũng không thể nói ra không thích hợp ở chỗ nào, chỉ biết rằng không nên là Cố Ân.
Chỉ có Tần Hoài Thu, dù chưa từng giết người, nhưng Bạch Vũ biết Tần Hoài Thu hạ thủ được, cũng đủ thông minh để biết khi nào nên ra tay.
Thực ra hắn càng muốn chính mình trông coi hơn, nhưng hắn không yên tâm để Thẩm Mộc đi chung với người khác.
Sau khi chuẩn bị xong, bọn họ lần lượt lên xe xuất phát.