Lưu ý : OOC nhẹ
Ngày : 27/05/2022
Chữ :???
_Chương 1_
.
.
.
"Cha ơi! Người đang làm gì vậy?"_Vietnam - cậu bé với mái tóc đỏ nhẹ, làn da mịn cùng với thanh giọng trong veo, cậu khẽ ngước đôi mắt vàng kim tựa ánh trời ban mai lên nam nhân trước mặt.
"Con tránh ra đi, thật phiền phức!" Nam nhân khẽ nhíu mày, giọng nói khó chịu thấy rõ. Đâu phải chỉ có mỗi một lần này y nói như vậy với cậu, y luôn như vậy, luôn luôn...Cậu ko nói gì, rẽ mi xuống che đi đôi mắt đượm buồn của cậu, dạ thưa đáp lại :"vâng...con xin lỗi cha, ASEAN" .
.
.
.
"Mày đi ra coi, ko thấy tao đang chơi với Thai à!" _? Thanh giọng lộ rõ sự chán ghét với cậu, người anh trai mà cậu yêu quý cũng đối xử như vậy với cậu...thật buồn nhỉ? Khó chịu, phiền phức, mọi người luôn nói vậy với cậu. Xin lỗi, hai ba câu là xin lỗi, chưa sai là xin lỗi, cậu luôn như vậy. Yêu thương mọi người nhưng họ có vẻ chỉ quan tâm Phil và Thai...cô đơn thật, mỗi ngày âm thầm một trôi qua với đứa trẻ hồn nhiên đó...ko tí kỉ niệm đẹp. Nhưng cậu vẫn luôn vậy, gượng cười chứ ko khóc trước mặt họ...
.
.
.
"PHIL! THAI! CẨN THẬN!" tiếng hét từ đằng sau, cậu cố đẩy hai người đã cướp đi sự yêu thương của cậu khỏi "liều thuốc ngủ vĩnh hằng". Vì sao cậu lại làm vậy ư? Vì hai người họ quan trọng đối với gia đình, người thân và bạn bè cậu mà...Cậu ko muốn nhìn thấy mọi người đau khổ, cậu sẽ giúp họ có được nụ cười đẹp và tươi nhất...ít ra thì cậu chỉ cần nhìn thấy nó từ xa cũng hạnh phúc rồi... Cậu đẩy họ ra khỏi cõi chết, và...chỉ mình cậu "uống" lấy "liều thuốc ngủ" đó.
.
.
.
"Xin chào?"_? Chớp nhẹ đôi mắt, cậu thấy một cậu con trai mái tóc hạt dẻ hắc tuyền, đôi đồng tử đỏ ruby chớp chớp nhìn cậu. Cùng với một cô bé kế bên có ngoại hình y chang vậy, từ màu tóc đến màu mắt. Hai người như thiên sứ nhỏ tới đưa cậu tới đưa cậu đi vậy...
Miệng cậu ko làm chủ được mà hỏi :"Xin chào. Hai cậu là ai?"_Vietnam
"Hai bọn tớ là Kaito và ShiYann, rất vui được gặp cậu! Hy vọng ta sẽ làm bạn nhé!" ShiYann cô cười tươi, đôi bàn tay trắng nắm lấy đôi bàn tay cậu, giọng cô khiến cho cậu cảm giác an toàn...thật kì lạ? Cậu bạn kia cũng ko nói mà mỉm cười nhẹ với cậu...
.
.
.
"Thời gian trôi đi ko đợi ai cả
Đến lúc mọi thứ nên trở lại quỹ đạo của nó
Thoát khỏi thế giới này
Quay lại với hiện tại phũ phàng..."
...
"Vietnam à, cậu biết ko? Ko ai trên đời này đáng tin cả...sẽ có lúc họ buộc phải lừa dối cậu...kể cả hai bọn tớ, hãy mạnh mẽ lên khi đó nhé, hãy nhớ những điều hai bọn tớ đã dạy cậu" Kaito cười nhẹ, giọng ấm áp có chút buồn,nhưng cậu ko để ý, cậu chỉ nghĩ đó là đùa và nói :" Haha, tất nhiên tớ sẽ nhớ rồi mà! Đùa vậy ko vui đâu! Mà đi ngủ thôi!"
.
.
.
"Các cậu ơi!!! Hai người đâu rồi?" Cậu hoảng loạn tìm kiếm hai người họ, cậu chỉ ngủ thôi mà? Sao mọi thứ lại thành ra như vậy?...
-------------End Chương 1-------------------
Cảm ơn các độc giả đã đọc tới đây! Chúc các độc giả một ngày ngọt như siro với mật ong >333 😔👊💗
[Artist art : ShiYann]
Ngày : 27/05/2022
Chữ : 613
_chương 1_
@VOTE_DI_YEU_NHIEU_^^