Lưu ý : DÌM KO THƯƠNG TIẾC!
Tác giả Hoàng Tĩnh Tĩnh [ShiYann]
_Chương 10_
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
Nếu bọn họ ko tin tưởng cậu nữa thì sao?
Những lời họ nói yêu cậu liệu có phải thật nữa ko?
Nếu cậu bị đánh đập dã man, bị oan ức thì bọn họ còn tin tưởng cậu ko?
Ranh giới giữa sự thật và giả dối thật mong manh nhưng vẫn có những kẻ ko nhìn nhận mà tin tưởng vào nó...
Này...Nếu cậu buộc phải rơi vào hôn mê sâu lần nữa thì...bọn họ có nhìn khách quan hơn và tin tưởng hơn ko?
Tình yêu của họ thật điên dại trong khi lí trí của họ lại mù mờ...Thật ngu xuẩn!
Bọn họ làm vậy liệu cậu có tha thứ cho họ ko...Vietnam?
.
"Ưm..."_Vietnam- khẽ tỉnh dậy, đã khuya khoắt rồi cậu vẫn ko ngủ được. Trong khi hai con người kia thì đã ngủ say trong giấc nồng.
Cậu thầm mặc thêm cái áo sơ mi cùng quần tây.
Bước xuống khách sạn, tâm trạng bây giờ của cậu thật tệ...
Ánh trăng bạc màu rọi xuống mặt nước biển yên ắng, ko gợn tí sóng?
/Bộp/
Chợt cậu bị đẩy ngã, ngước lên thì một đám người đang cầm cái gì đó mà cậu ko thể thấy.
Họ đập cậu, cậu ko biết vì sao? Là thân thể của một cựu chiến binh là một kẻ đứng đầu hồi chiến tranh khắc nghiệt thì cậu có đánh đáp trả lại được mấy thằng.
Nhưng bọn chúng có cầm dụng cụ nên phần thiệt vẫn là cậu.
[11 : 47 pm]
"Tsk...lũ khốn"_Vietnam- từ từ đứng dậy, bọn chúng đánh cậu xong thì cậu rời đi ngay lập tức. Thân thể rĩ máu, cánh tay cũng vậy. Mảnh áo sơ mi trắng giờ cũng nhuốm đỏ tươi một phần.
Cậu bước lên khách sạn. Điều cậu biết là ngày mai sẽ có điềm...một điềm gở, cậu ko mê tín nhưng chắc chắn sau lần này cậu sẽ thay đổi...
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
Cậu ngủ dậy sau một đêm đau nhức toàn người. Mặc một chiếc áo phông rộng màu trắng thuần khiết, quần jeans đen dài.
"Vietnam! Sao con lại làm chuyện này hả?"_Đại Nam- vừa thấy cậu bước xuống thì ông liền chụp vai cậu. Ánh mắt giận dữ pha chút thất vọng vẫn nhìn chằm chằm vào cậu.
"Con chả làm gì cả!"_Vietnam- đẩy tay ông ra.
"Cậu hay nhỉ! Làm cho Campuchia bị thương mà vẫn chối cái sao"_Malaysia- chỉ vào Cambodia đang bị băng bó tay và chân. Ánh mắt cậu ta còn ko dám nhìn thẳng vào cậu nữa mà!
"Tớ đã nói tớ ko làm gì mà!"_Vietnam- vừa nhận ra điều gì. Cậu vẫn kiên quyết phản đối.
/Chát/
"Tớ ko ngờ cậu là con người như vậy đấy! Đáng lẽ tớ ko nên thích một người như cậu!"_Thai- tát thẳng vào mặt Vietnam.
...
Bọn họ bỏ cậu và dẫn Campuchia vào phòng y tế...
Nực cười thật, rốt cuộc ai mới là nạn nhân của cái trò khốn khiếp này hả?
.
"Vietnam à, cho dù ai bắt nạt em thì cứ nói với anh! Anh vẫn tin tưởng em"_Russia- mỉm cười nói với cậu.
"Tsk...tôi cũng vậy"_America- cũng chèn thêm vô. Nếu hỏi các bậc tối cao đâu, bọn họ có việc cần phải gặp Nasa ở gần đây rồi.
"Ừm...hy vọng"_Vietnam- cũng cười nhẹ nhưng nó ko còn là nụ cười của hạng phúc nữa. Nó mang một màu u tối...
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
Trưa rồi, cái nắng nóng lại lên. Cậu vẫn đi dạo quanh bờ biển nơi vắng bóng người. Chợt cậu cảm nhận được cơn đau.
"Các ngươi...các ngươi muốn gì hả"_Vietnam- vết thương cũ chưa lành. Vết thương mới đã ra.
"Muốn chơi cùng ko"_?- một tên vui vẻ quay sang hỏi đồng bọn của nó.
...
"..."_Vietnam- mệt mỏi, đứng dậy. Giờ ko có từ gì để miêu tả cảm xúc của cậu nữa : rối loạn? Thất vọng? Mệt mỏi? Tuyệt vọng? Vô cảm?
//Darling...em sao vậy?//_Xích Quỷ- tiếng nói của gã lại vang lên trong đầu cậu. Cậu quen gã từ tối hôm qua.
"Chả sao cả"_Vietnam- thẫn thờ trả lời. Cậu vội thay chiếc áo sơ mi khác, nhưng lại ko thèm băng bó vết thương, cố tình hay vô tình đây?
//Lũ khốn đó dám làm vậy với em! Ta sẽ giết sạch bọn khốn đó//_XQ- nói, giọng gã hơi tức giận.
"Ko cần"_Vietnam- cũng chỉ lẩm bẩm. Cậu ko cần chúng chết! Cậu cần chúng sống ko bằng chết mới phải...
Chợt suy nghĩ tới đây, một tia sáng điên dại lóe lên dưới đáy mắt cậu.
Vietnam tính bước vô khách sạn thì đập vô mắt cậu là cảnh, Cambodia đang khóc thút thít và đang các CHs khác dỗ dành và băng bó vết thương.
"Vietnam! Đi đâu vậy hả? Ko biết xin lỗi à"_Russia- bức xúc lên tiếng khi nhìn cậu thờ ơ bước qua.
"Nếu...em nói em ko làm thì anh có tin ko?"_Vietnam- hỏi.
"Ko! Cậu điên chắc? Cậu ko thấy Campuchia bị thương vì cậu sao?"_America- lên tiếng đáp trả.
"Ko"_Russia- cũng ko ngần ngại mà trả lời
"Hay nhỉ? Chẳng phải anh đã nói tin tôi sao?"_Vietnam- cười nhẹ, híp mắt hỏi:
"..."_Russia- cậu đã ko nhận được tiếng trả lời từ America lẫn Russia.
Cậu quay ngắt người đi. Vô phòng tắm khách sạn mà ngâm mình trong bồn tắm.
Chẳng bao lâu sau, các vết thương của cậu bắt đầu rách to ra. Từ màu trong trắng chuyển sang đỏ thẫm, cũng giống như cậu...Từ một người thuần khiết nhưng bị vu oan nên cũng trở thành một màu đen?
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
---End chương 10---
Có hai chương ngược. Mà là ngược nhẹ nên đừng lo. Mà chương này ngược cũng nhẹ lắm!
Spoil : Sẵn sàng vì có thể tôi sẽ cho Vietnam hôn mê lần nữa. Vâng, kẻ chủ mưu ko phải Campuchia, cậu ta chỉ bị bắt ép. Kẻ chủ mưu sẽ được tiết lộ và chắc chắn tôi sẽ cho bạn bất ngờ.
Đừng quên ủng hộ bé con thứ 6 của tôi ^^
Bruh...vì truyện thuộc loại Cityhumans.
Nên mấy bạn có quyền cmt cặp ship tỉnh thành mà mấy bạn muốn để tôi thêm vô truyện. Tất nhiên là ko được, KO ĐƯỢC đụng chạm vào các cặp ship có sẵn. Vui lòng đọc giới thiệu trước khi ghi cặp ship,vì giới thiệu tôi đã ghi sẵn các ship hiện tại. Ghi thì ghi như này, ví dụ :
Hà Nội x TPHCM
Hà Nội top
TPHCM bot
[Artist ShiYann]
VOTE đi cho tôi động lực ^^ Cùng nhau cán mốc 1k VOTE nào ><
Tác giả Hoàng Tĩnh Tĩnh [ShiYann]
@VOTE_DI_YEU_NHIEU_^^