"Tại sao con phải đối xử dịu dàng với một thế giới chưa từng dịu dàng với con...?"_Vietnam-
Em cau mày hỏi với ánh mắt có đôi chút phẫn nộ nhưng còn lại chỉ là khoảng ko trống rỗng
Em biết
Em thừa biết
Em nhận biết
Nguyên chủ ở đây chưa từng được đối xử dịu dàng hay yêu thương dù chỉ một lần
Em ko mong đợi câu trả lời gì
Không gian căn phòng trở nên im ắng và đè nặng lên vai một thứ vô hình
"Con xin phép lên trước"_Vietnam- em cúi gầm mặt xuống rồi lên lầu
Ko ai ngăn cản em cả
Vì họ...đều ko có tư cách gì để làm điều đó
||Rầm!||
Em đóng cửa phòng một cái rầm thật mạnh rồi nằm phịch xuống giường
Hàng lông mi của em trĩu nặng, em khẽ nhắm mắt lại
Một khoảng ko đen hiện lên trước mặt em
Tên Anipulato cũng theo đó mà từ từ hiện nguyên hình
"Có vẻ ngày mới của ngươi kết thúc thật tồi tệ nhỉ"_Anipulato- nó mỉm cười dài tới mang tai
Em chỉ nhìn nó bằng ánh mắt vô hồn rồi cũng lảng đi chỗ khác
"Điều kiện thứ 2?"_Vietnam- em hỏi với ko một tí sắc thái nào trên gương mặt diễm lệ
"Điều kiện thứ 2 của ta...*Thoại ẩn* "_Anipulato- nó tiếp tục mỉm cười nhìn em
Suy nghĩ một hồi
"Được...ta đồng ý"_Vietnam- em bình thản đến kì lạ trước điều kiện của nó
Điệu cười của nó càng lúc càng đáng sợ hơn
"Thỏa thuận xong rồi~ Ta sẽ lấy lại thứ đó khi ta cần và chúc ngươi ngủ ngon~"_Anipulato- nó biến mất khỏi ko gian
Em từ từ đứng dậy từ từ
Nghĩ xem điều em làm là đúng hay sai?
Là sự ngu ngốc đến mù quáng hay gì?
.
.
.
Những kí ức tồi tệ hiện lên trước mặt em
Em ko bị hành thể xác thù cũng bị hành tâm lý nặng nề
"DỪNG LẠI! DỪNG LẠI MAU!"_Vietnam- em ôm đầu nói
Hai hàng nước mắt vô thức lăn dài trên má em
Đôi mắt trợn tròn
Em nhìn lên khung cảnh trước mặt
Đó ko phải kí ức của em!
Đó là kí ức của nguyên chủ
Trạng thái cảm xúc này cũng ko phải của em
Mà là của nguyên chủ
.
.
.
"Haaa..."_Vietnam- sau một đêm dài tồi tệ với mớ kí ức kinh khủng thì em đã bật dậy với trạng thái
Hai hàng nước mắt lăn dài
Chiếc áo sơ mi em mặt cũng dính lại thân thể em vì mồ hôi
Mặt Trận - anh vừa mới bước vô để xem em ổn ko theo lời ra lệnh của Đại Nam
Đập vào mắt anh cũng là khung cảnh em cúi mặt xuống khiến mái tóc đỏ nhẹ của mình rũ che đi đôi mắt vàng kim có phần sợ hãi, trống rỗng và hàng nước mắt của đọng lại
Anh có chút xót khi nhìn em như vậy
"Vietnam...em ổn ko?"_Mặt Trận- có phần lo lắng khi thấy em hững hờ đứng dậy
Em lướt qua anh dường như ko còn coi anh như anh trai nữa
Cả sự kính nể thường ngày cũng chả còn kể từ khi em nhập viện
"Ổn..."_Vietnam- em khẽ nói rồi bước thẳng vào nhà vệ sinh
||Rầm!||
Sau tất cả mọi thứ...
Sai hay đúng ko còn quan trọng nữa
Em bước xuống dưới lầu
Có vẻ Mặt Trận anh đã xuống trước rồi
Em cũng ko mấy quan tâm mà xuống lầu ăn cho xong lẹ rồi đi học trước
Đại Nam thấy thế cũng có chút buồn
Đứa con út ngày nào cũng reo chữ papa giờ đây có muốn nghe cũng chỉ là mong muốn
Hãy trân trọng từng khoảnh khắc của hiện tại...
Vì một ngày nào đó, nó cũng chỉ là kí ức của quá khứ
.
.
.
"Vietnammmmm"
Một mỹ nữ CH thấy em đến thì vội chạy lại
Còn ko quên hét to tên em
"Ôi trời! Đêm qua cậu gặp ác mộng hay sao mà mắt lại ra như này?!"
Cô lo lắng hỏi
"Tôi chả sao cả"_Vietnam- em bỏ tay cô ra khỏi gương mặt mình
"Phũ quá đấy!"
Cô bĩu môi giả vờ phụng phịu này nọ
"So với người khác thì tôi đã đối xử nhẹ nhàng với cô nhất rồi, ShiYann!"_Vietnam- em ko quan tâm rồi bước vô trường trước
Đúng là cô là người mà em đối xử nhẹ nhàng nhất trong cái thế giới này rồi còn gì
"Thế cơ à~ Bổn nương vinh dự quá"_ShiYann- cô mỉm cười rồi chạy theo em
"Tiết đầu học gì?"_Vietnam-
"Hôm nay chỉ vô trường làm quen với kí túc xá thôi"_ShiYann-
"...thế một phòng có mấy người?"_Vietnam- em ngẫm nghĩ một hồi rồi quay lại hỏi
"5 người! Nam nữ chia ra, nam CH với sẽ ở với Nam CH. Tất nhiên là cậu có thể ở với các CHs lớn tuổi hơn mình luôn đấy!"_ShiYann- cô nhiệt tình giải thích mặc kệ em đang đứng nhìn gì đó
"Nhận phòng ở đâu?"_Vietnam-
"Ở phòng Hội Đồng! Cơ mà tôi nhận rồi nha"_ShiYann- cô gãi má cười trừ
Vietnam em chợt nắm cổ tay cô rồi kéo cô tới phòng hội đồng
||Cốc! Cốc! Cốc!||
Hiện tại hai người đang đứng trước phòng Hội Đồng nơi có những kẻ quyền lực ngút trời
Và em vẫn ko có ý định buông tay cô ra
"Vietnam! Con..."_ASEAN- vui vẻ mở cửa ra nhưng âm giọng lại trầm xuống khi nhìn thấy em đang nắm tay cô
"Đây là ai?"_ASEAN- cau mày nhìn cô với ánh mắt ko mấy vui vẻ
Con trai cưng của Y...Y ko muốn em có người yêu đâu...
"Ngài ko cần để ý. Tôi muốn nhận số phòng kí túc xá"_Vietnam- em vẫn thản nhiên nói
"UN! Đưa sổ phòng kí túc xá"_ASEAN- cố gắng giữ bình tĩnh để quay lại nói
"Được rồi~ Vợ yêu"_UN- mỉm cười tỏa nắng với Y nhưng Y có vẻ khá khó chịu
"Vợ ta chứ vợ ngươi cái gì?!"_EU- cười giựt môi tay thì suýt bẻ gẫy cây bút
[Lưu ý nho nhỏ : Dành cho bạn nào chưa hiểu hay đang nghĩ mình bị lừa vì cái tiêu đề ghi là Allvietnam mà vẫn có các cp phụ chất lượng. Vì kể từ "chương 14 Kẻ thao túng", Vietnam đã xuyên vô một quyển tiểu thuyết Boylove có rất nhiều cp chính với tư cách một nhân vật phản diện ngu ngốc]
"À phòng con là phòng 562 nhé. Con ở chung với Russia, America, South Korea và Germany. Bốn người họ đều hơn con 2 tuổi"_ASEAN- mỉm cười nhẹ nhàng với em
Nhưng trong mắt em...Y ko phải một người đáng tin tưởng để làm chỗ dựa cho em
"Cảm ơn ngài"_Vietnam- em nói rồi lẳng lặng rời đi
...
Em bỏ tay ShiYann ra rồi để cô về phòng kí túc xá của mình
Em cũng về phòng của mình nốt
Giờ đây trường vắng tanh, chắc tất cả học sinh đã vô kí túc xá để làm quen hết rồi
||Cạch||
Em lấy chìa khóa phòng mở ra
Bốn mỹ nam trong phòng đều nhìn em
Họ có đôi chút bất ngờ khi biết em sẽ chung phòng với họ
"Nhóc là Vietnam đúng ko?"
Một mỹ nam mỉm cười bước tới chỗ em
"Phải"_Vietnam- em ko tính dùng kính ngữ với mỹ nam trước mặt
"Được rồi, để anh giới thiệu nhé. Anh là South Korea, 19 tuổi. Đây là Russia, America và Germany bằng tuổi anh"_SK- mỉm cười nói rồi chỉ vô từng người
"Tôi Vietnam, 17 tuổi"_Vietnam-
"Vậy tối ngủ như thế nào đây?"_America- lên tiếng hỏi
"Xem nào, ở đây có 1 giường tầng, 1 giường đôi, 1 giường đơn"_Germany- nói đáp lại
"Ể? Tôi ko ngủ giường đôi đâu! Đặc biệt càng ko với thằng Russia"_America- nghe vậy liền quơ tay liên hồi
"Làm như tao muốn ko bằng!"_Russia- mỉm cười lạnh nói
"...vậy thì bốc thăm đi! Ai trùng số sẽ ngủ chung"_SK- đem một cái hộp rồi mỉm cười nhẹ nói
"Trúng số 3 thì hai người ngủ giường tầng còn trúng số 9 thì hai người ngủ giường đôi. Còn ko trúng số nào thì ngủ giường đơn"_SK- nói rồi mở hộp ra cho từng người bốc
Em cũng lấy đại một cái xem sao
...
Ko gian im lặng bao chùm
Tay em tính vò nát tờ giấy thì Germany hỏi
"Mọi người chúng số mấy? Tôi ko có số đâu đấy"_Germany- giơ tờ giấy trắng tinh khôi ra với nụ cười đắc thắng
"Số 3"_SK- cũng mỉm cười đưa ra
"Tôi cũng số 3"_Russia- cũng ko khó chịu mà đưa tờ giấy cho xem
"Vậy là tôi sẽ ngủ chung với em dâu à?"_America- kéo kính đen xuống để lộ nửa đôi mắt lam quyến rũ chết người
Em dâu?
Lọt câu ko lọt mà em chỉ lọt mỗi chữ em dâu
Cũng vừa nhớ tên này thích Việt Hòa mà
"Tôi...sẽ ra sopha ngủ!"_Vietnam- em thản nhiên xé tờ giấy ra làm đôi
Ánh mắt và gương mặt em nhìn gã ko mấy cảm xúc nào nhưng giọng nói của em lại tỏ vẻ khó chịu và có khinh bỉ?
Chợt tiếng chuông điện thoại của em reo lên
Em cầm nó rồi ra ngoài nói chuyện
"Này...mày có để ý ko Russia?"_America- quay lại hỏi
"Để ý gì?"_Russia-
"Ánh mắt của Vietnam ấy...Nó cứ trống rỗng như nhìn những nhân vật hoạt hình trên tivi vậy"_America-
.
"Gọi tôi có gì ko?"_Vietnam- em bắt máy hỏi
[Ừm...cậu nghĩ quỷ là đáng sợ nhất rồi đúng ko? Ý tôi là tại vì có người đố tôi có gì đáng sợ hơn nó ko nên tôi mới hỏi cậu]
Giọng cô có chút bối rối vì nghĩ là đang làm phiền em
"Đáng sợ hơn Quỷ à?"_Vietnam- em ko để lộ cảm xúc nào mà hỏi lại
[Phải]
"Có chứ!"_Vietnam-
[Ơ thế là gì vậy?]
"Một thứ rất đỗi quen thuộc mà chúng ta ko để ý"_Vietnam- môi em chợt cười nhạt nói
"Đó là lòng tham, tâm địa của con người. Vì lòng tham họ sẵn sàng giết đồng loại của mình. Vì sự mù quáng mà họ sẵn sàng phản bội lại chúng ta...như tôi đã từng bị vậy...Sau tất cả mọi thứ...đừng quá tin ai cả"_Vietnam- em khẽ nói
Càng về sau càng nhỏ lại
.
@VOTE_DI_YEU_NHIEU_^^
Cmt của bạn là động lực của tôi
Cmt đi ko tôi giận đấy =)))
Viết vội nên có thể nhạt! Nhảm! Và phi logic...