Bóng Tối Lụi Tàn

Nói xong em cũng tắt máy đi rồi cất vào túi

"Ra đây đi! Nghe lén ko tốt đâu"_Vietnam- em khẽ nói
Nãy giờ em hoàn toàn biết có người đang nghe lén cuộc trò chuyện của em
Nhưng chẳng qua là khi trò chuyện kết thúc em mới em nói
Nếu là người lạ thì em đã cướp mạng của con chuộc nhắt kia rồi

"Nhóc có vẻ tinh ý nhỉ"
Mỹ nam kia cũng bình thản bước ra khỏi góc tối
Thấy em ko trả lời mình
Anh nói tiếp
"Nhóc là em của tên Việt Hòa đúng ko?"
"Phải"_Vietnam- em nói cụt lủn mặc dù biết mỹ nam trước mặt mình lớn hơn mình
"...nhóc có vẻ ko thích tên America nhỉ"
Mỹ nam kia vẫn bình tĩnh nói chuyện với em
"Ừ"_Vietnam- em ko quan tâm mà quay mặt đi vào nhà bếp
Mỹ nam kia cũng chả có gì để nói với người như em nên anh cũng lẳng lặng đi tới phòng khách

[Chậc...Kiệm lời quá Tổ Quốc ơi!_ShiYann-]

Tất cả mọi người đều đang nói gì đó ở phòng khách và ko có em
Vì em đang ở trong bếp mà

"Russia mày tới rồi à?"_America- thấy anh liền kéo kính xuống để lộ đôi đồng tử hải lam gợn sóng
"Mù hay sao mà ko thấy?"_Russia-
"...Được rồi, có ai biết nấu ăn ko đấy?"_SK- lên tiếng cắt ngang

"Tôi ko biết"_Russia- nhún vai nói
Thường ngày thì người hầu nấu chứ anh nào rảnh rỗi làm bếp núc

"Tôi cũng vậy"_America- quơ tay nói
"Thế thì...Germany?"_SK- quay sang nhìn Y
"Ko, tôi cũng ko biết nấu"_Germany- khẽ nói
Trước ánh mắt bất ngờ của tất cả mọi người nhìn vào anh
Dù có hưởng nền giáo dục khắc nghiệt từ Nazi nhưng ko có nghĩa là gã chỉ anh nấu ăn
Như bao CHs khác, người hầu sẽ phụ trách việc này

"Chậc chậc...Lão UN ko cho ra ngoài trường ăn. Mà lão ta còn đóng cửa Canteen để tự nấu nữa!"_America- bức xúc nói
"Thì biết sao giờ..."_Germany-

"Cơ mà...Vietnam đâu?"_SK- chợt nhận thấy thiếu bóng dáng em liền lên tiếng hỏi
"Hình như trong phòng bếp"_Russia- chỉ vô phòng bếp rồi nói
...
Bước vô, đập vô mắt họ là hình ảnh một cậu thiếu niên đang mặc tạp dề tay thì cầm vài đĩa thức ăn đã được trang trí một cách cơ bản nhưng cũng ko kém phần bắt mắt
Chẳng qua là ko biết mùi vị như thế nào

"Nhóc con biết nấu ăn luôn cơ à"_America- mỉm cười rồi kéo ghế ngồi xuống
"Phải"_Vietnam- em ko quan tâm mà đáp lại một cách thờ ơ
"Thế ko biết có bỏ độc để giết bọn này ko nữa a~"_America- khẽ cười để lộ đôi hàm răng khểnh
"Nếu vậy thì dùng dao giết có phải đỡ mất thời gian hơn ko?"_Vietnam- em cầm dao lên còn dính máu gà tươi rồi quay lại hỏi với gương mặt vô cảm

Căn phòng tự nhiên tụt khí lạ thường
Họ dường như cảm thấy lưng như bị bỏ đá mà lạnh tê tái hẳn cả ra
"Tôi ko bỏ độc vô đâu"_Vietnam- em khẽ nói rồi đặt nốt đĩa thức ăn còn lại lên bàn

Bọn họ cũng sực tỉnh mà kéo ghế ngồi xuống
"Đại Nam có cho em học nấu ăn sao? Nó ngon thật sự!"_Germany- vừa ăn nốt một miếng rồi cảm thán nói
"Ko, tôi tự học"_Vietnam- em cũng gắp một miếng mà ăn

Ở thế giới trước, [Từ chương 1 đến 13] em đã từng học nấu ăn cùng mẹ trong quá khứ và em cũng ko ngờ rằng bây giờ mình vẫn nấu được sau quảng thời gian ko đụng vô bếp núc

Trời cũng bắt đầu từ chiều nắng chói chuyển sang tối mát lạnh
Em cũng như lời đã nói mà cầm gối ra ghế sofa ngủ một cách tỉnh bơ quên đất bỏ trời

Nhưng em nào biết tên America đã bế em lên kiểu công chúa rồi mang em vô giường để ngủ chung với mình

[Vài tiếng trước]
"Alo~ Vợ gọi chồng có gì ko~"_America- bắt máy lên vui vẻ nói

[Câm mẹ cái giọng của mày vào và nghe tao nói này! Em tao ở chung phòng với mày đúng ko?]
Việt Hòa từ bên kia ko quan tâm mà chửi gã một cái


"Vietnam á hả? Nếu là Vietnam thì đúng là nó chung phòng với tao"_America- cố gắng giữ mình ko vị tổn thương tâm lý

[Tao biết nó sẽ cóc thèm ngủ với mày đâu! Mà tối nay trời lạnh lắm, bế nó vào cho nó khỏi bị cảm! Nó mà bị cảm thì ĐỪNG CÓ NÓI CHUYỆN VỚI TAO!]

Việt Hòa nhấn mạnh câu cuối
Nếu ko mở cam thì hắn sẽ ko biết ngay bây giờ gã đang đỏ mặt
Gã ko biết vì sao và từ bao giờ mình lại quan tâm Vietnam đến như vậy...

"Lo lắng cho nó mà ko lo cho tao sao~ Tổn thương quá a~"_America- khẽ buồn nói
[Tsk...kệ mẹ mày! ]
Nói rồi gã cũng tắt máy
[Hiện tại]

Hiện giờ thì hắn đang ôm Vietnam trong lòng
Ko hiểu sao hắn lại bị cuốn hút bởi mùi sen nhẹ pha lẫn mùi máu tươi
Ko như của Việt Hòa là mùi bạc hà thì mùi hương này giống của một Omega hơn
Vì nó cuốn hút gã...một Alpha

Còn Vietnam em vẫn ngủ tới giữa đêm khuya thì chợt tỉnh dậy
Em khá bất ngờ khi nhìn thấy America đang ôm mình
Chậc...còn dụi đầu vào cổ em nữa

Em ko quan tâm mà đẩy hắn ra, đêm nay em lại bị tra tấn bởi mấy kí ức kinh khủng của nguyên chủ
Áo em giờ cũng ướt, em ngẫm nghĩ một hồi rồi quyết định ra ngoài để hít thở không khí gió đêm lành lạnh

Ko gian trường giờ vắng ko một bóng người
Đèn thì đã tắt chừa lại ánh trăng bạc chiếu rọi xuống từ góc hở của ô cửa sổ
Đang đi thì chợt hơi mắc vệ sinh nhè nhẹ nên em cũng đi vệ sinh luôn...

||Cạch||

Em bước vô nhà vệ sinh thì chợt thấy mình ko còn cái biểu hiện của mắc nữa
Nó giống như đi ngang qua em rồi ko chừa lại giấu vết vậy
Đang tính quay lại...

||Cạch!||
Một mỹ nam vội bước vô
Gương mặt kiều diễm xinh đẹp giờ đã đỏ
Mái tóc lam đậm cũng với đôi đồng tử xinh đẹp đang hoảng loạn

Em nheo mắt nhìn một tí rồi cũng phát hiện ra...người này đến kì phát tình của Alpha
Chậc chậc chậc...

Y ngước nhìn em
Bỗng đôi mắt mở to ra đầy ngạc nhiên và có đôi chút ham muốn bên trong đó...
"Ngài...ASEAN?"_Vietnam- khá bất ngờ nói
Em ko nghĩ ASEAN lại là một ngụy Omega

             "Vietnam! Chạy ra khỏi đây mau! Hắn là Alpha và hắn đang tới kì phát tình!"
Từ trong đầu em, vang lên một âm sắc trầm và phần lo lắng và hoảng loạn
  "Thì sao nào Xích Quỷ?"
"EM LÀ OMEGA ĐẤY VIETNAM!!!"
.
@VOTE_DI_YEU_NHIEU_^^
Cmt của bạn là động lực của tôi
Cmt đi ko tôi giận đấy =)))


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận