Bóng Tối Lụi Tàn

Lưu ý : Vivi là viết tắt của Viet Viet. Cách gọi này là gọi thân mật với Vietnam. Shojo ý chỉ tiếng Nhật là cô bé nhỏ, đọc ra là Shojo, hoặc Shojõ.
Ngày :
Author Hoàng Tĩnh Tĩnh [ShiYann]
_Chương 4_
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
Nói xong điều mình cần nói, cậu lại vui vẻ rải bước đi tới phòng papa Đại Nam, bỏ lại con người đang suy tư kia...
Cớ sao nghĩ lại cảnh đó cậu lại thấy đỏ mặt,tuy ko biết cái cảm giác này là gì...
[Vài phút trước]
"-em vẫn quý anh..."_Vietnam- cậu khẽ nhón chân rồi kéo áo gã [Việt Hòa] xuống mà hôn lên trán gã. Và cậu lại tươi cười nói :
"Buổi trưa tốt lành anh trai!"_Vietnam- hành động vừa rồi của cậu khiến gã càng đỏ mặt thêm, cậu thấy vậy cũng tươi cười bước đi trước.
[Kết thúc hồi ức]_
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
"Cha ơi-"_Vietnam- tính nói thì bị ông cắt ngang.
"Ta đã nhắc con rồi mà? Gọi ta là Baba"_?- Ông nghiêng mình nói cậu
"Vâng, baba Đại Nam"_Vietnam- cậu bất lực nói, haizz từ bao giờ mà cha cậu lại thành ra thế này vậy trời? Quay lại chủ đề cần hỏi, cậu khẽ kéo tay áo ông xuống nói :
"Baba! Khi nào con đi đưa tập hợp đồng cho papa ASEAN vậy?"_Vietnam-Cậu nhón chân lên hỏi ông //Gia đình này ai cũng cao mà có mình tôi lùn vậy trời//. [ShiYann : Vietnam 1m75 còn lại trên 1m80...]

Ông ko nói gì, quay lưng, tới chỗ cái bàn chất đống giấy tờ, loay hoay một hồi mới tìm ra cái hợp đồng mà ASEAN nói. Ông đưa cho Vietnam rồi mỉm cười với cậu :
"Đây, con đi thay đồ đi rồi ta dẫn đi"_Đại Nam- Cậu [Vietnam] khá bất ngờ, ý là ông dẫn đi sao? Cậu tưởng ông bận, vậy mắc mớ gì kêu cậu đi?
"Ch-ý nhầm. Baba! Người nói người bận mà? Sao vẫn dẫn con đi được? Vậy là người rảnh à?"_Vietnam- Khúc đầu tính nói 'Cha' nhưng sau đó tự vả mình lại kịp nên nói 'Baba' [ShiYann :Author cũng nhầm...].
"Ừ, tại ta muốn thấy bản mặt của lão khi nhìn thấy con"_Đại Nam- ông trả lời lại câu hỏi của cậu một cách rất bình thản như thể việc đó là đúng rồi. Khóe mắt cậu có chút giựt khi nghe ông nói, nhưng rồi cũng cuối chào ông và lẳng lặng đi ra ngoài căn phòng.
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
"Baba! Người thấy sao?"_Vietnam- cậu chạy tới chỗ ông, quay một vòng rồi cười tươi hỏi ông.
"C-con...đẹp lắm..."_Đại Nam- ông ngỡ ngàng trước cậu. Môi lấp bấp vài tiếng rồi lấy tay che gương mặt điển trai đang xuất hiện vài vệt ửng hồng của ông.
"Ồ, vậy sao? Con cảm ơn người"_Vietnam- vui vẻ tươi cười nói với ông. Mái tóc đỏ phấp phới trong gió vài sợi vàng ánh, gương mặt thánh thiện ngây thơ, cậu mặc lên mình tà áo dài trắng tinh tươm, phủ một tí hạt Kim Tuyến. Đơn giản nhưng thuần khiết~ Ít nhất là như vậy...
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
"Bye baba~"_Vietnam- cậu vẫy tay chào ông
"Ừm, nếu lão ASEAN có làm gì con thì hãy nói với ta"_Đại Nam- ông khẽ 'nhắc nhở' cậu rồi tươi cười nói. Cậu hơi rùng mình nhưng cũng gật nhẹ đầu rồi cầm tập hợp đồng đi vô trong Trụ sở Quốc Tế [ShiYann : ko có ngoài đời đâu. Trụ Sở rất to, nếu ko muốn nói là đậm mùi giới quý tộc. Tùy độc giả tưởng tượng, au chỉ cho vài chi tiết rồi tự biên tự diễn]
Vừa mới bước vô thì cậu thấy hai mĩ nam cao lớn, gương mặt thân quen [Đẹp trai] đang cãi nhau.
"Tsk..."_Vietnam- cậu tạch lưỡi, đôi lông mày hơi nhíu lại, khi chứng kiến cảnh Russia và NATO cãi nhau. Nhưng rồi cậu cũng mặc kệ và tiến lên phía trước để tới chỗ Papa ASEAN 'thân thương'. Vừa mới đi qua bỗng cậu cảm nhận được một bàn tay to lớn nắm chặt vai cậu, giọng nói trầm sắc hỏi cậu :
"Cậu...là ai? Ai cho phép vô đây?"_NATO- hắn hỏi cậu, khiến cho người đối diện hắn, ý là Russia cũng chú ý tới. Cậu bình tĩnh quay lại nói:
"Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, ngài Đại Nam đã cho tôi vô"_Vietnam- cậu nhìn hắn với ánh mắt lạnh lẽo, vô cảm, khiến hắn giật mình mà buông tay ra khỏi vai cậu.

"Vivi? Em tỉnh rồi sao? Có ổn ko mà ko nhờ mấy ông anh của em tới?"_Russia- nghe thấy tên cậu, anh nghiêng đầu ra hỏi nhẹ cậu. Cậu cũng chỉ cười mỉm cho có lệ rồi nói :
"Vâng, ổn ạ. Ít nhất là chưa đăng xuất khỏi trần gian, với lại ngài Đại Nam kêu em đi"_Vietnam- cậu ko biết khi cậu mỉm cười trông cậu đẹp như thế nào đâu? Russia dường như hơi ửng hồng trên gương mặt.[ShiYann :Và NATO nữa]
"Oh vậy nhóc tìm ASEAN à?"_NATO- ko quên hỏi cậu, cậu cũng chỉ gật đầu nhẹ đầu, biết cậu tới tìm ASEAN ,hắn nói tiếp :
"Lão đang trong phòng trên tầng 3 cùng với UN và LN và một vài Countryhumans khác, nhóc có tự lên được ko? Hay ta dẫn nhóc lên?"_NATO- nói tới vế sau, hắn liền liếc nhìn qua chỗ khác, khẽ ho nhẹ, chắc là do hắn ít đối xử tốt với người khác nên ngại đây mà. Cậu hơi ngạc với lời mời giúp đỡ của NATO, nên cậu cũng chỉ nhịn cười rồi nói lại:
"Ồ vậy thì cảm ơn ngài trước nhé"_Vietnam-Cậu cười híp mắt nhìn hắn, đôi má ửng hồng nhẹ dễ thương của cậu khiến hắn đỏ mặt thêm. Hắn giơ bàn tay mình ra trước mặt cậu, như ngỏ ý dắt cậu đi, cậu cũng ko nói gì, tại vì điều này đối với cậu rất đỗi bình thường, nên cũng thuận theo ý hắn mà đặt đôi bàn tay của mình lên. NATO ho nhẹ để ổn định tâm lý [ShiYann: chắc vì hắn chưa bao giờ nắm tay người khác] rồi dẫn cậu đi, để lại Russia ngỡ ngàng. Bỗng chợt cậu nhớ tới điều gì, cậu quay lại nhìn Russia khiến anh giật mình vì anh đang nhìn theo bóng lưng cậu.
"Russia! Anh gửi lời hỏi thăm của em tới ngài Ussr nha!"_Vietnam- cậu tươi cười quay lại nói với anh, rồi đi theo NATO.
[ShiYann: Ai ko nhớ LN là ai thì lật lại phần lưu ý ở chương 3 mà đọc nhé]
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
"Này ASEAN"_NATO- hắn dắt cậu tới căn phòng sặc mùi quý phái và rất rộng, cùng với một cái bàn dài trải dọc căn phòng, chú ý nam nhân với mái tóc xanh lam đậm, gương mặt nghiêm nghị cùng với cặp kính đen [Quý tộc] tôn lên vẻ đẹp của nam nhân kia.
"Gì NATO?"_ASEAN- y quay lại hỏi. NATO ko nói gì, liếc nhìn xuống Vietnam đang được mình nắm chặt đôi tay bé nhỏ của cậu. Nhận thấy ánh mắt NATO đang nhìn xuống một thiên sứ nhỏ kế bên hắn. Y mới nhìn xuống dưới, ánh mắt xanh lam như đáy đại dương lạnh lẽo mải ngắm nhìn cậu mà chợt giật mình đó là : Vietnam. Y mở to đôi đồng tử của mình, cùng với ánh mắt bất ngờ đến bỡ ngỡ trước sự hiện diện của Vietnam, hóa ra đó là thiên sứ mà nãy giờ y mải ngắm. NATO thấy ánh mắt của y, hắn nói :
"Vietnam nói là Đại Nam nhờ đưa tập hợp đồng cho ngươi"_NATO- hắn, hắn giọng nói với ASEAN. Vietnam cũng bước tới chỗ ASEAN, có lẽ hồi trước cậu có sợ y nhưng bây giờ ko còn nữa rồi, cậu giơ bản hợp đồng trắng tinh tươm được phủ bằng hàng chữ đánh máy rõ ràng. Y ko nói gì chỉ nhận lấy. Gương mặt dễ thương có phần lạnh lùng dường như được phóng to trước mặt y, điểm nổi bật khiến y phải mê mẩn là đôi đồng tử vàng kim tựa ,hổ phách, tựa như ánh trời sáng mai, đôi mắt như biết cười vậy...
"Papa? Mặt con dính gì sao?"_Vietnam- cậu khẽ hỏi y. Giọng nói trong veo, ngọt ngào mà gần 9 tháng y đã ko được nghe. Nhận thấy mình nãy giờ đang si mê nhìn cậu, y giật mình nhẹ rồi quay mặt đi, vô thức mỉm cười nhẹ trả lời cậu :
"Ko, chỉ là ta đang mải ngắm đôi mắt của con thôi..."_ASEAN- Đúng như ở trên, y vô thức cười nhẹ rồi nói với cậu, thanh giọng ấm áp lạ thường. Cậu hơi đỏ nhẹ phần dưới của mắt vì được khen, nhưng sau đó cũng nhẹ nhàng nói :
"Cảm ơn người đã khen"_Vietnam- Cậu cúi đầu xuống rồi sâu đó cười tươi cảm ơn y. Y ko nói gì...chỉ là lâu rồi y mới thấy nụ cười thật lòng của cậu, nó thật sự làm tim y rối loạn...
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]

.
"Này có chuyện gì vậy?"_?- Hai nam nhân, bước vô căn phòng từ cửa sau, một người mang mái tóc xanh lam nhẹ lấp lánh vài sợi trắng cùng với bộ đồ trắng tinh xảo, choàng qua người một áo khoác đen nhánh nhưng cũng tạo cho người khác biết anh ta ko phải người thuộc dạng bình thường. Người đi phía sau mang mái tóc trắng, gương mặt vô cảm, khó gần so với người kia, mặc một bộ vest màu lam dậm, được thêu vài họa tiết thượng lưu, vài huy hiệu treo bên trái ngực. Điểm nhấn đều dễ nhận biết là hai người đều mang một logo khác nhau giữa khuôn mặt, UN và LN.
"Ồ chào ngài LN và UN"_ASEAN- thấy hai vị cấp trên của mình bước vô, y cũng cuối chào một cái. Còn NATO thì hắn có vẻ ko quan tâm lắm, tâm địa thì đang bay bổng với những cảm xúc mà hắn cho rằng là kì quặc [ShiYann:Trong khi hắn thật sự kì lạ]...
"Ai kia?"_UN- Bỗng anh hơi nhíu mày khi nhìn thấy "cục bông vừa đỏ vừa trắng" kia. ASEAN thấy vậy, y cũng cười trừ và nói :
"Vietnam"_ASEAN- một câu cụt lủn nhưng cũng đủ thông tin để UN biết "cục bông" kia là ai. Vietnam thì đang choáng váng trước độ đẹp trai ngời ngời của các bậc tối cao này nên cậu cũng ko lọt chữ nào vô tai cả...
LN ko nói gì, ánh mắt kiêm định vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, khiến cậu dường như cảm thấy lạnh sóng lưng.
"Papa, các anh em nhà Đông Nam Á đâu rồi ạ?"_Vietnam- cậu nhanh chóng chuyển chủ đề trước khi bầu khí quyển càng ngày càng thấp.
"À...bọn đó đang 'quậy' ở trên lầu 2 rồi"_ASEAN- y cười hiền với cậu cùng với chất giọng trầm ấm khiến bao thiếu nữ mê mẩn.
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
"Tsk...sao ngươi lại dẫn ta đi theo vậy hả, UN?"_LN- ông khó chịu nói với UN đang đi kế bên mình.
"Thôi nào cha, người cũng muốn đi theo mà"_UN- Anh cười trừ trước câu hỏi của cha anh. Vốn, ASEAN nhờ anh dẫn Thai, Phil, Laos và Vietnam đi dạo, tại y khá bận, nên anh kéo theo cha mình đi theo luôn. Tất nhiên anh biết ông cũng muốn đi theo mà, đi với 'người thương' tất nhiên là phải muốn chứ [ShiYann: hiện tại là thích Thai và Phil, còn sau này thì cứ chờ đi].
Mới lơ là thôi mà anh chỉ còn thấy Vietnam đang rải bước trên mặt đường, anh lo lắng chạy tới hỏi cậu :
"Vietnam! 3 người kia đâu rồi hả?"_UN- đặt tay lên vai hỏi câu.
"Đi tới khu vui chơi phía trước rồi ạ"_Vietnam- cậu bình thản trả lời anh, vì nơi đó khá an toàn nên anh cũng ko lo lắng mấy.
...
"OAAAA ONI CHANN, ANH ĐÂU RỒI???"_?- một cô bé với mái tóc trắng ngắn ngang vai, cùng với đôi tai mèo đang ụp xuống vì sợ hãi. Cậu thấy cô bé đứng bơ vơ một mình, khóc to lên nên cũng chạy lại.
"Shojo, em sao vậy?"_Vietnam- nhẹ nhàng quỳ một gối xuống cho bằng cô. Cô ko nói gì, khẽ dụi dụi mắt, rồi ngước lên nhìn cậu
"E-em...em lạc oni chan..."_?- Cô nói với cậu, những cử chỉ đáng yêu của cô khiến tim cậu tan chảy, ahh cậu rất yêu trẻ con. Cậu bế cô lên kiểu bế em bé ấy, rồi cười nhẹ nói :
"Anh là Vietnam, 17 tuổi còn em?"_Vietnam-
"E-em là Nekomi, 12 tuổi"_Nekomi- cô khẽ đáp, dáng người nhỏ nhắn dễ thương làm cậu tưởng cô mới 7-8 tuổi.

"Vậy onii chan của em tên gì?"_Vietnam- cậu hỏi cô, thanh giọng ấm áp trong veo khiến cô dựa vào vai cậu ko chút phòng bị, nói :
"Dạ, Japan ạ"_Nekomi-
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
Em khẽ chạy tới bên cô bé nhỏ kia.
Từng hành động cử chỉ của em làm cô bé trở nên cảm thấy an toàn hơn
Ánh sáng chiều về chiếu rọi vài tia xuống em
Em đẹp rạng ngời...tựa thiên sứ vậy...
Cớ sao hai chúng tôi nhìn em lại cảm thấy lòng tim rối loạn?
_________[UN và LN]__________
_End chương 4_
Ngày : 29/05/2022
Chữ : 2360
Author Hoàng Tĩnh Tĩnh [ShiYann]

[Artist art ShiYann]
[ShiYann : Thanks for #62 allxVietnam]
Chúc các độc giả có một ngày ngọt ngào <333
-| Ây da, VOTE ĐI NHA MẤY MEN À!
VOTE cho au thêm động lực làm nào~
@VOTE_DI_YEU_NHIEU_^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận