Bóng Tối Lụi Tàn

Lưu ý : DÌM KO THƯƠNG TIẾC!
Tác giả Hoàng Tĩnh Tĩnh [ShiYann]
_Chương 5_
.
. [Các bạn đang đọc truyện Bóng tối lụi tàn]
.
"NEKOMI!"_?- Bỗng cậu thấy một dáng nam nhân với mái tóc trắng, đôi tai mèo, đang chạy tới chỗ cậu. Phía sau là một vài nam nhân khác. Rồi cậu quay sang, ân cần hỏi Nekomi:
"Nekomi, có phải người kia là onii chan của em ko?"_Vietnam- thấy cô bé đang dựa vào vai mình, đôi mắt ngây ngô nhìn cậu. Cậu cũng chỉ phì cười nhẹ rồi hỏi lại :
"Pfff-...Neko à, hình như đó là onii chan của em kìa"_Vietnam- rồi cậu chỉ tay sang người con trai đang chạy thục mang về phía mình. Nekomi hơi nhíu mày, nhưng rồi ánh mắt cũng vui mừng thấy rõ, cô la to :

"Onii chan!! Em ở bên này!"_Nekomi- cô vui vẻ vẫy tay chào anh.
"Cậu..."_?- Chạy tới thì người con trai kia đưa ánh mắt chán ghét nhìn Vietnam, cậu định giải thích thì một bàn tay to lớn chặn lại, ý tôi là chặn bàn tay của người con trai kia lại. Ánh mắt bất ngờ xen lẫn ngạc nhiên cả cậu và con người kia
"Ngài...UN?"_?- Tay anh bị UN nắm chặt vì hồi nãy anh định tát Vietnam... Y [UN] nhìn anh, thanh giọng sắc lạnh hỏi :
"Japan...cậu định làm gì Vietnam hả?"_UN- Y giương ánh mắt chán nản có phần nghiêm nghị nhìn Japan. Anh ko nói gì, chỉ giật tay mình ra khỏi tay y, giọng hậm hực nói :
"Tôi tưởng Vietnam bắt cóc Nekomi nên-..."_Japan
"Ko! Ko! Anh Vietnam san ko làm gì em cả!!! Anh ấy còn dỗ em nữa!!"_Nekomi- la lớn, cắt ngang lời Japan, phồng má nói với anh. Japan cũng hơi bất ngờ vì cô chưa đứng ra bảo vệ ai cả, ít nhất là gia đình, bạn bè, còn người lạ thì ko...
"Vậy thì tôi xin lỗi cậu, Vietnam"_Japan- đành miễn cưỡng nói xin lỗi cậu, gãi đầu. Rồi nhìn qua Neko mà nói :
"Neko chan, về thôi"_Japan- một câu ngắn nhưng cũng khiến cho cái đuôi đang ngoe nguẩy của Neko, ụp xuống như cộng bún khô, cô ôm chặt cổ Vietnam, làm nũng nói :
"Ứ, em muốn chơi với anh Vietnam san cơ!"_Nekomi- cô ôm cổ Vietnam rồi dụi dụi vào khiến cho Vietnam chỉ cười trừ và nói :
"Neko, em ngoan đi. Bữa nào lại chơi cùng nhau nhé?"_Vietnam- cậu nhẹ nhàng xoa đầu cô, vốn là một nhân miêu nên cô cũng cảm nhận cái xoa đầu đó, mà đuôi mèo uốn éo ko nguôi. Cô tươi cười nói :
"Anh Vietnam! Sau này em lớn, anh làm vợ của em nha!"_Nekomi- cô nói trước sự ngỡ ngàng của Vietnam và ánh mắt shock cực mạnh của anh Japan...
"Phụt..."_LN- vừa mới mua ly cà phê, quay lại thì nghe thấy câu nói của Nekomi mà sặc nước. Thấy cha mình như vậy, với danh nghĩa là người con ngoan, UN vội chạy ra chỗ ông [LN]
"Cha! Người có sao ko?"_UN- y vừa hỏi vừa vỗ vỗ lưng ông.
"Khụ...khụ...Ko ổn!"_LN- ho ho, lấy tay đập nhẹ vài cái vô ngực mình.

"Ồ chào ngài LN và UN"_?- một người đàn ông, bước tới chào hai người. Gương mặt đào hoa, cùng với chất giọng vui vẻ có phần đáng sợ nhưng cũng khiến đủ cô gái mê mẩn.
"Chào JE."_UN- thấy JE, y cũng ngừng vỗ, mà nghiêm ánh mắt nhìn hắn.
Một kẻ tàn nhẫn...giữa thời chiến
Y nhìn thấy đằng sau lưng hắn có một vài thành viên của mình. Y khẽ nhíu mày, liếc nhìn sang Vietnam đang cố gắng dỗ Nekomi. Cậu cười trừ nói :
"Xin lỗi đã làm mất thời gian của cậu nha Japan..."_Vietnam- cậu nói rồi nhẹ nhàng đưa Neko qua tay của Japan. Anh ko nói gì, chỉ lẳng lặng nhận lấy lại cô bé, rồi vô thức nói :
"Ko có gì!"_Japan- nhận thấy mình vừa nói cái gì, anh khẽ đỏ mặt rồi quay mặt đi. Vietnam thấy vậy liền hỏi :
"Japan? Cậu có sao ko?"_Cậu tiến lại gần Japan và hỏi anh. Và giờ anh càng lúc càng đỏ như quả cà chua. Anh đẩy cậu ra rồi nói :
"Tôi ko sao"_Japan- Anh ấp a ấp úng nói. Thật ko hiểu vì sao, nhìn anh lúc này cậu lại thấy kawaii vl... Cậu phì cười nhẹ, khiến anh nhíu mày và...còn đỏ hơn khi nhìn cậu cười. [ShiYann : Ảo thật đấy...]
"Pfffff-..."_Vietnam- cậu đã cố nhịn cười nhưng cậu ko thể nhịn được, đôi má ửng hồng, nụ cười tươi khiến anh đỏ mặt, còn UN nãy giờ đang nhìn thì lòng lại phồng lên một cảm giác rất khó chịu...
"Mọi người ở đây đông đủ nhỉ? Ko biết có Phil ko~"_?- Một người con trai dáng cao trên 1m80 cộng thêm mới tóc đỏ nổi bật, 5 ngôi sao ở bên trái gương mặt. Cùng với ánh mắt đỏ và hơi nâu quyến rũ lẫn xinh đẹp. Vietnam thấy vậy thì hơi nhíu mày nhẹ... Vâng đó là China

Bỗng hắn chú ý tới cậu. Nở một nụ cười có phần...khinh bỉ.
---End Chương 5---
Ahh!!! Xin lỗi vì đăng trễ! Hôm qua vừa đăng Mini facts mà đạt được kha khá VOTE...thật sự cảm ơn các bạn đọc được lòng của tôi! Yêu nhiều!!! Và...VOTE đi cho tôi thêm động lực nào /Cười/

[Artist ShiYann]
VOTE đi! Yêu các men nhiều!
Tác giả Hoàng Tĩnh Tĩnh
@VOTE_DI_YEU_NHIEU_^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận