Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Đã là một người cha thì khi dạy dỗ con trai mình, nhất định không thể nương tay thì mới có thể giúp nó hiểu được phải trái.

Nhưng mà, nếu con trai mình bị người ta bắt nạt, hơn nữa sự tình lại không phải là lỗi do nó thì đương nhiên người làm cha phải đứng về phía nó, để nó hiểu được rằng, chỉ cần nó làm đúng thì cha nó sẽ không bao giờ nghi ngời nó, nhất định sẽ đứng bên cạnh nó để cùng nó đối mặt với mọi chuyện.

Nhạc Thính Phong bĩu môi, ai cần chú giúp tôi hả giận chứ, loại sự tình này tôi hoàn toàn có thể tự mình xử lý ổn thoả được.

Chẳng qua chỉ là hai đứa nhóc tiểu quỷ ngu ngốc thôi, chúng tưởng rằng mấy trò đùa dai kiểu này có thể bắt nạt được cậu hay sao?


Mẹ cô bé cán sự học tập hừ lạnh một tiếng: “Thật đúng là vừa ăn cắp vừa la làng mà, cuối cùng hôm nay tôi cũng được biết thế nào gọi là da mặt dày đến nỗi không biết xấu hổ rồi. Con trai anh học dốt như vậy, có khác nào mấy tên côn đồ đầu đường xó chợ đâu? Tôi thấy tốt nhất là cho nó nghỉ học đi, đừng đến trường làm ảnh hưởng đến người khác.”

Nụ cười trên mặt Hạ An Lan tắt ngấm, anh phát hoả, anh không chút lưu tình mỉa mai cô ta: “Còn tôi rốt cuộc cũng hiểu được rằng phải là gia giáo thế nào mới có thể dạy dỗ được dạng học trò không có đầu óc, không biết điểm dừng, không biết cái gì gọi là hổ thẹn với lương tâm như vậy. Nhìn cô thì tôi đã rõ rồi. Tôi thật sự cảm thấy đau thương thay cho cái xã hội này, có người mẹ có những lời nói và hành động mẫu mực như cô. Chờ khi con gái cô trưởng thành, thừa hưởng đầy đủ chân truyền của cô, như vậy quả thật là tai họa một phương đó.”

Cảm nhận được mùi thuốc súng càng ngày càng đậm giữa hai người, Cô Ngô vội vàng ngắt lời bọn họ.

“Đợi chút đã, tôi tha thiết mong ba vị phụ huynh trước hết đừng quá sốt ruột. Chúng ta ở đây là để giải quyết vấn đề, không phải đến để làm mâu thuẫn trở nên gay gắt hơn, hiện giờ, chuyện chúng ta nên quan tâm không phải là ai vu khống ai, trước hết, cứ đem sự tình nói rõ ràng đã. Cứ để tôi trình bày, ba vị không cần nói gì cả, đợi tôi nói xong, nếu các vị còn gì nghi ngờ thì có thể hỏi tôi, được chứ?”

Hạ An Lan thản nhiên đáp: “Được.”

Nếu không phải mẹ của cô nhóc kia nói năng thái quá quá thì một đại nam nhân như anh làm sao có thể tốn thời gian đấu võ mồm với cô ta chứ.


Còn dám nói con trai anh giống mấy tên côn đồ nữa chứ. Hừ, cô ta đã gặp thằng nhóc côn đồ nào đẹp trai thế này, có tiền thế này chưa?

Muốn so sánh thì cũng phải so sánh con trai anh với mấy lão Đại xã hội đen mới đúng chứ.

Mẹ cô bé cán sự học tập nhìn cha của cậu bé còn lại rồi cùng gật đầu: “Được, tôi đồng ý.”

Cô Ngô ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Chuyện tình hiện tại là thế này, hết thảy nguyên nhân vẫn là từ kết quả bài thi trắc nghiệm Toán học hôm qua, nói thế chắc ba vị đều biết rồi đúng không? Trong bài thi hôm qua, toàn bộ khối lớp này chỉ có một người được điểm tuyệt đối, đó chính là Nhạc Thính Phong, chuyện này....”


Cô Ngô vừa mở lời đã bị cắt ngang: “Tôi biết, con gái tôi hôm qua về nhà cũng đã nói với tôi, ngày hôm qua trên lớp nó đã không khỏi nghi ngờ, người bình thường chắc hẳn ai ai cũng sẽ cảm thấy thành tích của thằng nhóc kia có vấn đề. Dù sao trước đây thằng nhóc đó học hành kém cói chẳng ra sao cả. Chỉ cần là người có mắt sẽ nhìn thấy hết thảy thôi, cho dù nó là thiên tài thì làm sao có thể tiến bộ vượt bậc trong thời gian ngắn như vậy được chứ.”

Mẹ cô bé cán sự học tập nói về chuyện này với vẻ mặt vô cùng khinh thường, cô ta liếc mắt nhìn Nhạc Thính Phong, trong ánh mắt cô ta viết hai chữ cực kỳ rõ ràng: “Chép bài!”

Vẻ mặt Cô Ngô vô cùng khó coi, cô ta nhìn người phụ nữ nọ, sắc mặt không hờn không giận, nói: “Có thể không cắt ngang để tôi nói hết có được không? Vừa rồi chúng ta đã nói thế nào? Chờ tôi kể lại sự tình xong, nếu có điều gì thắc mắc thì mọi người hẵng hỏi còn gì?”

Mẹ của cô bé cán sự học tập đỏ mặt, bị Cô Ngô nói thế khiến cô ta có chút ngượng ngùng: “À, vâng... Thật ngại quá, xin lỗi cô giáo, vừa rồi là tôi có chút nóng nảy.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận