Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Gì cơ??? Toàn bộ văn phòng lặng ngắt như tờ, không ai nói thêm dù chỉ một câu, tất cả đều kinh ngạc nhìn Nhạc Thính Phong.

Chỉ có duy nhất Hạ An Lan vẫn biểu hiện như cũ, nhìn Nhạc Thính Phong với ánh mắt đầy khích lệ.

Cô Ngô kinh ngạc hồi lâu mới có thể trả lời: “Nhạc Thính Phong, em nói gì vậy?”

Nhạc Thính Phong bình tĩnh giáng thêm một câu: “Em phải tham gia kỳ thi vượt cấp.”


Cuối cùng cũng có thể nói ra được những lời này, ngược lại Nhạc Thính Phong lại cảm thấy vô cùng bĩnh tĩnh. Trước đây cậu học tập không tốt cho lắm, cũng không thật sự chuyên tâm vào việc học, không những thế còn không cả đối xử hoà nhã với bạn bè cùng lớp, rồi bỗng nhiên một ngày nọ, điểm thi cả cậu lại đột ngột áp chế tất cả người khác, điều này quả thực khiến mọi người cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Chuyện hôm nay dù có qua đi thì về sau cậu cũng sẽ không được hưởng thái bình nữa, bản thân cậu cũng không muốn lãng phí thời gian để làm những việc cỏn con, ngây thơ, nhàm chán thế này.

Cô Ngô thấy biểu hiện của Nhạc Thính Phong, lại nhìn cách cậu nói chuyện thì biết ngay cậu không phải đang nói đùa mà tám phần là sự thật. Cô liếc nhìn để xem phản ứng của Hạ An Lan, kết quả lại thấy đối phương đang nhìn con trai mình với ánh mắt tin tưởng và khích lệ, điều này chứng tỏ anh ta hoàn toàn đồng ý với quyết định này của cậu bé.

Cô Ngô vội nói: “Thính Phong, kỳ thi nhảy lớp không phải trò đùa đâu. Mặc dù cô biết thành tích của em so với trước đã tiến bộ hơn rất nhiều, nhưng nếu nhảy lớp thế này không phải là quá mạo hiểm sao? Sự thông minh của em không phải ai cũng hiểu được như cô. Đường là phải đi từng bước từng bước một, không phải một bước là đến đích được đâu!”

Mẹ cô bé cán sự học tập tỉnh lại sau cơn giật mình thì chế giễu cậu bé: “Trời ạ, còn muốn thi nhảy lớp sao, buồn cười quá đi mất....”

Hạ An Lan chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn cô ta: “Phiền cô ngậm miệng lại giùm. Cô có miệng lưỡi thế nào thì mời cô về nhà tự mình dạy dỗ con gái mình thành người chứ đừng cố gắng trở thành kẻ trộm cắp.”


“Anh....” Mẹ cô bé cán sự học tập tức giận hừ mũi, “Được, mẹ con tôi sẽ chờ xem đứa con bảo bối của anh rốt cuộc lợi hại đến mức nào. Muốn tham gia kỳ thi nhảy lớp ư, tôi không tin trên đời này có thứ gọi là thiên tài, cứ chờ đến lúc thi đi, để xem khi đó, ai mới là người phải mất mặt!”

Cô ta vừa giận giữ lại vừa ghen tị, nhìn xem, thằng nhóc kia thành công bày ra bộ dáng bình tĩnh, giống như nó cam đoan rằng chính mình có thể thi đỗ vậy.

Cha cậu học trò còn lại cũng giễu cợt hai cha con Hạ An Lan: “Cũng không hẳn đâu, nhà người ta là nhà có tiền, đừng nói nhảy lớp, có khi giờ thằng nhóc đó muốn nhảy thẳng vào đại học cũng được ấy chứ. Dù sao thời đại này cũng là thời đại mà không có gì mà tền không làm được cả.”

Trong lòng Cô Ngô đang phiền muộn, nghe thấy họ nói như thế thì càng căm tức: “Anh ngậm mồm lại cho tôi, anh coi trường học chúng tôi là gì chứ? Nếu như tiền có thể giải quyết tất cả mọi chuyện thì anh cứ nhìn xem, hai năm nay, số tiền mà Nhạc gia quyên góp cho trường đã đủ để mua hẳn hai trường học rồi. Anh từng thấy chúng tôi đưa ra ưu đãi gì cho Nhạc Thính Phong chưa? Nếu anh đã gửi con đến trường chúng tôi học tập thì vui lòng cân nhắc lời ăn tiếng nói của mình, không cần ăn nói lung tung như thế. Nếu trường học của chúng tôi đúng như lời anh nói thì giờ mời anh dẫn con trai mình về tự dạy dỗ đi.”


Cha của cậu nam sinh kia lâp tức ngậm miệng, không dám nói thêm dù chỉ là nửa chữ.

Cô Ngô vô cùng sốt ruột, cô tin tưởng thành tích của Nhạc Thính Phong là sự thật nhưng nguyên nhân khiến cô trở nên luống cuống thế này lại là... là một cô giáo, có ai mà không muốn mình có những học trò giỏi giang, khi thấy bộ dáng tiến bộ, tích cực của Nhạc Thính Phong, cô ta đã nghĩ đến viễn cảnh cậu bé sẽ nổi tiếng thế nào khi năm học này kết thúc. Nói không chừng cậu ta có thế đạt được danh hiệu đứng đầu toàn ban khiến cho vị giáo viên chủ nhiệm như cô cũng được nở mày nở mặt.

Vậy mà hiện giờ Nhạc Thính Phong lại muốn nhảy lớp, cậu ta muốn chạy sao, làm sao có thể chứ?

Cô Ngô bình tĩnh một chút rồi nói: “Thính Phong, chuyện này cô không thể vội vàng đồng ý với em được. Em cứ về tìm hiểu rõ ràng trước đã, dù sao thi vượt cấp cũng không phải chuyện nhỏ đâu.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận