Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Những chuyện mà bà Du từng đối xử với Nhiếp Thu Sính ra sao, Hạ An Lan đều biết rõ mười mươi, vậy nên anh càng biết rõ bà lão này là loại người tham giàu khinh nghèo, trong mắt bà ta chỉ có tiền tài, quyền lợi, ngoài ra không còn gì khác. Nếu không phải bà ta biết Nhiếp Thu Sính là con gái ruột nhà họ Hạ thì bà ta sẽ không đột nhiên thay đổi thái độ như thế.

Hạ An Lan từng nói qua, trong nhà họ Du, Du Dực giống như ngọn măng tốt mọc trong cả rừng tre hỏng. Trong nhà họ Du, chỉ có cậu ấy... là ngoại tộc, là kẻ lạc loài với bọn họ. Nếu không phải là anh đã xác định rõ ràng rằng nhân cách Du Dực không tồi, cậu ta cũng chưa từng làm bất kì điều gì không phải đối với Thanh Ti và Tiểu Ái, cũng không thân cận lắm với nhà họ Du thì Hạ An Lan nhất định đã nghĩ biện pháp khiến cậu ta rời xa khỏi em gái mình.

Trong lòng bà Du vô cùng hốt hoảng, Thị trưởng Hạ này một chút mặt mũi cũng không chịu cho bà, khiến bà vô cùng lo lắng. Bà nhìn sang con cả và Hạ Như Sương cầu cứu, thế nhưng cả hai người họ cũng chẳng mở miệng, bà chỉ có thể kiên trì nói: "Chuyện này... Thị trưởng Hạ, ngài xem, lúc trước là tôi bị lẩm cẩm, giờ tôi cũng đã nhận sai trước mặt ngài rồi. Hơn nữa hai nhà chúng ta, chúng ta là..."


Hạ An Lan châm chọc: "Hai nhà chúng ta? Hai nhà chúng ta có quan hệ gì à? Nhà họ Du là nhà họ Du, nhà họ Hạ là nhà họ Hạ, chẳng có quan hệ gì cả."

"Vậy em gái ngài... chẳng phải cô ấy đã gả cho Du Dực con tôi sao? Như vậy dĩ nhiên là thành người một nhà rồi, chuyện này... Tuyệt đối không phải giả, ngài nói xem có phải hay không?"

"Em gái tôi lập gia đình thì làm sao, người nó cưới là Du Dực chứ không phải nhà họ Du các người. Huống chi... cửa nhà các người cao như vậy, em gái tôi người nhỏ không bước qua nổi. Hôm nay là rằm Trung thu, gia đình chúng tôi xa cách nhiều năm như vậy giờ mới được đoàn tụ, Du phu nhân cùng người nhà đừng nên tới quấy rầy."

Hạ An Lan trực tiếp nói ra những lời này, mấy người đến đây rõ ràng là đang làm phiền gia đình nhà anh, hôm nay là Tết Trung thu, anh đặc biệt để ý, anh không muốn để cho những kẻ không quan trọng làm phiền việc đoàn tụ của gia đình anh.


Thanh Ti nép vào vai Hạ An Lan, nhìn bà Du. Đối với người tự nhận là bà nội này, trong lòng cô bé chỉ thấy sợ hãi, trong đầu cô bé tất cả chỉ có tiếng mắng nhiếc của bà ta rằng mình là đồ con hoang. Trong lòng anh trai Du Dực kích động, lo lắng chuyện này sẽ khiến Hạ An Lan tức giận. Xem ra vị Thị trưởng này đối với người nhà họ Du bọn họ cực kỳ ghét bỏ, phỏng chừng chắc chắn sẽ không cho bọn họ bước vào cửa.

Nghĩ tới kết quả ngày hôm nay tới đều là do chính mẹ anh ta tạo nghiệp chướng, trong lòng anh ta không khỏi nén giận Nếu lúc trước bà ấy có thể đối xử với Nhiếp Thu Sính tốt một chút, vậy thì hôm nay cũng không đến nỗi ngay cả cửa còn không bước qua nổi thế này chứ.

Anh trai Du Dực vội vàng giải thích: "Thị trưởng Hạ, chúng tôi cũng không quấy rầy ngài đâu. Chỉ là muốn thăm hỏi một chút thôi, dù sao em trai tôi cùng em gái ngài cũng đã kết hôn, cha mẹ hai nhà vậy mà còn chưa gặp mặt nhau, như vậy thì không tốt lắm, ngài nói có phải không? Ngài yên tâm, mẹ tôi cũng chỉ muốn gặp mặt cha mẹ ngài thôi, nói đôi ba câu, tuyệt đối không dám quấy rầy lâu."


Vốn dĩ bọn họ lựa chọn đến vào thời điểm này là muốn nhân tiện ở lại ăn bữa ăn trưa. Nếu chiếu theo lẽ thường tình mà nói, đã có khách đến chơi thì cho dù chỉ là khách sáo chút nhất định cũng sẽ nói một câu: "Đừng vội đi, ở lại ăn bữa cơm đã."

Bọn họ vốn đã có chủ ý như vậy, nấn ná không đi, đến lúc đó không tin người nhà họ Hạ lại không mở miệng mời cơm. Bọn họ ở lại dùng bữa cơm, trên bàn cơm đẩy đưa nói chuyện đôi ba câu thì hẳn quan hệ hai nhà sẽ hoà hợp rất nhanh.

Ý nghĩ của anh trai Du Dực vô cùng tốt đẹp, kế hoạch cũng rất chu đáo, thế nhưng gã ngàn vạn lần không nghĩ tới, Hạ An Lan không thèm cho bọn họ một chút mặt mũi nào. Ngay cả chút xã giao ngoài mặt cũng không thèm đếm xỉa, trực tiếp chặn bọn họ lại ngoài cửa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận