Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Tuy nhiên, giờ phút này, cô ta muốn nghĩ điều gì thì cũng đều vô ích.

Không biết cô ta còn có cơ hội được nhìn thấy ánh mặt trời nữa hay không!

Trong miên man suy nghĩ, Hạ Như Sương lại hôn mê lần nữa.

Ở một chỗ khác, vẫn luôn có người theo dõi nhất cử nhất động của cô, ngay mặt tường đều có camera theo dõi, góc độ nào cũng có.

"Hạ thị trưởng dặn dò nhất định phải moi được lời khai từ miệng cô ta, chúng ta lại dùng hình như vậy, không thẩm vấn, có sao không? Làm sao báo cáo kết quả đây?”

"Muốn khiến một người mở miệng thì trước hết phải tìm được nhược điểm của kẻ đó, sau đó mới có thể đánh tan hàng phòng ngự của ả. Nhưng cậu xem, ả đàn bà này, cậu thấy có thể hỏi ra cái gì sao? Nếu là người thường thì đã sớm khai ra toàn bộ rồi, còn cô ta, trong suốt thời gian bị tra tấn cũng chỉ kêu gào thảm thiết, trong lời nói chẳng có chút gì hữu dụng, còn hết lần này đến lần khác ngoan cố nói cô ta trong sạch."

"Thật đúng là có chút khó xơi đây."

"Không cần nóng vội, cứ cẩn thận nhìn xem, tôi không tin cô ta là mình đồng da sắt. Mà kể cả có là thế, tôi cũng sẽ đục ra một lỗ trên người cô ta."




Ngày hôm sau, Hạ An Lan đi làm mang theo đôi mắt thâm quầng đen sì. Trước khi ra ngoài Nhiếp Thu Sính lo lắng hỏi anh mấy câu. Đến tòa thị chính, sau khi xuống xe, ai cũng đều dùng ánh mắt khác thường nhìn anh.

Hạ An Lan trong mắt mọi người có thể nói là một người gần đạt đến sự hoàn mỹ, như lời Tiểu cô nương nói, nếu thế giới này có người đàn ông nào thập phần hoàn mỹ thì chỉ có thể là Hạ thị trưởng của bọn họ thôi.

Bọn họ trước giờ chưa từng thấy trên đôi mắt Hạ An Lan thâm đen như vậy.

Vượt qua áp lực bước vào văn phòng, Hạ An Lan thở ra một hơi.

Thư ký có lòng tốt, thật sự không nhịn được hỏi: "Thị trưởng, tối qua anh ngủ không ngon sao? Có muốn nghỉ ngơi thêm một chút không?"

"Không cần, cái di động hôm qua tôi đưa cậu đã điều tra được gì chưa?"


Hạ An Lan cũng là bất đắc dĩ, tối hôm qua lăn qua lộn lại quá nửa đêm đến gần sáng mới ngủ được, mà ngủ cũng chẳng ngon. Kết quả là sáng sớm dậy soi gương, đã thấy quầng mắt đen sì, thứ này rất ít khi xuất hiện trên mặt anh.

Thư ký vội trả lời: " Có chút manh mối, tôi đã báo bên viễn thông kiểm tra lại hệ thống lưu trữ xem một năm qua di động của Hạ Như Sương liên lạc thế nào. Số điện thoại kia là ở Hoa Kỳ, trước kia có vẻ cô ta chưa từng liên hệ qua, số điện thoại này xuất hiện gần đây thôi, tôi….Đúng rồi, thời điểm lần đầu xuất hiện, có vẻ là trước khi Diệp Kiến Công bị đưa đến bệnh viện một ngày. Kể từ hôm đó về sau, bắt đầu thường xuyên liên lạc. Nhất là đoạn thời gian Diệp Kiến Công tỉnh lại trong bệnh viện, Hạ Như Sương liên tục gọi vào số điện thoại này.

"Liên lạc liên tục sao?" Hạ An Lan nheo mắt.

Chuyện này càng lúc càng đáng nghi, ở thời điểm mấu chốt Hạ Như Sương lại liên tục liên lạc với số điện thoại kia, điều đó chứng tỏ người nắm giữ số điện thoại đó có thể giúp cô ta.

"Đúng là liên tục không ngừng."

"Như vậy là nói, cô ta biết tôi đi, hơn nữa một trận bát nháo trong bệnh viện kia cũng tám chín phần mười là do cô ta an bài?"

Thư ký gật đầu: "Đúng vậy, tôi cũng nghĩ là do cô ta an bài. Cô ta không muốn để anh biết được bí mật của Diệp Kiến Công, cho nên đợi sau khi anh đi rồi, cô ta mới gấp gáp muốn giết Diệp Kiến Công."

Hạ An Lan nói tiếp: "Lập tức yêu cầu cục cảnh sát điều tra đến cùng sự tình ngày hôm đó, đem ảnh chụp Hạ Như Sương cho bọn họ xem."

"Vâng"

Giọng nói Hạ An Lan đột nhiên trở nên lạnh lùng: "Mặt khác, cẩn thận điều tra số điện thoại ở Hoa Kỳ này. Tôi muốn xem xem kẻ nào có thể đứng sau lưng Hạ Như Sương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận