Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Hạ An Lan nhíu mày nhìn Nhiếp Thu Sính, nói: “Em gầy đi rồi, sắc mặt cũng không được tốt.”

Nhiếp Thu Sính sờ lên mặt mình: “Vẫn ổn mà. Em cũng không thấy gầy, vài hôm nữa là ổn.”

Ông lão nói: “Không sớm nữa đâu, mau ăn sáng, ăn xong còn phải đưa Thanh Ti đi thi. Không được muộn đâu đấy.”

“Con đi lấy thêm hai cái bát hai đôi đũa nữa.” Du Dực đi vào bếp

Thư ký nghe vậy, biết là có phần của anh ta, cảm động vô cùng.

Hạ An Lan hỏi: “Nhiếp Thu Sính không nấu cơm được nữa, bây giờ mọi người ăn cơm kiểu gì?”

“Thuê một chị giúp việc ở đây. Nhà chị ấy cũng chẳng có việc gì, ngày nào cũng đến nấu ba bữa, nấu xong rồi về, không cần ở lại đây.”

“Thế thì tiện quá rồi.”

“Đúng vậy, cái chính là cơm nấu rất ngon, rất biết chăm sóc bà bầu. Cơm chị ấy nấu, Tiểu Ái còn có thể ăn được chút ít.”


“Thế còn được.”

Sau khi ngồi xuống, cả nhà quây quần ăn sáng.

Sau khi ăn xong, Du Dực và Hạ An Lan đưa Thanh Ti đi thi. Ông lão vốn muốn đi, nhưng ở nhà chỉ còn lại con gái đang mang thai và bà lão, quả nhiên không ổn, thế nên ông lão liền ở lại.

Trên đường từ nhà đi đến địa điểm thi, cả đêm không ngủ, nhưng tinh thần Ha An Lan vẫn rất tốt, nói rất nhiều chuyện với Thanh Ti.

Du Dực hỏi anh: “Công việc của anh dạo này thế nào? Vẫn thuận lợi chứ? Có ai soi mói không?”

Bọn họ đều biết lời nói của Du Dực có ý gì, Hạ An Lan gật đầu: “Rất thuận lợi.”

“Thế, đã giải quyết triệt để chưa?”

Hạ An Lan gật đầu: “Giải quyết rồi, giữa biển sóng to gió lớn, rất thích hợp để giải quyết vấn đề.”

Thanh Ti ngồi bên cạnh nghe không hiểu, rốt cuộc thì cha và bác đang nói chuyện gì vậy?


Đế trường thi, Thanh Ti mau chóng tìm thấy bạn học và cô giáo.

Hai người an ủi Thanh Ti: “Thanh Ti yên tâm nhé, đừng căng thẳng, điểm số không quan trọng, nhất định đừng cảm thấy áp lực.”

Cô giáo chủ nhiệm đứng bên cạnh nghe vậy tối sầm mặt, điểm thi sao lại không quan trọng chứ, phụ huynh kiểu gì vậy không biết?

Nhìn Thanh Ti bước vào trường thi, câu chuyện của hai người mới trở nên thẳng thắn.

Du Dực hỏi Hạ An Lan: “Sao hôm nay anh lên thủ đô đột ngột vậy, có chuyện gì? Không thể nào vô duyên vô cớ chứ?”

“Anh đến dinh thự tổng thống một chuyến, nói chuyện với tổng thống về nhà họ Tăng. Sau này, có lẽ anh sẽ rất bận, hơn nữa còn cần cậu giúp đỡ.”

Du Dực hỏi: “Giúp việc gì ạ?”

Hạ An Lan nói hết đầu đuôi sự việc cho Du Dực biết: “Trước khi chết, Hạ Như Sương đã khai hết mọi chuyện. Năm đó bàn tay đen ẩn nấp đằng sau cô ta, một bên là Tăng gia, một bên là Châu gia. Người ở bên Mỹ đó là Châu phu nhân. Cậu điều tra giúp tôi xem, năm đó sau khi Châu gia gặp chuyện, người phụ nữ ra nước ngoài là ai?”

“Được, tôi sẽ sai người đi điều tra ngay. Có điều, có liên quan gì đến việc anh lên thủ đô? Lại còn đến dinh thự tổng thống, nói gì với ông ta? Là ông ta triệu tập anh, hay là anh tự đến?”

“Tất nhiên là anh tự đến rồi. Tôi chuẩn bị ra tay với bọn họ. Tôi đã chỉ tên tố cáo một số quan chức của tập đoàn Tăng Thị với cục trưởng Sở. Ông ta sợ có chuyện, nên bảo tôi báo cáo trước với tổng thống. Tôi đến đây, lấy ý kiến của ông ấy, bây giờ, đến lúc ra tay rồi. Cậu phải giúp tôi để ý đến tất cả mọi động tĩnh cả nhà họ Tăng ở Tây Nam, đừng để bất cứ ai trong số họ trốn ra nước ngoài.”

Du Dực không có ý kiến gì về chuyện này: “Không vấn đề gì, em sớm đã ngứa mắt với nhà họ Tăng rồi, xã hội đen đều là từ nhà bọn họ ra cả. Dám làm tổn thương vợ em, em sẽ kết liễu cả nhà họ.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận