Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Biết rõ hôm nay Nhạc Bằng Trình sẽ quay về Lạc Thành, sau khi xử lý xong công việc, Hạ An Lan liền vội vàng ngồi chuyên cơ đến Lạc Thành.

Làm sao anh vắng mặt trong hoàn cảnh này được.

Không thì, con trai tương lai, làm sao có ấn tượng tốt về anh được?

Anh nói với Nhạc Thính Phong: “Hai tiếng sau thì chắc chắn không được, nhưng chú đã ở đây rồi, có được không?”

Nhạc Thính Phong kiên ngạo đáp: “Miễn cưỡng được.”

Tô Ngưng Mi theo sau cậu ra đến ngoài: “Thính Phong, có phải xảy ra chuyện gì rồi không?’’

Cô nhìn thấy người đứng trước mặt con trai, bất ngờ lùi lại đằng sau: “Á… anh… Sao anh lại… lại ở đây?”

Biểu cảm của Tô Ngưng Mi giống như nhìn thấy ma vậy. Cô không ngờ rằng, Hạ An Lan lại đột ngột xuất hiện ở cửa nhà cô như vậy.

Không phải là anh rất bận hay sao? Sao lại đến một cách đường đột thế này, chẳng báo trước một câu nào cả?


Trước đây mặc dù anh có nói khi nào có thời gian sẽ đến, nhưng Tô Ngưng Mi không ngờ rằng lại nhanh đến vậy?

Nhạc Thính Phong híp một mắt lại nhìn Hạ An Lan: “Sao cháu thấy, mẹ cháu nhìn thấy chú, phần nhiều là bất ngờ, chứ không có gì là vui mừng cả?”

Nụ cười trên mặt Hạ An Lan càng tươi hơn: “Sao thế được, rõ ràng là rất thích thú đấy chứ, chỉ là cô ấy không giỏi bộc lộ thôi. Em bảo có đúng không, Mi Mi?”

Nhạc Thính Phong nghe thấy hai chữ “Mi Mi”, liền nhìn Hạ An Lan với ánh mắt đầy thù địch.

Tô Ngưng Mi đỏ mặt. Đã mấy ngày rồi không gặp anh ấy, anh ấy đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, trong lòng cô rất vui, nhưng đồng thời cũng có chút hoảng hốt.

Hôm nay cô mặc đồ rất tùy tiện, lại không trang điểm. Lúc nãy ngủ trưa vừa bị đánh thức dậy, mắt vẫn còn hơi sưng, không xinh đẹp chút nào.

Hơn nữa, hôm nay Nhạc Bằng Trình đến đây làm ầm lên, trong nhà không yên ổn. Cô không muốn nhìn thấy anh và Nhạc Bằng Trình vạch mặt cãi vã lẫn nhau.

Đó có lẽ là lúc người phụ nữ đánh mất hình tượng nhất.

Tô Ngưng Mi căng thẳng hỏi: “Anh… sao anh lại đột ngột thế này, trước khi đến đây sao không gọi điện cho em?”


Chưa cần ai mời vào, Hạ An Lan đã lách người đi qua Nhạc Thính Phong, bước vào đứng trước mặt Tô Ngưng Mi: “Hôm nay đúng lúc anh có thời gian. Hơn nữa nếu nói trước rồi, thì còn gì là bất ngờ nữa? Nhìn thấy anh em không vui sao?”

Tô Ngưng Mi đỏ mặt, lắc đầu: “Không không phải thế… Tất nhiên, rất vui, em.. chỉ là em quá bất ngờ.”

Nhạc Thính Phong trợn ngược mắt. Cuối cùng cậu cũng biết làm sao Hạ An Lan tóm được mẹ cậu rồi, hoàn toàn dựa vào bộ mặt của hắn ta.

Hức, mẹ cậu cũng nông cạn quá cơ, không ngờ lại chỉ nhìn mặt.

Nhạc Bằng Trình lúc đó đã ăn no, đang mai phục ở một chỗ gần đó, nhìn thấy cửa nhà họ Nhạc mở ra, Tô Ngưng Mi xuất hiện rồi. Hắn bỗng nhiên trở nên xúc động, đứng phắt dậy xông ra.

Lên giọng gọi to: “Tô Ngưng Mi, Tô Ngưng Mi… anh là chồng em, anh là Nhạc Bằng Trình, anh về rồi...”

Lần này Nhạc Bằng Trình chạy rất nhanh, chớp mắt đã đến trước cửa, kết quả bị hai người đi cùng Hạ An Lan ngăn lại. Hai người đó đứng trước cửa, giống như một ngọn núi lớn, không động đậy chút nào.

“Tô Ngưng Mi anh là chồng em, em làm gì thế này. Em mau cho anh vào nhà. Đây là nhà của anh. Anh là ông chủ của cái nhà này.”

Sau khi bị Nhạc Thính Phong dạy cho một bài học, Nhạc Bằng Trình thông minh ra rồi, cơ bản không dám mắng người nữa. Mặc dò trong lòng hắn đang thầm mắng Tô Ngưng Mi vô số lần. Sau khi nhìn thấy cô, hắn rất muốn xông đến đánh chết cô.

Tô Ngưng Mi rùng mình một cái. Người mà cô kinh tởm nhất đã xuất hiện trước mặt cô như vậy đấy. Mặt xấu xí nhất của cô đã bị Hạ An Lan nhìn thấy mất rồi.

Lần này Nhạc Thính Phong không nói gì cả. Cậu còn muốn biết Hạ An Lan chuẩn bị làm gì, chú ấy sẽ làm gì?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận