Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Ba?

Tô Ngưng Mi nhìn thằng con của mình mà khiếp hãi. Cô không dám tin, càng không dám tưởng tượng có thể nghe chính miệng Nhạc Thính Phong nói ra chữ này.

Hơn nữa, nó còn nói rất thoải mái, trên mặt còn mang theo mỉm cười, thoạt nhìn có vẻ như nó và Hạ An Lan ở chung với nhau còn tốt hơn lúc sáng nữa.

Buổi sáng, Tô Ngưng Mi thấy con trai và Hạ An Lan ở chung với nhau đã cảm thấy rất được rồi. Cô tin rằng rất nhanh nó sẽ nhận ra điểm tốt của Hạ An Lan, sẽ nhận ra anh là người rất tốt.

Nhưng không ngờ lại có thể nhận anh nhanh như thế.

Mới có một buổi sáng thôi mà đã thay đổi lớn đến vậy sao?

Ánh mắt Tô Ngưng Mi xúc động đến đỏ lên: “Con trai… Hai người… Hai người… Sao hai người có thể nhanh như thế mà đã…”


Nhạc Thính Phong đẩy tay Hạ An Lan ra, đi lên ôm lấy Tô Ngưng Mi: “Mẹ, mẹ làm sao thế, cái gì gọi là nhanh như thế? Mẹ thấy hai ba con con ở bên nhau vui vẻ thì không thích à? Chẳng lẽ mẹ muốn bọn con như trước đây?”

Tô Ngưng Mi lắc đầu nguầy nguậy: “Không, không… Không cần, hai người như thế này tốt lắm.”

Hạ An Lan đi qua, ôm cả hai mẹ con bọn họ, cười nói: “Anh đã nói với em rồi, con trai chúng ta là đứa rất hiểu biết, nó còn nhỏ, là một đứa bé ngoan. Hôm nay anh ở lớp nó nói chuyện rất lâu, chủ nhiệm lớp còn nói với anh rằng con trai chúng ta rất lương thiện, là người hăng hái xả thân vì nghĩa, lấy chuyện giúp người làm vui, nó còn có rất nhiều ưu điểm.”

Tô Ngưng Mi nhìn anh không dám tin: “Không phải chứ, thật thế à? Cô Ngô nói như thế với anh thật á?”

Cô phải hỏi “thật thế” tới hai lần. Những lần trước, lần nào cô đi gặp cô Ngô, cô Ngô đều không nói như thế. Đều là con chị sao lại hư như thế, ở trường không trốn học thì đánh nhau, thi cử lẹt đẹt, không thân thiện với bạn bè, quái gở, tách biệt tập thể, tính cách thô bạo, nếu còn tiếp tục như thế thì không ổn. Nó đã không còn nhỏ, nếu không thay đổi thì tương lai biết làm thế nào?

Mỗi lần như thế, Tô Ngưng Mi đều rất buồn bực, cô không muốn cãi nhau với chủ nhiệm của Thính Phong, cũng không muốn cô ta nói con mình hư hỏng. Tuy rằng cô thừa nhận cô Ngô nói cũng đúng, nhưng cô cảm thấy con mình đâu đến mức kém cỏi như thế, vì sao lại nói nó chẳng có chút ưu điểm gì.


Nhưng Tô Ngưng Mi là người rất thành thật, ở trong lòng cô luôn tồn tại một phần kính trọng các giáo viên, nếu cô cãi nhau với giáo viên rồi, con trai cô sẽ càng gặp khó khăn ở trường hơn, cho nên lần nào cũng nhẫn nhịn.

Cô hoàn toàn không nghĩ, lần này Hạ An Lan tới đó, cô Ngô lại khen Thính Phong nhà mình.

Cô từng nghĩ, có lẽ đời này sẽ chẳng bao giờ nghe được một câu khích lệ con mình từ miệng cô Ngô đó.

Tô Ngưng Minh vui mừng kéo tay Hạ An Lan.

Hạ An Lan vỗ vỗ vai cô: “Đương nhiên là thật rồi. Chuyện này anh lừa em làm gì? Nếu em không tin có thể gọi điện hỏi cô ta, hơn nữa, cô Ngô còn nói Thính Phong nhà chúng ta rất thông minh. Hôm nay con trai còn đồng ý từ đêm nay sẽ để anh phụ đạo cho nó nữa…”

Tô Ngưng Mi há hốc miệng, cái gì? Hôm nay mặt trời mọc từ đằng Tây à?

Con trai cô… vậy mà lại để Hạ An Lan phụ đạo cho mình, trời ạ, hôm nay là ngày gì thế? Cô thật sự không nghe lầm đấy chứ?

Trước kia, cô cũng đã từng mời thầy dạy gia sư cho Thính Phong để bổ túc kiến thức cho nó.

Nhưng lần nào cũng thất bại, thầy dạy gia sư còn chưa vào cửa đã bị Nhạc Thính Phong đuổi đi, chưa từng vào nổi cửa một lần nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận