Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Tô lão thái càng lo lắng hơn, bà hỏi: "Mẹ nhớ là trước đây chẳng phải Thính Phong có một cô bạn gái rồi sao?"

Nhạc phu nhân khua tay: "Haizz, cô gái đó có là gì chứ, Thính Phong từ trước tới giờ cũng chưa từng thừa nhận, cô ta lại ra ngoài nói cô ta là bạn gái của con trai con. Hồi đó con cũng ngớ ngẩn, có điều giờ không ngốc như thế nữa rồi, Thanh Ti mới là bạn gái của con trai con. Sau này Thính Phong hoặc không lấy vợ, nếu có lấy thì chính là cô gái này.”

Nhạc phu nhân nói vậy khiến hai lão nhà họ Tô chấn động, cô gái Yến Thanh Ti kia phải giỏi giang đến mức nào mới khiến con gái hai người khăng khăng chỉ có mình cô là con dâu vậy chứ.

Hai cụ bỗng thấy sợ hãi, còn chưa kết hôn mà đã điều khiển "mẹ chồng" tốt vậy rồi, lỡ kết hôn xong, chẳng phải cô ta sẽ nắm giữ mọi chuyện trong nhà họ Nhạc sao? Con gái hai người còn có chốn dung thân nữa không đây?

Hai cụ lại càng cảm thấy phản cảm với Yến Thanh Ti hơn.

Tô lão thái đau lòng vuốt ve gương mặt Nhạc phu nhân: "Mi Mi, con tin người quá rồi."

Nhạc phu nhân nhíu mày: "Không đâu, con chỉ tin vào người đáng tin thôi, con cũng đâu phải như hồi nhỏ, người ta nói gì thì biết thế đấy cơ chứ."

Tô lão thái bỗng nghĩ tới hôn sự của Nhạc phu nhân, khi ấy, họ cũng quá tin người, kết quả lại hại con gái mình cả một đời.

Tô lão thái thương con, "Mi Mi... Chuyện của Nhạc Bằng Trình..."

Tô lão gia quát lên: "Nhắc tới nó làm gì?"


Nhạc phu nhân chẳng hề để tâm, bà nói: "Không sao, con hả giận lâu rồi, con không thèm cứ phải để tên chó đó vào mắt đâu."

Hai lão nhà họ Tô thấy con gái mình hoàn toàn khinh bỉ khi nói tới Nhạc Bằng Trình, không hề có chút đau lòng nào, lúc này họ mới thấy yên tâm.

....

Yến Thanh Ti không tới phim trường nữa, cô lén tới viện, đứng dưới sân bệnh viện, cô không dám lên, cô đã hứa với anh em nhà họ Tô là sẽ không tới đây nữa. Nhưng, cô không kiềm chế được, cô còn chưa kịp phản ứng lại thì đã đỗ xe ở viện rồi.

Yến Thanh Ti không muốn lại gặp anh em Tô gia, cô càng không biết nên đối diện với Nhạc phu nhân thế nào?

Việc trả thù, cô không thể từ bỏ được.

Cô sợ sẽ càng mang lại nhiều thương tổn hơn cho Nhạc phu nhân, Yến Thanh Ti cảm thấy ngổn ngang trăm bề, có quăng vào ngọn lửa cũng đốt không sạch được.

Cô nhìn thấy Nhạc Thính Phong đi ra từ tòa nhà, cô run bắn lên, rồi nấp sau một cây đại thụ.

Nhạc Thính Phong đi ngang qua cái cây đó liền dừng lại, nhìn qua, dừng vài giây rồi mới rời đi.


Sau khi Nhạc Thính Phong rời khỏi đó, Yến Thanh Ti dựa vào cây từ từ trượt xuống, cô ngồi bệt xuống đất.

Có lẽ cô thích Nhạc Thính Phong hơn mình tưởng. Có lẽ cô... Yến Thanh Ti bịt mắt, mắt cô khô khốc, mắt cô rưng rưng như cái ngày cô thấy Nhạc phu nhân bị thương vậy, nhưng hiện tại có thế nào cô cũng không khóc nổi.

Yên Thanh Ti ngồi xổm ở đó rất lâu, cô máy móc lấy điện thoại ra, ấn gọi.

"Lạc Cẩm Xuyên, giúp tôi một việc."

Yến Thanh Ti phải biết là ai là người đã giết Yến Tùng Nam, là ai đã thả Yến Minh Châu ra khỏi nhà thương điên kia.

Yến Tùng Nam chết rồi, Yến Minh Châu vẫn còn sống, trên đời này nếu ai có thể khiến Yến Minh Châu mở miệng, vậy... chỉ còn có Lạc Cẩm Xuyên mà thôi.

"Yến Thanh Ti, hóa ra cô còn có lúc tới cầu tôi cơ đấy? Tôi có nên thấy mừng không nhỉ, mừng vì tôi vẫn còn giá trị lợi dụng trong mắt cô?"

Lời chế giễu của Lạc Cẩm Xuyên nghe rất chói tai.

"Phải, không có giá trị lợi dụng, tôi sẽ không tìm đến anh."

"Nhưng dựa vào cái gì tôi phải giúp cô?"

"Anh có thể đưa ra một điều kiện."

Lạc Cẩm Xuyên: "Ngủ với tôi, cô cũng đồng ý?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận