Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Quý Miên Miên mở to hai mắt, quên luôn cả khóc, kinh ngạc nhìn Diệp Thiều Quang vừa dùng chai rượu đập lên đầu gã béo với vẻ mặt thản nhiên.

Sau đó, gã béo kia cũng không đánh trả mà nằm thẳng cẳng trên đất, máu trên trán từ từ chảy ra.

Những người khác trong phòng cũng tỉnh lại từ trong nỗi sợ hãi, nhao nhao đứng lên nhằm thẳng Diệp Thiều Quang mà nói.

Diệp Thiều Quang từ trong túi móc ra một chồng tiền thật dày, tiện tay quăng một cái: "Tiền thuốc thang."

Tiền giấy màu đỏ giống như những cánh hoa chậm rãi rơi lả tả xuống mặt đất.

Diệp Thiều Quang lôi Quý Miên Miên đi, để lại đằng sau một đám người đang mờ mịt không hiểu truyện gì vừa diễn ra.


Diệp Thiều Quang lôi Quý Miên Miên xuống lầu, “hừ” lạnh một tiếng: "Ở trước mặt tôi thì động một chút là quăng quật người, vừa nãy thế quái nào lại sợ thành một nhúm như vậy?"

Quý Miên Miên ngẩng đầu nhìn Diệp Thiều Quang, hốc mắt hồng hồng, giống như một đứa bé không nơi nương tựa, cô nắm chặt lấy tay Diệp Thiều Quang, hỏi: "Làm sao bây giờ, không tìm được chị Thanh Ti, tôi không bảo vệ được chị ấy, tôi đúng là đồ vô dụng..."

Khi một người rơi vào hoảng loạn sẽ quên hết tất cả, Quý Miên Miên cũng vậy, thậm chí cô còn mất năng lực của mình.

Quý Miên Miên bây giờ không nghe vào đầu bất cứ cái gì, trong đầu cô đều là “Yến Thanh Ti không thấy đâu, chị ấy bị người ta bắt cóc”.

Diệp Thiều Quang muốn ra sức chế giễu cô nàng một phen, nhưng nhìn thấy bộ dáng cô bị người ta bắt nạt, hồn bay phách lạc như hiện tại lại không nhịn được mà mềm lòng.

Diệp Thiều Quang đưa tay đè đỉnh đầu của Quý Miên Miên xuống, nói: "Tôi giúp cô cứu Yến Thanh Ti, cô phải đáp ứng tôi thêm một điều kiện."

Trong mắt Quý Miên Miên rốt cuộc cũng xuất hiện ánh sáng, cô nói: "Nếu anh có thể cứu chị Thanh Ti thì đừng nói một điều kiện, đến cả trăm điều kiện tôi cũng đồng ý với anh."

Quý Miên Miên biết bản thân cô không có đầu óc, nếu chỉ dựa vào cô thì không cần nghĩ cũng biết không thể cứu được Yến Thanh Ti. Nhưng Diệp Thiều Quang thì không như vậy, anh ta thông minh hơn cô nhiều, nếu là anh ta thì nhất định có thể được.

Diệp Thiều Quang nhếch môi cười, đưa ngón tay vuốt ve đôi môi mềm mại có chút lạnh của Quý Miên Miên. Rồi, anh nghiêng người hôn lên khóe mắt của Quý Miên Miên, đưa đầu lưỡi liếm một giọt nước mắt nơi khóe mắt của cô.

Quý Miên Miên chỉ nghe thấy bên tai vang lên một thanh âm trầm thấp: "Được thôi, chính cô đã nói đấy nhé! Quý Miên Miên... làm người thì phải thành thật, cô đã ngủ không trả tiền cho tôi mà tôi lại còn giúp cô như vậy, cô phải nhớ tri ân báo đáp đấy."


Diệp Thiều Quang cố gắng trêu chọc Quý Miên Miên nhưng hoàn toàn không có tác dụng, trong đầu cô lúc này chỉ có Yến Thanh Ti, Yến Thanh Ti.

Ngàn vạn lần không thể để cho nữ thần xảy ra chuyện, ngàn vạn lần không thể, ngàn vạn lần không thể!

Diệp Thiều Quang kéo Quý Miên Miên lên xe, lái xe về thẳng khách sạn anh ta đang ở.

Trên đường, Quý Miên Miên nói: "Rốt cuộc anh có cách nào cứu chị ấy không, mau đi cứu chị ấy."

Diệp Thiều Quang nói: "Tôi đã đồng ý với cô thì sẽ không nuốt lời..."

Quý Miên Miên cuống cuồng nói: "Nhưng rõ ràng lần trước anh lừa tôi."


"Lần trước... lần trước, nếu không phải tôi... Yến Thanh Ti có thể ung dung mà lấy lại trong sạch như thế không? Mà thôi, có nói cô cũng không hiểu."

Yến Thanh Ti bị bôi đen rồi lại được tẩy trắng, toàn bộ quá trình đương nhiên có sự tham gia của Diệp Thiều Quang. Dù anh ta là một người âm hiểm, xảo trá, nhưng những gì đã hứa với Quý Miên Miên anh đều làm được.

Diệp Thiều Quang lái xe thật nhanh, đến nơi liền đẩy Quý Miên Miên vào phòng.

"Ở đây chờ tôi."

Quý Miên Miên muốn nói gì đó nhưng lại bị Diệp Thiều Quang cúi đầu chặn miệng lại.

Anh nói: "Nhờ kĩ những lời hôm nay cô nói đấy, Quý Miên Miên. Tôi... không phải người dễ trêu chọc, cô chọc phải tôi thì cũng đừng nghĩ tới chuyện toàn thân trở ra."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận