Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 943NGƯỜI DUY NHẤT CÓ THỂ KHIẾN ÔNG ĐỐI XỬ DỊU DÀNG

Hạ An Lan búng nhẹ trán Yến Thanh Ti: "Đứa ngốc này, sao lại nhiều vấn đề như thế nhỉ?"

"Ai chẳng có tính buôn chuyện hả bác, đây đều là tin tức mà nhân dân cả nước muốn biết đó, thế nên đương nhiên con cũng muốn biết rồi. Dù sao trước kia cũng không có cơ hội, nhưng mà bây giờ Hạ An Lan - người vốn chỉ thấy trong ti vi đang ngồi trước mặt con nha, đương nhiên con không thể bỏ qua cơ hội này rồi."

Yến Thanh Ti nói xong mới cảm thấy dường như cô có chút mạo phạm, vừa rồi kêu thẳng tên của Tổng thống thì phải.

A, chán sống rồi! Cô bị dọa sợ bèn lui lui về, lúng túng cười hai tiếng.

Ngược lại thì Hạ An Lan một chút cũng không thấy có vấn đề gì, trái lại còn cảm thấy Yến Thanh Ti thân cận với ông như vậy khiến ông rất vui, con bé không con khách sáo như trước nữa.

Hạ An Lan bật cười, nói: "Được rồi, vậy con hỏi đi, con còn muốn biết cái gì?"


Yến Thanh Ti đảo đảo mắt, nói: "Bác, vậy bác..."

Dọc theo đường đi, lái xe nghe thấy Yến Thanh Ti hỏi đủ các dạng vấn đề cổ quái, mà Hạ An Lan lại kiên nhẫn đến lạ thường, có hỏi tất có đáp, từng vấn đề một tất cả đều trả lời lại, không lộ ra bất cứ sự không kiên nhẫn nào, tính khí tốt đến mức khiến cho người ta cảm thán không thôi.

Thật ra thì, người đi theo Hạ An Lan lâu năm đều biết, ông cũng không phải là người có tính khí tốt gì cho cam. Yến Thanh Ti là trường hợp duy nhất có thể khiến Hạ An Lan đối xử ân cần dịu dàng đến vậy.

Đoàn xe của Hạ An Lan tiến vào cửa chính, người giúp việc trong nhà nhìn thấy liền nhanh chân chạy đi báo cho Du phu nhân biết.

"Du phu nhân, tiên sinh đã về."

Du phu nhân đang ở trong bếp bận bịu hầm canh, nghe thấy vậy vội vàng tháo tạp dề, chỉnh lại tóc rồi bước vội ra.

Còn chưa nhìn thấy Hạ An Lan đã nghe thấy tiếng cười của ông, Du phu nhân dừng bước.

Rất nhanh sau đó, bà ta nhìn thấy Yến Thanh Ti một tay thân mật khoác tay Hạ An Lan, tay còn lại thì đang ra dấu, không biết đang nói cái gì.

Nụ cười trên mặt Hạ An Lan sâu tận trong đáy mắt, không có sự lạnh lùng như lúc đối mặt với người ngoài, cũng không có sự khách sáo khi gặp gỡ đối tác. Thậm chí ông còn cười ra tiếng, tiếng cười kia hơn bốn mươi năm qua bà ta chưa từng được nghe thấy - kể từ sau cái chết của Tiểu Ái.

Yến Thanh Ti đang quấn lấy Hạ An Lan, đòi ông có thời gian rảnh thì đưa cô đi đánh golf.

Cô ngẩng đầu, nhìn thấy Du phu nhân thì nụ cười trên mặt nhạt đi một chút. Cô buông cánh tay Hạ An Lan ra, quy củ chào một tiếng: "Du phu nhân."


Du phu nhân vội vàng cười nói: "Anh Lan, Thanh Ti, hai người đã về rồi, bận rộn một ngày hẳn là rất mệt, em đã thu dọn phòng cho hai người rồi, hai người nghỉ ngơi một chút đi. Khoảng sáu giờ sẽ dọn cơm tối, thế nào?"

Hạ An Lan thản nhiên nói: "Vất vả rồi."

Yến Thanh Ti: "Cám ơn."

Hạ An Lan xoa xoa mái tóc dài của Yến Thanh Ti: "Lên nghỉ ngơi trước đi, đồ dùng hàng ngày của con lát nữa sẽ có người đưa tới, tắm rửa thay đồ rồi xuống ăn cơm."

"Vâng."

Yến Thanh Ti lên phòng, chưa đầy mười phút sau, quần áo đồ trang điểm, các loại giày và túi xách với đồ trang sức cũng đưa tới. Cô đi tắm, Tiểu Lâm ở trong phòng giúp cô treo quần áo.

Tắm xong, cô tùy tiện mặc một chiếc váy dài bằng vải thô, mang dép rồi đi xuống tầng.

Hạ An Lan còn chưa xuống, cô lại lắc lư đi một vòng tới nhà bếp.


"Có gì cần cháu giúp không?"

Du phu nhân cười nói: "Không có gì, cháu cứ ngồi xem ti vi đi, mấy người trẻ tuổi các cháu chắc cũng không thích bị ám mùi đồ ăn đâu, đi chơi đi."

"Vậy cũng được." Yến Thanh Ti xoay người đi ra ngoài.

Du phu nhân không nhịn được gọi giật cô lại: "Thanh Ti."

Yến Thanh Ti dừng bước: "Dạ?"

Trên mặt Du phu nhân lộ vẻ khó xử, do dự nói: "Có chút chuyện... không biết nên nhắc nhở con hay không. Con với... anh Lan cũng không phải thân thích, làm con gái cũng nên dè dặt một chút."

Yến Thanh Ti nghiêng đầu nhìn Du phu nhân, cười nói: "Nhưng mà cháu chính là cháu ruột của bác ấy, ô, chả lẽ bác không biết sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận