Boss Là Nữ Phụ

Thời Sênh vừa định tìm người để hỏi thăm tin tức thì lại có tin tức nhảy ra làm cô sợ tới run tay.

[Mật] Dư Quý: Thêm.

Nhìn cái tên kia thôi cũng biết là ai rồi.

[Mật] Ông Nội Bây: Em không thêm thì sao?

[Mật] Dư Quý: Tôi trở về em sẽ biết.

[Mật] Ông Nội Bây: Vậy anh về đi, hiện tại về ngay, em nhớ anh.

Ông đây tán anh dễ như trở bàn tay.

[Mật] Dư Quý: Còn hai cuộc họp nữa, 7 giờ tối sẽ về, thêm.

[Mật] Ông Nội Bây:...

Phượng Từ có độc, sợ quá, run lẩy bẩy...

Thời Sênh vốn định xin bạn tốt, ai ngờ lại nhấp nhầm vào phần thông tin của hắn, cấp 45 lóe sáng suýt chút nữa làm Thời Sênh mù mắt, cô vội vàng xin kết bạn.

[Mật] Ông Nội Bây: Đại thần, mang em đi làm nhiệm vụ đi!

Cô mới cấp 0 nên căn bản không đánh lại được đám sói da dày thịt béo kia. Vợ mình đùi to thế không ôm thì quá đáng tiếc, còn có thể bồi dưỡng tình cảm, ôi chà, đây mới chính là tư thế yêu đương chứ.

[Mật] Dư Quý: Hửm?

[Mật] Ông Nội Bây: Cái nhiệm vụ đêm qua ấy, em 0 cấp không đánh lại được.

[Mật] Dư Quý: Vậy đừng đánh nữa.

[Mật] Ông Nội Bây:...


Cái loại anh như thế mà còn muốn tán ông à? Nằm mơ đi cưng!

Thời Sênh tắt kênh chat riêng. Dù Dư Quý có nhắn gì cô cũng không thèm để ý tới hắn. Cuối cùng tài xế phải gõ cửa tiến vào nói cho cô biết là cậu Ba nhà ông ta đã đồng ý rồi.

Tuy rằng tài xế chẳng biết là đồng ý cái gì.

Thời Sênh lại mở chat riêng, đúng lúc Dư Quý nhắn tin tới.

[Mật] Dư Quý: Đánh con nào?

[Mật] Ông Nội Bây: Sói cấp 10 ở Thanh Thảo Đường, chẳng phải tối qua anh thấy rồi sao?

[Mật] Dư Quý:...

Thời Sênh cảm thấy ý tứ của Dư Quý là đại thần như anh mà phải đi đánh quái cấp 10 quả thực là trêu đùa anh.

Dư Quý bảo Thời Sênh tới gặp ở Thanh Thảo Đường.

Sự kiện Thanh Thảo Đường tối hôm qua, cuối cùng nghe nói BOSS ẩn giấu bị Nhất Tiếu Khuynh Thành ăn. Chẳng những ăn BOSS mà Lưu Huỳnh Ngưng Sa còn bị Nhất Tiếu Khuynh Thành vả mặt. Nghe đâu Nhất Tiếu Khuynh Thành và bạn trai của Lưu Huỳnh Ngưng Sa là bạn học cấp ba lên tới tận đại học.

Hiện tại bạn trai đã bên nhau nhiều năm lại ngoại tình với Lưu Huỳnh Ngưng Sa, cô ta chỉ có thể chúc phúc cho đôi nam nữ chó má đó được thiên trường địa cửu.

Nghe nói lúc Nhất Tiếu Khuynh Thành bị giết thì đang không ngồi máy tính. Lúc cô ta quay về thì mọi chuyện đã kết thúc rồi. BOSS đã cạn máu xui xẻo lại xuất hiện trước mặt cô ta. Tuy rằng cấp của cô ta đã tụt rất nhiều nhưng đánh một con BOSS cạn máu thì vẫn đánh được.

Lúc Thời Sênh đi tới Thanh Thảo Đường thì ở đây đã trống rỗng, chỉ có mấy con quái nhỏ đi lang thang, không còn vẻ náo nhiệt như hôm qua nữa.

Thời Sênh đợi khoảng ba phút mới thấy Dư Quý trong chức nghiệp Dược sư đi tới trước mặt mình.

Thời Sênh: “...” Ôi đệch!

Quên xem chức nghiệp của hắn là gì.


Thời Sênh nhìn đám sói cấp 10, nick lớn như thế, dù có là thầy thuốc thì chắc cũng có thể làm thịt bọn nó chứ nhỉ?

[Mật] Dư Quý: Tổ đội.

Thời Sênh nhận lời mời vào đội của Dư Quý.

[Đội] Dư Quý: Đánh quái nào?

[Đội] Ông Nội Bây: Sói.

Nhân vật của Dư Quý đi về phía đám sói. Thời Sênh nhấp đi theo. Hai người bước trước bước sau tới gần lũ sói. Lũ sói vừa tung ra một đòn, cả hai đã nằm rạp xuống.

[Đội] Ông Nội Bây:...

Khả năng gặp phải đại thần đểu rồi.

[Đội] Dư Quý: Máu tăng đột biến.

Hửm?

Thời Sênh nhìn về phía đám sói nhưng chẳng thấy chúng có gì đặc biệt hơn. Dư Quý sống lại, thuận tiện hồi sinh cho cô luôn, lại một lần nữa xông lên. Lần này Thời Sênh nhìn thấy rất rõ, trong nháy mắt lượng máu của đám sói tăng lên rất nhiều.

Mẹ kiếp, tại sao máu của sói lại nhiều như thế? Cái này không khoa học nha! Chúng mày mới có cấp 10 thôi mà? Không phải cấp 100! Ăn trộm ở đâu ra lắm máu thế?

Tổ làm game mau ra đây, chúng ta phải nói chuyện tử tế với nhau mới được.

Thời Sênh và Dư Quý lại một lần nữa thần phục dưới móng vuốt của đám sói.

Thời Sênh không tin lại thử lại.

Tiếp tục nằm.


Tiếp tục nằm!

Tiếp tục nằm!

[Đội] Ông Nội Bây: Anh rời khỏi đội xem nào.

Một hồi lâu sau Dư Quý mới có phản ứng. Hắn rời khỏi đội ngũ rồi xông vào đàn sói, máu của đám sói lại trở về bình thường, bị hắn giết trong nháy mắt.

Thời Sênh: “...” Tài khoản có độc!

[Thế giới] Lam Sắc Yêu Cơ: Vừa rồi ta có đi ngang qua Thanh Thảo Đường, nhìn thấy một đại thần cấp 45 nằm chết giữa bầy sói, ha ha ha, không biết đang chơi trò gì nữa.

[Thế giới] Trên Thương Trường Chỉ Nói Chuyện Làm Ăn: Ai thế? Sao lại nhàm chán tới mức đi chơi với bầy sói thế?

[Thế giới] Mỗi Ngày Đều Lên Báo: Căn cứ theo tin tức đưa về từ hiện trường, Dư Quý, cấp 45, đại thần xếp thứ 10 trên bảng xếp hạng, một người rất kín tiếng, nghe nói ngày thường toàn là thuê người luyện acc*, rất ít khi thấy chân thân online. Lần này người nằm ở Thanh Thảo Đường chắc chắn là chân thân. Người luyện thuê sẽ không làm ra loại chuyện như thế này, thật là không ngờ đại thần lại là người như thế.

*Acc: account - tài khoản. Trong giới game thủ, “acc” được dùng để chỉ nhân vật game.

Thời Sênh nhìn một đám tin tức ở trên kênh Thế giới rồi lại nói với Dư Quý.

[Đội] Ông Nội Bây: Đại thần, anh lên TV rồi.

[Đội] Dư Quý: Ừ.

[Đội] Ông Nội Bây: Phản ứng như thế là sao?

[Đội] Dư Quý: Để tôi bảo người luyện acc thuê đi với em, tôi phải vào họp rồi.

[Đội] Ông Nội Bây: Không phải chứ Đại thần. Em mà còn không quan trọng bằng công việc của anh à? Để em trở thành một yêu phi không được sao?

Những lời này của Thời Sênh vừa mới gửi đi thì bên kia Dư Quý đã log out tài khoản, cũng không biết hắn có đọc được câu đó hay không.

Rất nhanh, nick Dư Quý lại online. Người luyện game thuê làm hết phận sự đi theo Thời Sênh, cô bảo làm gì thì làm đó. Cô bảo người luyện thuê để Dư Quý nằm chết giữa đường, sau đó trên kênh Thế giới liền có một loạt tin tức có tiêu đề Đại thần luẩn quẩn trong lòng nên ra Thanh Thảo Đường tự sát.

Mọi người đang thảo luận tới vui vẻ thì lại có một xô máu chó đột nhiên bị hắt vào.

[Thế giới] Lưu Huỳnh Phi Tiên: Nhất Tiếu Khuynh Thành, mày không biết xấu hổ à? Rõ ràng là quái của bọn tao, mày đột nhiên nhảy vào tranh là có ý gì?


[Thế giới] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Tao thấy mày đánh nửa ngày quái cũng không chết nên giúp mày đánh thôi mà.

[Thế giới] Lưu Huỳnh Phi Thiên: Một nick mới có mười mấy cấp mà cũng định chạy vào giúp đỡ? Nhất Tiếu Khuynh Thành, mày nghĩ bọn tao ngu à?

[Thế giới] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Thì ra bọn mày không ngu à?

[Thế giới] Lưu Huỳnh Sương Tuyết: Nhất Tiếu Khuynh Thành, mày muốn chết đúng không?

[Thế giới] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Còn lâu tao mới muốn chết ấy. Thôi các em cứ chầm chậm mà chơi, chị đi đây.

[Thế giới] Lưu Huỳnh Phi Tiên: Mẹ, chạy trốn nhanh thật. Nhất Tiếu Khuynh Thành, có bản lĩnh thì mày đừng có chạy.

[Thế giới] Nhất Tiếu Khuynh Thành: Xin lỗi nhá, em chỉ là nick nhỏ, không chạy sợ sẽ bị các chị đánh chết, tốt nhất là cứ chạy trước cho an toàn.

Thời Sênh nhìn ID của Nhất Tiếu Khuynh Thành một hồi lâu thấy không có thêm động tĩnh gì mới gọi Hệ thống.

[Chuyện giề?] Hệ thống tỏ vẻ không kiên nhẫn.

“Nhị Cẩu Tử, có phải gần đây mi bước vào thời kỳ mãn kinh không thế?” Tính tình càng lúc càng nóng nảy. Như thế không tốt đâu, phải bình tĩnh.

Hệ thống tức giận tới mức muốn dừng hoạt động.

Nếu không phải tại Ký chủ thiểu năng trí tuệ này thì nó có thể giống như bây giờ sao?

[Có rắm thì đánh đi.]

“Mi chưa cho ta cốt truyện của thế giới này.”

[Cốt tryện vô dụng với cô.] Xem thế giới trước đi, cốt truyện có ý nghĩa gì đâu chứ?

“Cho ta.”

[...] Cô trâu!

Bản Hệ thống nhịn!

Nhịn tới mức người thường cũng không nhịn nổi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận