Ngày hôm sau Thời Sênh còn đang ngủ, Thư Tuyệt gọi điện thoại cho cô, nói đang ở bên ngoài tiểu khu chờ cô.
Thời Sênh mơ màng một lúc, vội vàng rửa mặt, chạy vội xuống lầu, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một chiếc siêu xe chính hiệu.
Cô đi lên nhanh như chớp.
"Sớm như vậy?"
"Đón cô đi làm." Thư Tuyệt bình tĩnh trả lời một tiếng, nhưng mà hắn lại không khởi động xe, nhìn Thời Sênh, một hồi lâu cũng không nói chuyện.
"Làm sao vậy? Em rửa mặt rồi!" Thời Sênh đưa tay sờ sờ mặt, "Anh nhìn em như vậy làm gì? Cả đêm không thấy, có phải cảm thấy em lại đẹp lên không?"
Thời Sênh tự kỷ, tuyệt đối là thiên hạ vô địch.
Thư Tuyệt mím môi, hắn đột nhiên nghiêng người, áp sát Thời Sênh.
Động tác đột ngột của Thư Tuyệt làm cho Thời Sênh lùi lại sau theo bản năng, khoảng cách hai người vừa ngắn lại lại bị kéo dài.
Thư Tuyệt tiến cũng không được, lùi cũng không xong, xấu hổ dừng ở đó.
Thời Sênh nhìn tư thế của Thư Tuyệt, đầu óc vòng vo chuyển một hồi mới phản ứng lại, "Anh muốn hôn em?"
Sắc mặt Thư Tuyệt không có biến hóa gì, nhưng mà tai lại đỏ lên, ánh mắt né tránh nói: "Không phải cô nói... luyện tập nhiều thì tôi có thể sẽ quen sao."
"Vậy anh cũng không cần đánh lén thế chứ." Sợ tới mức cô không hiểu tên ngốc này muốn làm gì.
Thời Sênh hơi hơi thu ngắn khoảng cách với Thư Tuyệt, thừa dịp Thư Tuyệt không phản ứng, ấn một dấu như chuồn chuồn lướt nước lên môi hắn.
Biểu tình Thư Tuyệt biến hóa cực nhanh, vội vàng đẩy cửa xe đi xuống.
Thời Sênh đỡ trán, biết ngay là vậy, tức muốn khóc!
Còn có thể nói chuyện yêu đương tử tế không đây?
Để cho cô show ân ái, rải chút thức ăn chó khó như vậy sao?
Một lúc sau, Thư Tuyệt mới trở lại xe, "Thật xin lỗi."
"Đã sớm quen." Thời Sênh khoát tay.
Thư tuyệt vừa khởi động xe, vừa nói: "Tôi sẽ tận lực làm quen, về sau buổi sáng tôi đều tới đón cô."
Âm thanh động cơ xe, vừa lúc che đi chút mất tự nhiên trong giọng nói Thư Tuyệt.
...
Thời Sênh ngồi xe Thư Tuyệt đến công ty càng làm cho bát quái nổi lên ở văn phòng, mãnh liệt tới mức ngay cả biên tập trong nam tần cũng bắt đầu buôn chuyện.
Lúc nghỉ trưa, đám biên tập này không đi ăn cơm, vây quanh Thời Sênh hỏi thăm tin tức, "Tiếu Y, cô thực sự đang hẹn hò với Thư tổng biên à?"
Lúc trước em gái này theo đuổi Thư tổng biên khiến bọn họ cảm thấy ngạc nhiên, có biên tập đã trở thành người cũ, ở đây từ lúc Thư Tuyệt còn chưa đến.
Vị Thư tổng biên này vừa đến đã có bạn gái, những người khác ngay cả nghĩ một chút cũng không thể.
"Tống Manh Tử ban biên tập bên kia không phải bạn gái Thư tổng biên sao? Tiểu Y, cô đào góc tường nhà người ta?"
Thời Sênh rầm rì giả bộ, "Không có góc tường nào không đào được, chỉ có cái cuốc không cố gắng mà thôi."
"Tiểu Y, cô thế này có phải hơi..."
"Làm sao?" Thời Sênh ngẩng đầu nhìn nam biên tập nói chuyện kia.
Một người biên tập nói tiếp, "Hiện tại, mọi người trong công ty đều nói cô là tiểu tam."
Thời Sênh chẳng hề để ý nói: "Tôi không quan tâm."
"Đây là ảnh hưởng..." Đến thanh danh cô.
Một cô gái tốt, sao có thể đi làm tiểu tam?
Thư tổng biên rất tuấn tú nhưng thanh danh như vậy không tốt.
"Tiểu Y, Tiểu Y, hôm nay canteen có tôm hấp bia, cô nhanh lên, tôi đã chờ cô nửa ngày." Bên ngoài ban biên tập đột nhiên vang lên một giọng nói.
Mọi người quay đầu nhìn lại, cũng chính một trong những đương sự bọn họ đang thảo luận.
Thế mà cô lại tìm tình địch đi ăn cơm?
Thế giới này thật kỳ diệu?
"A a a a a Tiểu Y, cô chậm chạp sinh con đấy à, nhanh lên a!!!!" Tống Manh Tử ở bên ngoài ồn ào không ngừng.
Thời Sênh đẩy những người đang chặn mình ra, "Ăn ít một chút cũng không chết."
"Cuộc đời của tôi ngoài ăn ra cũng chỉ biết có ăn. Đi nhanh chút được không?"
Tống Manh Tử lôi kéo Thời Sênh đi tới nhà ăn, còn chưa đi vài bước, ngay cả Thư Tuyệt cũng từ bên kia lại đây.
Hắn dừng một chút, vẫy Thời Sênh.
Người ban biên tập phía sau lập tức vây tới cửa, ba đương sự đều đến đông đủ, sắp cãi nhau phải không?
Sau đó bọn họ liền nhìn thấy một màn quỷ dị.
Tống Manh Tử tung ta tung tăng chạy tới, "Anh họ, hết tiền tiêu vặn rồi, cầu bao nuôi."
Thư Tuyệt nhíu mày, "Anh mới cho em tuần trước rồi mà."
"Ôi, con gái đương nhiên phải mua mua mua, lại nói, có thể về sau anh sẽ không thể cho em tiền tiêu vặt nữa." Ánh mắt Tống Manh Tử chậm rãi quét tới Thời Sênh.
Hiện tại anh họ có bạn gái chính quy, kẻ giả mạo như cô thành công lui xuống, có thể khoái trá đi trêu chọc tiểu thịt tươi.
Thư Tuyệt lấy di động, ấn ấn vài cái, "Được."
Tống Manh Tử nhìn nhìn số tiền chuyển khoản, thức thời nói: "Em không quấy rầy anh họ với chị dâu hẹn hò nữa, bye."
Đám biên tập nhìn thấy tiền nhiệm Tống Manh Tử này vui vẻ ra mặt chạy đi...
Vui vẻ ra mặt!
Không sai, chính là vui vẻ ra mặt.
Lại nhìn Thư Tuyệt, người ta và “tiểu tam” đã đi rồi.
Mọi người ban biên tập: "..." Khó hiểu.
...
Thư Tuyệt đưa Thời Sênh đến một bữa tiệc, trong bữa tiệc, Thư Tuyệt không động vào thứ gì, chỉ uống vài chén rượu.
"Thư tổng, đây là lần đầu thấy anh đưa phụ nữ đi xã giao đấy." Một người đàn ông đeo kính ngồi bên cạnh Thư Tuyệt, trêu ghẹo mở miệng, "Dáng vẻ cô gái này đúng là chọc người thích, đến, tôi mời quý cô một ly."
Thư tuyệt hơi chắn tầm mắt của người đàn ông đeo kính lại, giọng không nhẹ không nặng, "Tiền tổng, đây là bạn gái tôi."
Tiền tổng kinh ngạc, sau đó cười nhận lỗi, "Thật có lỗi thật có lỗi, thì ra là bạn gái Thư tổng, xin cô gái đừng trách."
Thư Tuyệt ở vòng luẩn quẩn này vẫn giữ mình trong sạch, nghe nói hắn có bạn gái, nhưng mà chưa ai gặp cả.
"Bạn gái Thư tổng? Thật hiếm có nha, người độc thân vạn năm cuối cùng cũng có bạn gái, ha ha ha ha, đến, đến, kính Thư tổng một ly, chúc mừng Thư tổng."
Thư Tuyệt tự mình rót rượu, thong dong uống cùng những người này.
Người ở nơi này, đại đa số đều quan hệ không tồi với Thư Tuyệt, biết cô là bạn gái Thư tuyệt, những đánh giá lúc trước hoàn toàn biến mất.
Thư Tuyệt không để Thời Sênh uống rượu, những người khác kính rượu, Thư Tuyệt một mình uống hết.
Những người đó làm quen xong rồi liền trở về vị trí của mình, cùng người bên cạnh tiếp tục thảo luận.
Tiền tổng hàn huyên xong, ngồi xuống tìm Thư Tuyệt nói chuyện, "Thư tổng, chuyện lần trước tôi nói với anh, anh suy nghĩ thế nào rồi?"
"Cô ấy là tác giả, anh bàn cùng cô ấy đi." Thư Tuyệt nhìn Thời Sênh.
Tiền tổng ngạc nhiên một chút, "Thì ra bạn gái Thư tổng chính là tác giả, ha ha ha, vậy thật sự rất có duyên."
Thời Sênh khó hiểu nhìn về phía Thư Tuyệt, tình huống gì đây?
Thư Tuyệt đại khái là sợ Thời Sênh không quen, đưa tay cầm tay cô, "Không có việc gì, nói chuyện với anh ta, không thích thì từ chối là được."
"Chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện?" Tiền tổng biết Thư Tuyệt không thích nhiều người, thông minh đề nghị.
Thư Tuyệt không có ý kiến, Thời Sênh tiếp tục khó hiểu.
Ba người đổi đến phòng riêng, tiềng ồn ào lập tức tiêu tán.
"Khụ khụ... Chuyện là… tôi tự giới thiệu, tôi là Tiền Dũng, phó tổng của điện ảnh Hoa Nghệ." Tiền tổng giới thiệu, tất nhiên là nói cho Thời Sênh nghe.
Thời Sênh trả lời Tiền tổng, "Tân Y."
"Hân hạnh, hân hạnh, không nghĩ tới có thể nhìn thấy tác giả nguyên tác nhanh như vậy."
Tiền tổng nắm tay Thời Sênh, có vẻ kích động.
Thư Tuyệt nhìn Tiền tổng nắm tay Thời Sênh, mày nhăn càng sâu.