Boss Lạnh Lùng Chồng À Cưới Thôi!


Cái miệng nhỏ của Quý Diệp há hốc.
Vãi chưởng.
Độc nhất vô nhị cơ á?
"Nếu cô muốn biết giá trị tôi có thể nói cho cô."
Quý Diệp nuốt nước bọt:
"Thôi, tôi không muốn sốc chết đâu."
Aiza, mang tiếng thiên kim nhà họ Quý, mà từ bé đến lớn Quý Diệp có được nhìn thấy mấy loại trang sức đắt tiền này đâu, chứ chẳng nói là đeo lên cổ.
Quân Duy Thần quét mắt lên chiếc dây chuyền lấp lánh trên xương quai xanh gợi cảm...
"Nó tên Thiên sứ đại dương."
"Òa...."
Quý Diệp cũng chỉ thốt ra được như vậy, sau đó cô cũng không biết nói gì thêm.
"Được rồi, đi thôi."
Quý Diệp gật đầu, cô nâng váy lẽo đẽo chạy sau lưng Quân Duy Thần.

Mẹ nó cái tên cao 1m89 này chứ, anh ta không thể chờ nấm lùn cô hay sao vậy?
Chậc chậc chậc, chả tinh tế gì sất.
"Ông chủ (bà chủ) đi thong thả!!"
.........
Chiếc du thuyền xa hoa sang trọng bậc nhất bến cảng, hiện đang nườm nượp người những người.
Chiếc BMW dừng ngay tại lối lên, Quân Duy Thần bước xuống.
Khi anh xuất hiện, hàng chục tiếng trầm trồ ngạc nhiên, tán thưởng vang lên.
"Trời đất ơi, đẹp trai chết mất thôi!"
"Ai vậy, hình như không phải người bản địa ở đây, người nước ngoài thì phải."
"Tôi mà làm vợ anh ta, tôi tình nguyện sinh 7749 đứa!"
...Cái vẻ đẹp của Quân Duy Thần, đương nhiên Quý Diệp không hề phủ nhận rồi.
Ở nước V anh ta là người đàn ông khiến cho tất cả các cô gái đều muốn gả cho đấy.
Đẹp đến hoàn hảo, khiến cho người ta phải ghen tị.
Mọi thứ trên người anh, đều là thứ mà mọi cô gái nước V khao khát.
Quân Duy Thần vòng ra cánh cửa xe đằng sau, anh đỡ lấy Quý Diệp bước xuống xe.

Anh đưa tay ra, ý muốn cô nắm lấy tay anh.
Tâm trạng Quý Diệp lúc này có cảm giác đắc ý không thể diễn tả thành lời, người đàn ông là niềm mơ ước của vạn người kia lại đang nắm lấy tay cô này.
Hahaha, nếu mà cảnh này chụp lại, chắc cô sẽ bị nước bọt của đám thiên kim tiểu thư kia dìm cho chết mất.
Hai người họ cùng đứng lên thảm đỏ, trai tài gái sắc, vô cùng xứng đôi.
Nam thì khí chất ngút trời, nữ thì xinh đẹp tuyệt thế, một màn khiến cho người ta cảm thấy thật đã mắt!
Nhân viên bảo vệ kiểm tra cẩn thận vé mời mà Quân Duy Thần đưa, sau đó chỉ cho họ lối vào.
Đi qua một dãy hành lang dài, cuối cùng đã đến tới phòng tiệc chính.

Mọi thứ trang trí trong đây rất xa hoa, người dự tiệc ai nấy đều rất sang trọng.
Nhân viên phục vụ đi đi lại lại, hết bàn này tới bàn khác, hết khách nọ đến khách kia.
Không khí có phần náo nhiệt.
Đối với Quý Diệp mà nói, cô cũng không đến mức choáng ngợp.
Trước đây mẹ con Trương Di Thanh với Quý Thịnh đã từng đưa cô đến vài ba bữa tiệc giới thượng lưu, chỉ là lúc đó để đẩy Quý Phương Phương lên cho thật nổi bật, đạp cái đứa "tạp chủng" là cô xuống để làm nền cho cô ta.

Trương Di Thanh biết nếu cho Quý Diệp ăn mặc giống như con gái bà ta, kiểu gì Quý Phương Phương cũng bị áp đảo, vậy nên chỉ cho Quý Diệp mặc bộ váy có mấy vạn, không trang sức cũng không giày dép hàng hiệu, chẳng bù cho Quý Phương Phương trị giá cả trăm vạn chứ đùa.
Thế mà thật nực cười, vẫn có người khen Quý gia thật biết chăm sóc con gái!
Quý Diệp khoác tay Quân Duy Thần, cô lập tức bật mode phong thái nữ vương!
Hai người họ vừa xuất hiện trong sảnh tiệc, tất nhiên là lại được chú ý rồi.
Hầu như khách ở đây là người châu Á, chỉ một phần ba trong số đó là người châu Âu, nhưng họ vẫn trầm trồ trước sức hút của hai con người này.
Quý Diệp bước đều đều, sóng đôi cùng với Quân Duy Thần, khí chất đè bẹp mọi cô gái ở đây!
Khi hai người đang gật đầu chào một số khách khứa, bỗng nhiên ở đâu có một cô gái tóc vàng nhào tới ôm chầm lấy Quân Duy Thần, anh không kịp phản ứng.
"Thần, Charlotte rất nhớ anh!! Thần có nhớ em không?"
Quý Diệp đứng ngay gần đó sắc mặt ngay lập tức thay đổi.
Wao wao wao, gọi nhau thân thiết thế cơ à?

Cô quan sát Charlotte.

Cô nàng này có vẻ giống tiểu thư gia tộc hoàng gia hơn là nhà tài phiệt.

Vẻ ngoài nhìn vừa ngây thơ vừa quyến rũ, chuẩn nét đẹp gái phương Tây.

Da trắng, vòng nào ra vòng nấy, tóm lại cũng gọi là xinh đẹp.
Quân Duy Thần định hất tay Charlotte ra, nhưng cô ta bám lấy anh rất chặt, ngực cô ta dán sát vào cánh tay anh khiến anh có chút ớn người.
Charlotte nghiêng nghiêng đầu nhìn sang Quý Diệp, cô ta nũng nịu hỏi anh:
"Thần, đây là ai vậy?"
Chưa đợi Quân Duy Thần trả lời lại, Quý Diệp đã cất giọng:
"Chào cô, tôi là Quân phu nhân.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận