Boss Mollusco - Cuộc Chiến Mafia

_ Anh Hibari?!
_ Xin chào
Hibari ngồi trên giường bệnh, cạnh cửa sổ. Từng tia nắng chiếu rọi qua khuôn mặt điển trai khiến anh càng thêm ma mị, bí ẩn.
_ Sao anh lại ở đây?- Sena chau mày
_ Tôi bị cảm, để cho đỡ buồn, tôi có bày ra một trò chơi nhỏ, nhưng mấy tên này yếu quá
Sena nuốt nước bọt ừng ực nhìn mấy con người đang nằm la liệt, sùi cả bọt mép ở trên mặt đất. " Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
_ Người cùng phòng phải tham gia với tôi. Luật chơi rất đơn giản. Trong lúc tôi ngủ, có kẻ nào dám làm ồn thì tôi sẽ cắn chết hắn.
_ Trò gì mà một chiều dữ vậy?
_ Cô có gì phàn nàn sao?
_ Rất nhiều. Tại sao tôi lại bị cắn chết chứ không phải anh
Hibari đứng dậy, tiến lại gần Sena
_ Không đánh nhau được nữa mà vẫn còn mạnh miệng. Cô đúng là....
_ Là gì thì cũng là con người tôi. Cảm ơn đã nhận xét. Còn cái việc tham gia trò chơi, đừng có hòng. Tôi không mạo hiểm tính mạng của mình vào những trò vừa nguy hiểm lại vừa vô bổ. Ở đây thì tôi thà về nhà còn hơn
Sena hết sức vênh váo nói, mặc dù cảm thấy mùi nguy hiểm cận kề.
_ Không được! Muốn ra viện, cô phải có sự đồng ý của bác sĩ- Một giọng nam cất lên ngay sau lưng Sena
_ A, viện trưởng- Hibari bình thản nói
_ Viện trưởng?- Sena xoay người
_ Nhờ có cậu Hibari, tôi mới có thể yên tâm điều hành bệnh viện thế này. Chỉ cần cậu yêu cầu, dù có phải hi sinh tính mạng hay gì thì chúng tôi cũng chấp nhận hết.
" Ông viện trưởng đầu hai thứ tóc mà còn cúi đầu trước Hibari sao? Anh ta quả là một người đáng sợ" Không hiểu sao cơ thể Sena bất giác run lên. Cảm giác này...thích thú? Không, là sợ hãi. Nhưng sợ cái gì mới được chứ. Hibari?
Đang viển vông suy nghĩ thì Hibari ngáp một phát rõ dài:
_ Oáp. Thôi, tôi chợp mắt một chút. Nói trước là chỉ cần tiếng lá rơi tôi cũng tỉnh đấy
_ Vậy tôi xin phép
Viện trưởng lui khỏi phòng và đóng cửa lại.
" Chưa gì đã bắt đầu rồi. Anh ta còn chẳng quan tâm mình muốn tham gia hay không..." Sena thở dài. Hôm nay là ngày đen đủi của cô. Sena lại gần chiếc giường bệnh của mình, nằm xuống, định hợp mắt một chút. Bỗng, chiếc cửa được mở ra nhẹ nhàng
" I-pin?" Sena ngạc nhiên. Cô tưởng con bé về với lũ trừ tà kia rồi mà." Và, kẻ ồn ào nhất thế gian!" Cánh cửa được mở rộng hơn chút, Lambo ló mặt vào.
_ Gư ha ư ư...
Sena nhanh chóng bịt miệng Lambo lại. Hình như thằng nhóc hiểu nhầm ý cô hay sao mà nó lấy ra một quả lựu đạn. Không may, nó dính mất cái chốt ở trong mớ tóc xù của con bò ngốc, thế là quả lựu đạn đã bị kích hoạt.
_ Dame it
Sena lầm bầm rồi ném cái thứ chuẩn bị phát nổ đó ra thật xa
Bùm
May quá, Hibari vẫn chưa thức dậy.
Cô tóm lấy Lambo và nhẹ nhàng ra khỏi phòng
_ Chú mày định giết chị đấy à? Người cùng phòng với chị rất đáng sợ đấy
Thật ngượng khi phải nói ra, nhưng thật sự là Sena không thể đấu nổi Hibari. Vậy mà lúc nãy còn mạnh miệng, anh ta chưa cắn chết đã may rồi.
_ Phù
Sena thở dài, rồi trở về phòng. " Ủa, I-pin đứng như trời trồng trước cửa làm gì vậy?"
Bỗng cô nhóc quay mặt về phía Sena. Cô hoảng hốt" Cái gì vậy? Sao ' Siêu bộc phá hẹn giờ Pinzu' đếm ngược vậy? Có chuyện gì làm con bé ngượng sao? Hở? Không lẽ..." Sena nhìn khuôn mặt đỏ bừng của I-pin mà chuẩn đoán" Ôi trời, I-pin phải lòng anh Hibari?"
Chết tiệt!
Sena lại phải ôm con bé ra khỏi phòng và ném ra ngoài cửa sổ.
Bùm
Lần này thì Hibari lại tỉnh giấc. Anh ta cắn cho Sena một trận ra trò, làm cô vốn bị gãy một chân nay lại gãy thêm một cánh tay. Nhưng chí ít thế là còn nhẹ. Chứ mấy tên bị đánh trước đó có tên phải sống thực vật suốt đời kìa. Sena nghe bà y tá bảo thế. Dù sao thì...
_ Cô Sawada, cô làm khó chúng tôi quá rồi đó. Ai lại mang thuốc nổ vào bệnh viện bao giờ. Bây giờ thì tôi phải chuyển cô đến phòng bệnh nhân bị thương nặng rồi.
Sena ngao ngán. Lọt vào danh sách đen của bà y tá trưởng khó tính thật là nhọc quá đi mà.
Cô được chuyển đến phòng của Gokudera. Ôi trời, cậu ta cứ luôn miệng nói về chuyện gia tộc tương lai. Vậy là giấc mơ nghỉ dưỡng yên bình trong bệnh viện đã bị phá vỡ. Sena thề rằng đây là ngày đen đủi nhất trong cuộc đời cô


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui