- Em nói yêu tôi rồi còn gì? Đừng chối... về nhà thôi vợ..
Hắn cong môi, nhẹ nhàng nói với cô, có một lần hắn nói cô trong lúc say rượu: Cô là cô gái đầu tiên mà hắn muốn yêu thương, bảo vệ suốt cuộc đời. Giờ cô mới nhận ra, hắn có một khuôn mặt giống với một người bạn cũ của cô. Phải hắn không? Cô phải hỏi mới được, nhưng giờ chưa phải lúc.
- Đừng giỡn nữa, tôi mệt rồi. Đi về. - Cô định đứng lên thì bị hắn kéo vào lòng, thân hình to lớn của hắn bao trùm cả thân thể nhở bé của cô, hắn cao hơn cô cả một cái đầu nên như vậy vẫn là bình thường. Cô lúc nhỏ có thể nói là cao nhất lớp, nhưng một thời gian sau cô lại lùn nhất nhất. Cuộc sống thật éo le làm sao...
- Bỏ tôi ra, anh làm gì vậy? Bỏ ra.. - Cô cố gắng vẫy vùng trong thân thể của hắn nhưng bất thành, hắn có thể ôm cô, giữu chặt lấy tay cô bất cứ lúc nào, có thể hắn cũng sẽ...
- Hai người đang làm gì vậy? Anh? Cô gái này là ai, anh đã có hôn ước với em rồi mà, sao anh có thể lật lọng như vậy chứ? - Một cô gái bước đến bên chỗ cô và hắn, thấy hết cảnh tượng xấu hổ này, cô không biết nên đào mấy cái hố để chui xuống cho đỡ nhục. Thân là thư kí của một CEO nổi tiếng mà lại...
- Tiểu Vy Vy? Sao em lại ở đây? C..chẳng phải em đang ở Mỹ sao? - Hắn và cô quay sang nhìn nhau tròn xoe mắt, cô gái tóc nâu, mặc đồ loè lẹt này là ai mà sao lại hiên ngang, không chào hỏi ai hết vậy? Cô nhất định phải xử lí cô gái này mới được. Còn hôn ước gì ở đây?
- Em về đây là để kết hôn với anh chứ còn gì nữa, chồng tương lai?