Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Thành phố Hải Vân, trời đã khuya.

Hôm nay là tiệc đóng máy của công ty về bộ phim cổ trang huyền huyễn mới nhất “Bộ Bộ Sinh Liên”, vì bộ phim này có diễn viên nam chính Giang Văn Thăng nên công ty đã dốc hết tâm huyết, Lục Diệp cố ý từ nước Mỹ trở về, chính là vì cho vị hôn phu một sự ngạc nhiên.

Tầng lầu Giang Văn Thăng đang ở là hai người cùng mua 5 năm trước.

Lục Diệp một tay cầm món quà đã chuẩn bị tỉ mỉ, một tay lấy ra chìa khóa mở cửa, lòng tràn đầy chờ đợi thấy được dáng vẻ ngạc nhiên của bạn trai

Nhưng khi cô đẩy cửa ra, phòng khách không một bóng người, chỉ có ánh đèn ái muội, cùng đống quần áo hỗn độn trên sàn, áo ngực da báo, giày cao gót màu hồng nhạt, quần lót ren, trải dài đến trước cửa phòng ngủ……

Âm thanh nam nữ hoan lạc truyền đến từ trong cánh cửa khép hờ, giống một cái búa đánh vào trong đầu Lục Diệp, đến nỗi khiến cô bất động tại chỗ trong nháy mắt.

“Văn thăng, anh khi nào mới có thể ngã bài cùng ả Lục Diệp ngốc nghếch kia……” Vang lên cùng với âm thanh thở dốc của nữ tử mê mị tận xương kia.

Này không phải giọng nói của Lục Lăng Tuyết sao?

Lục Diệp quả thực không thể tin được, cốt truyện cẩu huyết như thế có một ngày lại xảy ra đối với bản thân mình, Lục Lăng Tuyết là chị cùng cha khác mẹ của cô, 5 năm trước thành danh từ sau bộ phim đại hình cung đấu diễn diễn chung với cô “Tuý Linh Lung”, khi đó danh tiếng của Lục Lăng Tuyết không vang dội như cô, chỉ là sau đó……

Tim của Lục Diệp như bị bóp nghẹn.

“Ngoan, giờ chưa phải lúc.” Nam nhân nặng nề mà thở hổn hển, “Đừng quên cổ phần công ty còn có một nửa của cô ấy.”

“Kia lại như thế nào? Ta có thể mua lại cổ phần của ả, Văn Thăng, anh có phải còn yêu ả? Đừng quên 5 năm trước là chính tay anh gài bẫy đem ả đưa lên giường người khác, còn lấy đi con của ả.” Lục Lăng Tuyết giận dữ nói.

Khi nghe đến câu này, Lục Diệp chỉ cảm thấy một thanh kiếm nhọn cắm vào trái tim, thân thể như rơi xuống vực sâu vách băng giá, càng rơi càng sâu, lạnh lẽo đến tận xương……

5 năm trước cô vì đính hôn với Giang Văn Thăng mà không tiếc phản bội ông ngoại, tự cho rằng là vì dâng lên đêm đầu tiên quý giá nhất của bản thân mình, vì để sinh ra đứa con của hai người, cô từ bỏ tiền đồ tốt, thậm chí đặt cược cả sinh mệnh mình!

Thì ra tất cả đều lại là trò đùa?

Ha ha, chuyện này không thể, hai người họ nhất định là đang đọc lời thoại, giả, tất cả đều là giả……

“Lăng tuyết, không phải đã nói không được đề cập chuyện này sao, anh làm nhiều như thế là vì ai? Còn không phải đều là vì em sao, nếu khi đó anh không làm như thế, em có thể có được thành tựu hôm nay? Có thể lấy được giải thưởng Tinh Cực ngày mai? Với năng lực cùng diễn xuất của Lục Diệp, cô ta sẽ vẫn luôn đạp trên em.” Âm thanh ôn nhu của người nam trấn an.

Lục Lăng Tuyết bất mãn mà “Hừ” một tiếng, trong giọng nói toàn là trào phúng, “Kỹ thuật diễn xuất của ả tốt, em thừa nhận, đáng tiếc là, quá ngu! Đến bây giờ cũng không biết ông ngoại ả để lại cho ả một khối tài sản lớn, còn ngây ngô vì anh mà từ chối một mối duyên tốt, bỏ lỡ cơ hội tốt gả vào hào môn, thật là một người ngu ngốc.”

“Kia không phải cô ta quá ngốc, là ông xã em có mị lực quá lớn!” Người nam cười nhẹ, nói xong, dường như đang trừng phạt người nữ không chuyên tâm, đột nhiên dùng sức tiến lên.

“A……” Người nữ thét chói tai lại lần nữa vang lên.

Lục Diệp ngơ ngác đứng tại chỗ, cả người run lên, một quả tim còn sống bị dao đâm vào rồi rút ra, lặp đi lặp lại, vỡ nát, máu thịt mơ hồ.

Chờ đến khi trong cửa chỉ còn lại tiếng thở dốc buồn nôn, cô mới thanh tỉnh lại.

Này không phải lời kịch, tất cả đều là sự thật.

Hiện thực hung hăng mà đập vào miệng cô!

Lục Diệp cắn chặt môi, đau lòng khuất nhục, phẫn nộ tuyệt vọng, hận không thể lập tức vọt vào, xé rách gương mặt giả tạo của đôi gà rừng thổ cẩu này!

Nhưng như vậy quá dễ dàng cho bọn họ.

Lục Lăng Tuyết ngày mai không phải nhận thưởng sao? Ả ta mấy năm nay nỗ lực đều là vì ngày này, cho nên……

Lục Diệp hít một hơi thật sâu, hung hăng mà lau nước mắt, móc di động ra, chỉnh chế độ yên lặng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui