Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi

Lục Lăng Tuyết tiếp tục kích động cảm xúc Giang Văn Thăng, “Văn Thăng, anh nhanh chóng ra quyết định đi!”

Giang Văn Thăng trầm ngâm một chút, rồi dần dần thỏa hiệp dưới sự bức bách của Lục Lăng Tuyết. Có lẽ, Diệp Tử thật sự sẽ không quay lại.

Hơn nữa cô ta cũng thật sự lừa gạt mình.

Phàm là cô còn chút tình cảm nào đối với mình thì sẽ không bao giờ để mình ngủ cùng với gái phong trần.

“Được, cô tính làm như thế nào?”

Lục Lăng Tuyết rộng mở thông suốt, trong mắt dần dần dâng lên một tia giảo hoạt, “Việc cấp bách hiện giờ là phải thăm dò rõ ràng thái độ của Lục Diệp đối với Thịnh Diệp……”

Ngày hôm sau.

Lục Diệp sáng sớm tinh mơ liền nhận được tin tức, Lạc An của công ty giải trí Thịnh Diệp sắp diễn phim mới.

Lúc trước Lạc An chính là do Lục Diệp nhìn trúng tiến cử vào công ty, mấy năm nay Lạc An phát triển vẫn rất ổn định, chính là…… hôm nay câu ta lại nhận quay một bộ phim truyền hình cực kỳ cẩu huyết!

Hơn nữa đạo diễn phim đó, Lục Diệp cũng cũng biết đến. Hoàn toàn chính là đạo diễn hạng ba, không bản lĩnh cũng thôi đi, còn rất háo sắc. Lục Diệp thậm chí còn nghe nói, đạo diễn kia thậm chí còn có dấu hiệu “ăn” luôn cả nam lẫn nữ……

Trước đây Lục Diệp không có quản qua sự việc công ty, nhưng sau lưng mình vẫn ấp ủ kế hoạch.

Cô hiện giờ cần chính là nhân mạch cùng tiền tài, mà hết thảy này đều phải đợi đến khi cô tái xuất ổn định hẳn rồi mới có thể làm được.

Nhưng hiện tại thấy tình hình phát triển của Lạc An, Lục Diệp cũng thật sự nhìn không được.

Cô lập tức gọi điện thoại cho Giang Văn Thăng.

Giang Văn Thăng nhanh chóng tiếp điện thoại, đầu bên kia, thanh âm anh nghe ra cực kỳ lạnh nhạt, “Diệp Tử, em sao lại còn nhớ tới anh vậy?”

Lục Diệp cười gượng hai tiếng, nói: “Hơ hơ, em như thế nào quên anh chứ? Văn Thăng, anh gần đây hẳn là sống không tệ chứ?”

Ít nhất hẳn là rất dễ chịu đi, nói cách khác, như thế nào lại nghĩ đến việc để cho Lạc An nhận vai diễn như vậy!

“Tàm tạm, có lẽ em biết, không có em, cuộc sống anh  rất là khổ sở.”

Lục Diệp nghe được Giang Văn Thăng nói lời ái muội như vậy, trong lòng sắp phát nôn. Cô cũng lười tiếp tục cùng Giang Văn Thăng đánh thái cực, đơn giản trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, “Anh vì sao sắp xếp cho Lạc An nhận bộ phim truyền hình kia?”

Giang Văn Thăng lại tiếp tục cùng Lục Diệp đánh đố, “Diệp Tử, tốt xấu gì chúng ta cũng là quan hệ bạn bè nam nữ, em mới cùng anh chia tay không bao lâu, liền ở trước mặt anh hỏi thăm sự tình của người đàn ông khác, như vậy thật sự tốt sao?”

Lục Diệp trong lòng cảm thấy không có gì là không tốt cả.

Cô thật sự không muốn cùng Giang Văn Thăng tiếp tục nói lời vô nghĩa nào nữa.

“Giang Văn Thăng, tôi hy vọng anh có thể trả Lạc An lại cho tôi. Cậu ta lúc trước là ký với tôi, trên hợp đồng cũng có tên của tôi, tôi hoàn toàn có nghĩa vụ tới sự phát triển sau này của cậu ta.”

Đương nhiên, Lục Diệp trong lòng muốn nhất chính là có thể cùng trả lại công ty cho cô, đừng lại tiếp tục đạp hư nữa!

Năm năm nay, việc của tập đoàn Thịnh Diệp, Lục Diệp vẫn luôn không ít quản, kỳ thật sự việc ở công ty, Lục Diệp ngược lại là cổ đông bỏ ra nhiều tâm tư nhất.

“Được thôi, Lạc An có thể về bên cô, nhưng cổ phần công ty của cô toàn bộ lấy ra hết.”

“Làm sao có thể!”

“Cô yên tâm, chỉ cần cô giao tất cả cổ phần tập đoàn Thịnh Diệp ra đây, tôi còn có thể cho cô một số tiền, bao gồm cả Lạc An cô muốn.”

Lục Diệp thật sự nhịn không được trợn trắng mắt.

Nghệ sĩ lúc trước cô ký lại không chỉ là một mình Lạc An, chỉ là bởi vì sự việc hiện tại của Lạc An đã bại lộ, bị ảnh hưởng, Lục Diệp mới có thể như vậy.

Cô trước nay đều không phải loại loại người có ánh mắt thiển cận, chỉ biết thấy lợi ích trước mắt.

Nhưng Giang Văn Thăng khẩu khí rất lớn, Lục Diệp không khỏi thử hỏi: “Ha, anh có thể cho tôi bao nhiêu tiền?”

“Cô ra giá đi.”

Lục Diệp trong lòng hồ nghi, nghĩ đến bản hợp đồng giữa mình và Chiến Đình Kiêu kia, cô theo bản năng mà buột miệng thốt ra: “Một trăm triệu, anh có không?”

Giang Văn Thăng thanh âm nghe tới đắc ý cực kỳ, giống như anh ta thật sự có được nhiêu đó tiền.

Lục Diệp trong lòng không khỏi càng thêm nghi hoặc.

“Như thế nào không có chứ? Lục Diệp, chỉ cần em muốn, lấy ra toàn bộ cổ phần trong tay cô thì một trăm triệu có là bao?”

“Được, chúng ta gioa dịch như thế nào?”

Một lúc sau Lục Diệp cùng Giang Văn Thăng hẹn thời gian và địa điểm.

Món nợ trước đây với Giang Văn Thăng, Lục Diệp trong lòng có một tính toán chút. Nếu nói tiền tiết kiệm trong tay Giang Văn Thăng, Lục Diệp có thể biết được chắc chắn, có thể có mấy triệu cũng không chừng. Nhưng với hiện tại, anh lại có thể bỏ ra một trăm triệu để mua số lượng cổ phiếu không được xem là quá nhiều kia trong tay Lục Diệp.

Đây là cái bẫy sao?

Lục Diệp sửa sang lại một chút chính mình, rồi sau đó dẫn theo Bánh bao nhỏ cùng ra ngoài.

Sau khi tới nơi đã hẹn với Giang Văn Thăng, Giang Văn Thăng đã gấp gáp mà chờ ở bên trong.

Lục Diệp ôm Bánh bao nhỏ vừa đến, Giang Văn Thăng liền đứng dậy đón chào.

nhìn thấy Lục Diệp hiện tại, Giang Văn Thăng cũng có vài phần như ảo giác.

“Khụ khụ, Diệp Tử……” Giang Văn Thănglên tiếng chào đón.

Lục Diệp ôm Bánh bao nhỏ, căn bản liền không có ý nói chuyện tào lao với Giang Văn Thăng.

“Hợp đồng đâu?”

Lục Diệp buông Bánh bao nhỏ xuống, lại tháo kính râm xuống.

Giang Văn Thăng lập tức lấy ra hợp đồng đưa qua, Lục Diệp cúi đầu vừa nhìn, hợp đồng đúng là không có vấn đề gì. Không chỉ như thế, hơn nữa ngay cả tờ chi phiếu  một trăm triệu kia, Giang Văn Thăng cũng đã sớm chuẩn bị đặt ở bên cạnh.

Lục Diệp cầm hợp đồng, lười nhác mà nói: “Vậy anh đưa tiền trước cho tôi đi?”

Giang Văn Thăng có chút chần chờ.

“Anh mang đến dù sao cũng là chi phiếu, tôi còn có thể đoạt lấy chi phiếu mà không ký hợp đồng hay sao?”

Cô chính là muốn xem xem tờ chi phiếu này rốt cuộc tên gì.

Giang Văn Thăng cảm giác được trong lời nói của Lục Diệp giọng điệu khinh bạc  mang tính công kích, không khỏi sắc mặt ửng đỏ. Dĩ vãng lúc anh còn tự ti, Diệp Tử trước nay đều không đối xử với anh như thế.

Hiện tại Giang Văn Thăng cũng âm thầm cảm giác được, năm đó Diệp Tử rất kiêu ngạo, nhưng lại vì anh mà trở nên khiêm nhường.

Một tia tiếc hận lướt qua, Giang Văn Thăng chung quy không có nghĩ nhiều.

Nếu hiện tại anh đã quyết định cùng Lục Lăng Tuyết huỷ hoại Lục Diệp, anh tự nhiên cũng không thể quay đầu lại.

Lục Diệp tiếp nhận chi phiếu, cầm trong tay làm bộ không chút để ý mà nhìn thoáng qua, rồi sau đó liền đặt ở một bên.

Giang Văn Thăng thoạt nhìn tựa hồ có chút khẩn trương, “Diệp Tử, mau chóng ký hợp đồng đi.”

“Gấp gáp cái gì? Ăn trước chút gì đi.”

Lục Diệp quả thực cầm lấy đôi đũa, rồi bắt đầu ăn. Hợp đồng cô vứt ở một bên, chi phiếu cũng đặt ở một bên trên ghế.

Giang Văn Thăng nhìn thấy Lục Diệp như vậy, không khỏi trong lòng lại loạn cả lên.

Nhưng rất nhanh anh lấy lại tỉnh táo “Cô mau ký hợp đồng đi, tôi phải về còn bận công việc.”

“Vội cái gì? Vội vàng cày cấy cùng Lăng Tuyết à?” Lục Diệp dù bận vẫn ung dung múc một muỗng canh cho mình, cô không cẩn thận, tay không cầm chắc, thìa dừng ở trên bàn.

Nước canh uốn lượn mà rơi trên hợp đồng, hợp đồng tức khắc nhăn dúm dó.

Lục Diệp giả vờ ngạc nhiên, không khỏi nói: “Ai nha, hợp đồng không ký được rồi…… Văn Thăng, thật xin lỗi a! Nhưng không sao, chúng ta lần sau lại ký, anh yên tâm, chỗ tiền kia tôi sẽ trả cho anh.”

Cô nói, lập tức bắt đầu sờ soạng tờ chi phiếu mà mình vừa mới để xuống lúc nãy.

Cô trước đó cố ý đem tờ chi phiếu lén đặt ở phía dưới mông của Bánh bao nhỏ, vì chính là……

“Bé con này, lại ngồi lên tờ chi phiếu……”

Không thể không nói, tờ chi phiếu kia vẫn là mới mẻ, nóng hổi.

Lục Diệp xấu hổ mà hướng Giang Văn Thăng cười cười, lúc sau lại vội vàng bế Bánh bao nhỏ lên, nói: “Thật ngại qua, nhóc này không hiểu chuyện, làm bẩn chi phiếu anh rồi. Giờ tôi muốn dẫn nhóc về nhà sửa sang một chút, anh tự nhiên nha.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui