Boss Yêu Nghiệt : Boss,Anh Thật Hăng!
Chương 2 : Em nghĩ em trốn khỏi tôi được sao?
Trình Noãn Noãn bước vào căn phòng rộng lớn,miệng chữ O mắt chữ A , ngơ ngác nhìn xung quanh.
Thật lớn a!
"Đừng ngơ ngác nữa,chúng tôi ở đây"
Một người đàn ông cao ráo cỡ chừng 25 tuổi,mái tóc màu đen được tạo bằng kiểu undercut , gương mặt nho nhã,toả ra luồn khí ôn nhu khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
"Được được"
Cô nuốt nước bọt,đôi chân theo cảm xúc mà lại gần người đàn ông kia.
Đến khi cô rất gần người đàn ông kia thì bỗng một giọng trầm thấp vang lên.
"Ngồi đằng kia"
Cô nhìn sang người lên tiếng kia,con mẹ nó.....
Thật hảo soái nha!
Tóc dù hơi rối,bệt sang một chỗ nhưng cũng không làm cho gương mặt tuyệt sắc của hắn xấu đi ngược lại làm tăng vẻ tuất dật của hắn,đôi mắt tựa như vùng nướv sâu thẳm không đáy,nhưng cũng tựa như vòng xoáy khiến người ta muốn cuốn vào đó.Lão Thiên cũng thật ưu ái cho hắn ta.
"Khép miệng lại,sắp chảy nước rồi"
Hắn nhếch môi,ra hiệu cho Diệc lấy hồ sơ của cô.
Cô thu hồi tâm tư,ngại ngùng ngồi lên ghế.Nhịn không được nhún nhún vài cái,thật mềm.
"Ồ,tốt nghiệp trường đại học S.Chà,nhìn cô như vậy mà học cũng giỏi nhỉ?"
Hắn ngồi kế bên cô,yết hậu giật giật cố gắng để bản thân không cười.
"Cũng tàm tạm thôi"
Cô sờ sờ mũi. Hắn lại nhìn cô,mới khen một câu mà mũi dường như đã muốn dài thêm rồi.
"Gia thế. Cháu gái của Lãnh Thịnh Đãng. ồ,không ngờ cô là cháu gái của tên đó"
Cô gật gật đầu,hắn đưa hồ sơ của cô cho Diệc, diệc hiểu ý cầm lấy đi ra ngoài.Còn tốt bụng đóng cửa lại.
"Biết đây là gì không?"
Hắn từ túi móc ra 1 bịch bao cao su,1 cái gel bôi trơn.
Cô vừa nhìn thì đã biết,cái này là bao cao su mà ba thường dùng.Còn cái chai kia,chú cũng từng dùng rồi.
Cô che khuôn mặt đỏ chót của mình lại ,đứng lên.
"Thượng tổng,tôi đi về"
Hắn nhếch mép cười,cúi xuống phả một hơi vào má cô.
" Em nghĩ em trốn khỏi được sao? "
Hết chương 2