Tô Tiểu Mễ để điện thoại xuống, rất không cam lòng đi tới phòng làm việc của Lâm Khải, mà sau lưng cô, những ánh mắt âm u lạnh lẽo hận không thể đem cô thiên đao vạn cạo.Có người nói, thèm muốn là ngã ba đường của con người, đi phía trước thông đến hạnh phúc, đi trái thông đến oán giận, còn đi bên phải là về phía ghen tỵ, ghen tỵ làm cho người ta sinh ra ý đồ xấu.Từ lúc bắt đầu Ngải Niệm Như đã đi về bên phải.Tô Tiểu Mễ đứng trước mặt Lâm Khải, hai tay hắn vòng trước ngực, nhìn cô, lạnh lùng nói: "Đóng cửa!"Cô quay trở ra, đóng cửa lại lần nữa, tim thình thịch đập không ngừng, cấp trên đáng chết này, lại muốn làm gì? Đùa giỡn mập mờ cô nhất định sẽ cự tuyệt, thậm chí nhắc nhở, loại đàn ông làm càng này cô kiên quyết sẽ không chơi cùng hắn."Lâm tổng, ngài tìm tôi có chuyện gì không?" Cô mỉm cười nhìn hắn, thanh âm bình tĩnh mà lạnh nhạt."Nói cho tôi nghe thử, cô cho rằng khách sạn khiêm tốn mà lại xa hoa là dạng gì?" Ánh mắt của hắn sắc bén, chiếu vào chỗ sâu nhất trong lòng cô.Tô Tiểu Mễ hít sâu thở ra một hơi, lại nhàn nhạt nói: "Trong mắt của tôi, khiêm tốn mà xa hoa chính là một loại thái độ sống, là một loại biểu tượng phong cách và thưởng thức, đồng thời, cũng là chỗ mà người bình thường không cách nào sánh bằng, nhưng cũng là cuộc sống mà rất nhiều người hướng tới.""Cô có hướng tới không?" Lời của hắn hỏi trực tiếp mà không có băn khoăn."Dĩ nhiên, nếu như có thể có được vì sao không thích." Tô Tiểu Mễ không chút suy nghĩ, trả lời rất đơn giản dứt khoát, nhưng ý nghĩ thay đổi bổ sung rất nhanh: "Cuộc sống chính là một loại quá trình theo đuổi như vậy, theo quan niệm của tôi mà nói, tôi thích tự mình theo đuổi."Tô Tiểu Mễ cho rằng nói như vậy, là không muốn cho Lâm Khải hiểu lầm, cô là loại phụ nữ vì theo đuổi vật chất mà cái gì cũng bỏ ra, khiêm tốn mà lại xa hoa đó cần rất nhiều rất nhiều tiền làm cơ sở, về phần Tô Tiểu Mễ cô, cũng có suy nghĩ một chút, lại xem phim ảnh trong ti vi thấy thêm một chút thôi."Tô chủ quản, cô nghĩ quá nhiều rồi."Ánh mắt Tô Tiểu Mễ vô cùng ngạc nhiên, nhưng rất nhanh liền hiểu ý tứ của hắn, trong lòng càng thêm ghét người đàn ông này.TMD! Cho mình là hoàng thượng, tất cả phụ nữ đều cầu hắn sủng ái sao?Lâm Khải hắn coi như là thái tử gia của Dung Khoa quốc tế, Tô Tiểu Mễ cô cũng không thèm, huống chi vẫn chỉ là một chủ tịch vận chuyển buôn bán, nói khiêm tốn nói xa hoa, không chừng chính mình cũng được sinh ra trong cấp bậc đó, mặc dù cấp bậc trung gian vẫn là cảnh giới mà Tô Tiểu Mễ theo đuổi, nhưng mà giờ phút này cô chỉ thấy ghét người đàn ông trước mắt này.Thấy Tô Tiểu Mễ không nói, Lâm Khải nhẹ nhàng gõ vào bàn một cái, hai người bốn mắt nhìn nhau.Lâm Khải lại nhìn cô từ trên xuống dưới một lần nữa, phía trên màu xám tro, phía dưới màu cà ri, làm việc cùng phòng, trừ màu đen, màu xám tro và màu cà ri, hắn chưa thấy cô mặc qua những màu sắc khác, tóc xõa phía sau, gọng kính đen, cổ điển mà nghiêm túc. Tuy nhiên dáng vẻ của cô khi ở bên ngoài lại hoàn toàn khác biệt một trời một vực, nếu như nhớ lại không cẩn thận, chắc chắn hắn sẽ không đem hai loại người này gắn chung một chỗ."Lâm tổng, ý kiến của tôi nói xong rồi, nếu như không còn chuyện gì khác, tôi xin đi trước." Cô gần như là cắn răng mang theo tươi cười nói ra những lời này, hiện tại, một phút cô cũng không muốn nhìn thấy gương mặt khoa trương tự cho là đúng này nữa, còn có cái tư thái cao cao tại thượng bức người đó nữa. : "Trên thế giới, cô cho là có mấy khách sạn được gọi là khiêm tốn mà xa hoa?" Mặt của hắn hướng sang bên cạnh."Khách sạn thuộc tập đoàn Oman đều là khiêm tốn nhưng lại xa hoa, khách hàng chủ yếu của bọn họ là những người giàu có nằm ở đỉnh nhọn Kim Tự Tháp, nhưng sự quan tâm và việc bày trí khách sạn của bọn họ cũng là những gì mà các tầng lớp khách hàng khác ưa thích."Tô Tiểu Mễ thầm bổ sung trong lòng: "Tôi đây cũng cực kỳ thích nha, làng nghỉ mát ở đó được xây như thiên đường vậy, thật có lực hút!"