Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm!



Lý Hàng đối với Uất Trì Uyển Đình có lòng yêu ai yêu cả đường đi, không thể dùng thủ đoạn cưỡng chế gì với cô, cho nên mới cực kì để ý biến hóa trong độ hảo cảm của cô. Lý Hàng muốn móc nối quan hệ với Giải Tiếu Trúc, đương nhiên không thể làm như không thấy độ hảo cảm liên tục giảm xuống của cậu.

Lý Hàng lại đem Uất Trì Gia Ngôn đặt ở vị trí đối địch, đã là kẻ địch, cho dù độ hảo cảm của Uất Trì Gia Ngôn thay đổi thế nào, Lý Hàng đề sẽ không quan tâm. Chỉ là độ hảo cảm đột nhiên thay đổi rất kịch liệt, Lý Hàng liền bị phát hoảng mà thôi.

Tỉnh táo lại, Lý Hàng chú ý tới ánh mắt người qua đường xì xào bàn tán, anh không có hứng thú cho người ta vây xem. Uất Trì Gia Ngôn có thể đợi anh ở trạm xe bus gần đó, vậy khẳng định địa chỉ của anh đã bị bại lộ, rõ ràng nên chuyển địa điểm nói chuyện thành ở nhà.

Thái độ Lý Hàng bình thản, anh nói với Uất Trì Gia Ngôn: "Nơi này không tiện nói chuyện, đến nhà tôi đi."

Uất Trì Gia Ngôn đứng dậy, đối với Lý hàng lộ ra một nụ cười hiền hòa, "Tất cả đều nghe cậu."

Uất Trì Gia Ngôn thối rữa từ bên trong, tuy nhiên công phu ngoài mặt thì rất khá. Dưới góc độ của người xem, Uất Trì Gia Ngôn là nhân sĩ xã hội có sự nghiệp thành công, Lý Hàng mặc đồng phục Lục Trung là học sinh hư hỏng cúp tiết bị bắt được, Uất Trì Gia Ngôn thà làm lỡ công việc của bản thân, ưu tiên quan tâm Lý Hàng, thái độ Lý Hàng một chút cũng không thân cận. Lúc hai người cùng nhau rời đi, người qua đường tự nhận là đã khám phá ra chân tướng ào ào ném cho Lý Hàng ánh mắt chỉ trích.

Đi khỏi tầm nhìn của người qua đường, Uất Trì Gia Ngôn nhanh chóng gỡ bỏ vẻ ngoài tốt bụng đầy dối trá, biểu hiện của y vô cùng ác ý, ý vị thâm trường nói: "Diệp Thiến Thiến là tiểu quỷ tôi nuôi, thứ ả nhìn thấy, nghe thấy, nói ra, tất cả tôi đều biết."

Lý Hàng đã sớm biết sự nguy hiểm của Uất Trì Gia Ngôn, hiện tại độ hảo cảm của Uất Trì Gia Ngôn đối với Giải Tiếu Trúc tất cả trùng hợp rơi trúng người anh. Lý Hàng đương nhiên có thể bất vi sở động đối với uy hiếp của Uất Trì Gia Ngôn, anh có lệ à một tiếng tỏ vẻ bản thân đã biết.

Người thấy được bộ mặt thật của Uất Trì Gia Ngôn, hoặc là đã chết, hoặc là lòng mang sợ hãi trở thành vật điều khiển của y. Thái độ của Lý Hàng đối với Uất Trì Gia Ngôn cực kỳ kém, nhưng Uất Trì Gia Ngôn không cảm thấy bản thân bị mạo phạm, bởi Lý Hàng có đủ thực lực để khinh mạn y.


Bộ dáng Lý Hàng dễ dàng dùng khí thế nghiền áp hai con quái vật đã khắc sâu trong đầu Uất Trì Gia Ngôn, đối với Uất Trì Gia Ngôn mà nói, Lý Hàng có một sự đặc biệt không nói nên lời. "Bạn của cậu tên là Giải Tiếu Trúc đi. Trước mắt tôi không có dự định công khai thân phận, cho nên bảo cậu ta đến nhà tôi làm khách đi."

Lý Hàng mạnh mẽ dừng bước, liếc Uất Trì Gia Ngôn một cái. Bản thân rốt cuộc cũng khiến Lý Hàng chú ý, Uất Trì Gia Ngôn nhếch môi cười tủm tỉm, "Cậu yên tâm, cậu ta là bạn cậu, tôi sẽ không tổn thương cậu ta, chỉ là khiến cậu ta quên tên tôi thôi."

[Hệ thống Nguyện Vọng, tra độ hảo cảm của Giải Tiếu Trúc đối với ta.]

<Đầu óc kí chủ xoay chuyển thật nhanh, hệ thống không thể thống kê độ hảo cảm của người chết! Độ hảo cảm của Giải Tiếu Trúc đối với kí chủ -60%.>

Xác định trước mắt Giải Tiếu Trúc không bị nguy hiểm đến tính mạng, Lý Hàng không cần nổi nóng, anh không muốn để Uất Trì Gia Ngôn đắc ý, liền lãnh đạm nhắc nhở: "Giải Tiếu Trúc là người cảnh sát để ý, cậu ta có nhiệm vụ trong người."

Phản ứng của anh khiến Uất Trì Gia Ngôn cảm thấy không thú vị, "Yên tâm, hiện tại Giải Tiếu Trúc đã đến cục cảnh sát rồi."

Hiện tại Lý Hàng rất muốn gọi điện cho Giải Tiếu Trúc xác định an toàn, nhưng có Uất Trì Gia Ngôn trước mặt thì bỏ đi. Anh không thèm để ý tới khiêu khích của Uất Trì Gia Ngôn, đưa Uất Trì Gia Ngôn qua một ngõ nhỏ, tới tiểu khu cũ đang tạm trú của mình.

Cửa vào tiểu khu chỉ là để trang trí, không có bảo vệ, lúc này cũng không có ai đang đi lại trong sân.

Uất Trì Gia Ngôn tiến lại gần Lý Hàng, chưa từ bỏ ý định gây sự chú ý của anh, "Tối qua tôi có nói với Uất Trì Uyển Đình, hôm nay có khách hàng cực kỳ quan trọng muốn tới trao đổi công việc. Em gái tôi hiểu chuyện nhu thuận như thế, nó hiếm khi gây phiền toái cho tôi, nhưng sáng nay nó lại khẩn cầu tôi tạm dừng công việc, thay nó đến xem tình huống của cậu. Uất Trì Uyển Đình rất coi trọng cậu đấy nhỉ."


Uất Trì Gia Ngôn chạm vào thùng thuốc nổ của Lý Hàng, cho dù Lý Hàng có lực nhẫn nại cực mạnh, điểm này cũng tuyệt đối không thể nhịn.

Hiệu quả của lớp ngụy trang dần biến mất, lộ ra đôi mắt đen như mực khiến người ta run rẩy, Lý Hàng thoạt nhìn còn hung ác hơn bất kì quỷ quái nào Uất Trì Gia Ngôn từng gặp qua, thuần túy đen tối. Lý Hàng cảnh cáo: "Uất Trì Uyển Đình là em gái anh, là người thân có quan hệ máu thịt. Anh có thể coi trọng cô ấy, cũng có thể không quan tâm, nhưng tuyệt đối không thể coi thường cổ."

Khí thế lạnh thấu xương đập thẳng vào mặt, tim Uất Trì Gia Ngôn đập nhanh, hô hấp cũng trở nên dồn dập, y có chút mê muội nhìn Lý Hàng, nỉ non: "Chính là đôi mắt xinh đẹp này..."

Trong danh sách thật tâm khen ngợi ánh mắt Lý Hàng xinh đẹp, ngoài mấy vị nữ sĩ đã gả vào nhà họ Lý, giờ lại lòi thêm một Uất Trì Gia Ngôn. Lý Hàng không bị lời khen của Uất Trì Gia Ngôn mê hoặc, thẳng tới lúc Uất Trì Gia Ngôn lần nữa chạm vào nỗi đau của anh, "Anh không cần lấy cô ấy làm lí do, muốn biết vì sao tôi không có ác cảm với kẻ rõ ràng là người xấu lại muốn ngụy trang thành người tốt như anh, trực tiếp hỏi là được. Có cần tôi trả lời vấn đề này luôn không?"

Miệng vết thương hư thối ở sâu trong đáy lòng được Uất Trì Gia Ngôn giấu tầng tầng lớp lớp bị Lý Hàng hung hăng đâm chọc, "... Đến nhà cậu rồi nói sau."

Trước khi Uất Trì Gia Ngôn biết Lý Hàng cùng Diệp Thiến Thiến bị trói buộc với nhau chưa bao giờ để ý tình cảnh của Diệp Thiến Thiến, nhà trọ hơn 30 thước vuông Lý Hàng sống một mình vẫn là lần đầu tiên Uất Trì Gia Ngôn thấy. Uất Trì Gia Ngôn sinh hoạt trong hoàn cảnh cực kỳ ưu việt, y chưa bao giờ thấy người sống trong hoàn cảnh kém như vậy, nơi ở của Lý Hàng so với quỷ còn kém hơn.

Khóe miệng Lý Hàng giật giật, sau khi Uất Trì Gia Ngôn lộ bộ mặt thật trước mặt anh đúng là một điểm cũng không khách khí, cư nhiên thất lễ đến nỗi soi mói từng góc nhà của anh. Anh dẫn Uất Trì Gia Ngôn tới bàn ăn thấp bé, đưa cho y một cái ghế nhựa thấp màu đỏ.



Uất Trì Gia Ngôn: "..."


Y sống nhiều năm như vậy còn chưa từng đặt mông lên cái ghế phải dùng tư thế như đi ỉ* để ngồi này. Y hạ mình ngồi xuống, "Nói cho tôi biết vì sao cậu lại biết suy nghĩ của tôi."

Lý Hàng cách một cái bàn tròn, ngồi đối diện Uất Trì Gia Ngôn, "Vừa nãy đến trạm bus, anh đeo một cái mặt nạ khiến người yêu thích cho bản thân mình. Sáng nay tôi cũng đã thấy đủ bộ mặt thật của anh, vậy đương nhiên mặt nạ này không phải để cho tôi xem, mà là để mấy người qua đường không liên quan nhìn."

Uất Trì Gia Ngôn cường điệu: "Tôi theo chủ nghĩa hoàn mỹ, nếu đã lựa chọn ngụy trang đương nhiên sẽ làm một cách tốt nhất. Chuyện này không có gì kì quái."

"Đây quả thật không có gì kỳ quái." Lý Hàng rũ mi, "Sau khi rời khỏi tầm mắt của mọi người, anh nhanh chóng bỏ đi lớp ngụy trang trước mặt tôi, thứ nhất để dò xét thái độ của tôi, xác nhận tôi không phát hiện ra bí mật của anh. Anh sợ hãi tôi phát hiện, anh đối với bản chất xấu của bản thân cực kỳ tự ti, cho nên mới ngụy trang mình thành người tốt nhất."

Mặt Uất Trì Gia Ngôn không hề biểu cảm, "Làm sao cậu biết được."

Lý Hàng không trả lời.

Trong giai đoạn "The Exorcist" chỉnh sửa, Lương Mộng cùng Lý Hàng chiến tranh lạnh, nguyên nhân bọn họ chiến tranh lạnh, là vì một cô gái.

Lý Hàng trùng hợp cứu một cô gái bị mấy tên côn đồ bắt nạt, cô gái này học cùng đại học với Lý Hàng, để cảm ơn sự giúp đỡ của Lý Hàng, cô gái đưa cho Lý Hàng một ít snacks tự làm, hai người thường xuyên qua lại liền dần dần thân thuộc, Lý Hàng bất giác yêu cô.

Lương Mộng nghe Lý Hàng kể về cô gái này, trực giác của cô nói cho cô biết, cô gái kia có vấn đề. Lương Mộng bảo Lý Hàng cách xa cô gái này ra một chút, Lý Hàng không nghe theo, còn trách Lương Mộng không ủng hộ anh tìm kiếm hạnh phúc. Lương Mộng khuyên rất nhiều lần nhưng không hiệu quả, liền trực tiếp gọi điện cho cô gái kia, bảo cô cách xa Lý Hàng một chút. Kết quả hiển nhiên, Lý Hàng cùng Lương Mộng trực tiếp trở mặt.

Lý Hàng rơi vào ma chú tình yêu bắt đầu theo đuổi cô gái đó, anh dựa theo lời cô gái lơ đãng nói ra từng chút một thay đổi bản thân, anh thay đổi kiểu tóc, thay đổi cách ăn mặc, thay đổi cách nói chuyện, thay đổi sách báo cùng phim ảnh thích xem. Quan trọng nhất là, anh bắt đầu nghĩ cách che dấu ánh mắt hung ác của bản thân, anh để mái dài, đeo kính, ngay cả đeo lens cũng đã thử qua. Lý Hàng không ý thức được bản thân đã hoàn toàn thay đổi, vẫn đắm chìm trong mộng đẹp không chịu tỉnh lại.

Thẳng đến một ngày, anh nhìn thấy Lương Mộng đang học cao trung ở thành phố khác xuất hiện tại thành phố anh học đại học, nhìn thấy Lương Mộng mặt đỏ tai hồng cãi nhau với người anh thầm mến; nhìn thấy kẻ bắt nạt cô ngày đó đứng ngay bên cạnh, bọn họ cùng nhau châm chọc khiêu khích Lương Mộng; nhìn thấy bọn họ thừa nhận họ lập mưu trêu đùa anh.


Hôm đó, Lý Hàng đã đánh nhau một trận rất lâu, Lương Mộng biết anh không đánh con gái liền xắn tay áo dùng phương thức chiến đấu của chị em phụ nữ đánh cô gái kia một trận. Tuy rằng cuối cùng hai người đều bị thương, quan hệ lại hòa hảo như lúc ban đầu. Lúc đó Lương Mộng úp mặt vào vai anh khóc đến phát ngốc, hung hăng mắng anh một trận.

Lương Mộng nói với Lý Hàng: Anh là người tốt, vì thế không cần bởi mắt mình mà cảm thấy tự ti.

Phản chiếu trên người Uất Trì Gia Ngôn, đúng là tự ti thấm vào tận xương tủy.

Uất Trì Gia Ngôn không phải người tốt bụng gì, có thể là do giáo huấn của gia tộc ẩn thế, dòng họ phải là người làm điều thiện. Uất Trì Gia Ngôn vì muốn thành gia chủ, phải thu liễm sự không thiện lương của bản thân, nhưng việc y không thiện lương vẫn bị phát hiện, sau khi em gái ra đời, y trực tiếp bị đoạt quyền thừa kế. Kết quả như vậy khiến y sinh ra cảm giác tự ti, càng tự ti, lại càng che giấu, càng che giấu, phản tác dụng càng lớn, cuối cùng Uất Trì Gia Ngôn bức mình đến tuyệt cảnh.

Uất Trì Gia Ngôn là lịch sử đen của Lý Hàng, Lý Hàng không thích đối mặt với y, còn dùng từ tên gay biến thái nói xấu y.

Nhưng mà, khi Lý Hàng nhìn thấy nội tâm tự ti của Uất Trì Gia Ngôn, anh không cách nào vờ như không thấy Uất Trì Gia Ngôn. Trong phần mở đầu của "The Exorcist", Uất Trì Gia Ngôn đã đứng cạnh bờ vực thẳm, giống như Lương Mộng đối với Lý Hàng vậy, Lý Hàng muốn thử giúp y một phen.

Lý Hàng nói với Uất Trì Gia Ngôn: "Tóm lại, tôi muốn nói cho anh, dưới tình huống không vi phạm pháp luật, biến thái cùng gay đều có nhân quyền cơ bản, anh không cần vì bản chất của mình mà cảm thấy tự ti."

Cuộc đời của Uất Trì Gia Ngôn, sau khi dòng họ Uất Trì triệt để phủ nhận giá trị của y, cũng triệt để mất đi ánh dương tươi đẹp.

Trong trí nhớ của y, ngay cả cha mẹ huyết mạch tương liên quan hệ thân cận nhất cũng không nói với y lời dịu dàng nhường ấy. Uất Trì Gia Ngôn vô cùng khát vọng bắt lấy phần dịu dàng này, y đến bên người Lý Hàng, quỳ một gối, "Lý Hàng, anh có thể theo đuổi em không? Nếu em đồng ý cho anh một cơ hội, anh cam đoan sẽ không làm chuyện khiến em cảm thấy phản cảm. Anh sẽ không để tâm đến Uất Trì Uyển Đình, chỉ làm chuyện xấu trong phạm vi pháp luật cho phép, quỷ trong tay anh đi trả thù nhất định sẽ để lại cho kẻ thù một hơi thở cuối cùng."

Lời thổ lộ này đúng là mới mẻ độc đáo, Lý Hàng rất muốn cho Uất Trì Gia Ngôn một phát vả, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời anh được người ta tỉnh tò, bàn tay anh không văng ra ngoài, ngược lại không thể áp chế nghi vấn trong lòng: "Tại sao anh lại thích tôi."

"Em là người duy nhất nguyện ý nhìn thẳng vào bản tính của anh." Uất Trì Gia Ngôn nói cực kì nghiêm túc, thậm chí nghiêm túc đến nỗi thành kính. "Là em nói với anh, cho dù xấu xa, chỉ cần bảo vệ điểm mấu chốt, anh cũng có thể được tha thứ."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận