Bắt Đầu Xuyên Qua Từ Thế Giới Võ Hiệp


Sau khi cánh cửa đồng thau mở ra, phía trong là một luồng khói đen bao phủ khắp không gian, so với nó thì hắc ám do màn đêm mang lại không đáng để so sánh.


Nó giống như sự hiện hữu tà ác nhất, xấu xa nhất, là điều tồi tệ nhất mà hắn phải đối mặt từ lúc sinh ra tới bây giờ.


Nếu như không phải do bị trói buộc có lẽ bây giờ nó đã nhào tới mà giết chết chính mình, khi thấy nó lần đầu tiên cơ thể hắn có một nỗi bức thiết mãnh liệt phải tránh xa thứ trước mắt nhanh nhất có thể.


Thật may mắn là giờ đây nó đã bị trói buộc bởi nhiều sợi xích sắt, những sợi dây này không phải là dây xích bình thường vì năm sợi dây xích này hiện năm màu sắc riêng biệt, phân biệt là: vàng, xanh lá, xanh lam, đỏ, nâu.


Nhìn sợi dây xích màu xanh lam và cảm nhận được hơi thở do nó tỏa ra xung quanh, hắn đoán có lẽ sợi dây xích này thuộc tính thủy.

Do công pháp của hắn tu luyện là 'Phiên Vân Tâm Pháp' thuộc tính thủy nên hắn có thể cảm nhận rõ ràng thuộc tính do nó mang lại giống với bản thân.


Lần đầu thấy nó, như có một cảm giác đang hối thúc hắn chỉ cần đạt được hắn sẽ được lợi ích to lớn, trong mắt hắn không khỏi hiện lên vẻ tham lam.


Nhưng khi nhìn lướt qua làn khói đen hắn không khỏi e dè.


Trong làn khói đen đột nhiên xuất hiện hai vệt màu đỏ bắn xuyên tới hắn, vội vàng vận chuyển công pháp hắn tung chưởng đẩy về phía trước.


“Phiên Vân Tâm Pháp! Hàn băng chưởng" tay hắn hiện màu băng lam tung chưởng đẩy về phía trước đón đỡ hai tia sáng chiếu tới.


Song chưởng của hắn ngăn trở chưa đến một giây đã bị xuyên thủng, hai bàn tay máu me đầm đìa.



“Xiu!”

Sau khi xuyên qua tay hắn, tia sáng bắn mạnh về phía vách đá, nhưng chỉ thấy chuyện lạ là tia sáng mạnh mẽ là thế nhưng lại không thể gây ra nổi một vết tích nhỏ trên bức tường, thậm chí ngay cả tiếng động cũng không có.


Từ lúc hắn bước vào đây chỉ cảm thấy quỷ dị nối tiếp quỷ dị.


Chân lùi về sau, hắn đang tính xoay người bỏ chạy chỉ nghe một tiếng cười như đến từ cửu u địa ngục vang lên.


“Khặc, khặc, khặc!”

“Bao lâu, đã bao lâu ta mới được hửi thấy vị tươi đẹp do máu tươi mang lại?”

“Trăm năm, ngàn năm thậm trí lâu hơn!”

“Sâu kiến, máu trên người ngươi làm ta thật chán ghét, giống như vị máu tươi do bọn Tiên tộc nhà Nam Cung mang lại!”

“Không đúng, đây không phải Tiên Giới, mau nói đây là đâu?”

Tuy không biết tồn tại trước mắt là thứ gì nhưng từ những từ ngữ ít ỏi nãy giờ có thể nói quá kinh người.


“Bẩm! !”

Khi hắn đang không biết xưng hô như nào cho thích hợp, chỉ nghe.


“Ngươi có thể gọi ta là! Ma!”


“Bẩm Ma đại nhân, nơi đây là Thiên Thần Đại Lục, cảnh giới tu luyên ở đây gồm cửu cảnh! Tam lưu, nhị lưu, nhất lưu, Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư, Đại Tông Sư, Thiên Nhân, Lục Địa Thần Tiên.



“Không đúng! Đáng lẽ phải là Luyện Tinh Hóa Khí, Luyện Thần Phản Hư, Luyện Hư Hợp Đạo sao lại thay đổi rồi?”

“Để ta cảm nhận Tiên khí trong cơ thể của ngươi!”

Từ trong làn khói tỏa ra một áp lực vô hình lên người Nam Cung Quyết, hắn chỉ cảm thấy giống như mình bị xem thấu tất cả trước mắt tồn tại thần bí này.


“Quá rác rưởi rồi! Không thể tin được trong người ngươi là dòng máu của Tiên tộc mà lại không chảy xuôi Tiên khí thay vào đó lại là thứ nửa vời mà ngươi gọi là chân khí, là hỗn hợp giữa một xíu Tiên khí cùng chân khí.

Trong đó lấy chân khí chiếm chín thành thậm chí Tiên khí một thành cũng chưa đến.



Giống như cảm nhận được gì đó từ lối vào sau cánh cửa đồng thau, giọng nói tiếp tục vang lên: “Thì ra là vậy, đây đã không còn là Tiên Giới nữa mà là một nơi không hề có sự tồn tại của Tiên khí.



'Ta bị nhốt quá lâu, trong khoảng thời gian đó có lẽ đã xảy ra chuyện gì mà ta không hề hay biết' Ma nói thầm trong lòng.


Nam Cung Quyết càng nghe càng kinh hãi, theo như hắn đoán tồn tại trước mặt ít nhất cũng là Tiên thậm chí trong Tiên cũng là dạng nhân vật không tầm thường và phạm phải tội nghiêm trọng bị giam giữ tại đây.


Không kìm được sự tò mò trong lòng hắn lấy dũng khí hỏi thử tồn tại trước mắt.



“Bẩm Ma đại nhân, không biết làm sao để thành Tiên?”

“Nam Cung Tiên tộc lại là chuyện gì?”

“Hừ!”

“Sâu kiến không có quyền nói chuyện!”

Sau khi nói xong trước luồng khói đen hình thành một chưởng ấn màu đen bay tới.


Theo đó là một thân ảnh bị đánh bay ra xa.


“Nếu có lần sau, ngươi! chết!”

“Khụ, khụ, khục! Vâng!”

Nam Cung Quyết cúi đầu xuống lau vết máu khóe miệng, trong ánh mắt là sự sợ hãi.

.


“Bất quá, chỉ cần ngươi tìm cách thả ta ra ngoài, ta có thể thỏa mãn mong muốn của ngươi!”

Nghe vậy, Nam Cung Quyết cung kính hỏi: “Không biết làm sao mới có thể thả tự do cho Ma đại nhân?”

“Rất đơn giản! Ta chỉ cần huyết, thật nhiều huyết, ngươi chỉ cần làm được ta sẽ thỏa mãn yêu cầu của ngươi!”

“Bẩm đại nhân, trước mắt Nam Cung gia đang đến sinh tử tồn vong thời khắc, chỉ cần Ngài ra tay trợ giúp, tiểu nhân sẽ dốc hết sức trợ giúp Ngài thoát khốn!”

Nam Cung Quyết vừa dứt lời, trong làn khói bay ra một bình ngọc, hắn nắm vào tay mở ra xem bên trong có khoảng hai viên đan dược màu đỏ như máu nằm bên trong.


“Đây là Huyết Đan! Chỉ cần ngươi nuốt nó vào sẽ tăng một tiểu cảnh giới bất kỳ dưới Lục Địa Tiên Nhân, nên nhớ mỗi người chỉ có thể sử dụng một lần duy nhất, nếu cố dùng viên thứ hai sẽ bạo thể mà chết!”

Nam Cung Quyết nghe xong hắn không kịp chờ đợi mà nuốt một viên đan dược vào người.



Tiếp đó từ vị trí phần bụng có một luồng sức mạnh mạnh mẽ lan tỏa khắp xung quanh cơ thể của hắn rồi đi thẳng tới thiên linh cái, hắn nhắm mắt lại cảm thụ, mọi điều bí ẩn trong tu luyện không hiểu hay bị khốn hoặc đều thần kỳ thông suốt.


Theo sau là một nguồn sức mạnh hoàn mới bộc phát từ trong cơ thể, cảnh giới của hắn cũng từ Đại Tông Sư đỉnh phong bước vào Thiên Nhân.


Trong không gian kín không một kẽ hở này vậy mà xung quanh cơ thể hắn quần áo bay phấp phới, tóc được buộc bằng hắc quan cũng bung khỏi trói buộc mà tung bay như thể xung quanh đây đang có một trận gió lớn.


Khi phục hồi lại bình thường hắn vội quỳ một chân xuống đất thái độ cung kính.


“Cảm tạ đại nhân ban thuốc, chỉ cần vượt qua nguy cơ lần này tại hạ chắc chắn sẽ dâng lên thật nhiều huyết cho đại nhân!”

“Không tệ! Chỉ cần ngươi vì ta làm việc, trở thành trong miệng ngươi Lục Địa Thần Tiên thậm chí là thành Tiên cũng không phải là việc khó!” Ma rất hài lòng với thái độ của Nam Cung Quyết.


Trên mặt Nam Cung Quyết hiện lên vẻ vui mừng.


“Tiểu nhân sẽ vì ngài mà dốc hết sức mình! Tiểu nhân cáo lui.



Nói rồi hắn quay người rời khỏi, khi đi qua khỏi cánh cửa đồng thau hắn mới nới lỏng một hơi rồi nở một nụ cười gằn.


“Long Thiên Hoành, ân oán nhiều năm giữa hai gia tộc chúng ta cũng nên đến hồi kết thúc!”

Khi nói lời này trong mắt của hắn hiện lên màu đỏ thoáng hiện mà không hề hay biết.


~Còn tiếp~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận