Đến chiều thì Lý Thế Bảo cùng hai người tiểu thư trở về, tôi hôm nay đã lao dọn hết tất cả ở tầng hai sạch sẽ vì tôi biết Lý Thế Bảo là một người ưa sạch sẽ.
Lúc này tôi đang ở trong phòng thay ga giường mới cho thiếu gia thì từ phía sau có một vòng tay ôm trọn lấy tôi.
Ngưỡi thấy mùi thơm quen thuộc tôi liền biết đó là ai, tôi soai người lại và đẩy Lý Thế Bảo ra nói:
- Anh đừng làm vậy, tôi đang làm việc và người tôi rất hôi.
- Không có tôi cảm thấy thơm mà.
Vừa nói Lý Thế Bảo vừa cuối xuống hôn lên cổ tôi và để lại dấu vết nhỏ, tôi hốt hoảng nói:
- Anh đừng làm vậy? Mọi người sẽ thấy.
- Không sao đâu, không có ai nghi ngờ đâu nên em đừng có lo.
Tôi cố gắng đẩy mạnh anh ta ra rồi chạy qua bên góc bên kia nói:
- Anh…anh đừng có qua đây mà, anh đi tắm đi rồi xuống ăn cơm tối, tôi làm xong cái này sẽ đi xuống anh đừng qua đây nữa.
Lý Thế Bảo có vẻ cũng mệt mỏi sau chuyến bay nên không chọc tôi nữa đi vào phòng lấy đồ để đi tắm, tôi làm xong việc thì chạy xuống nhà phụ mọi người nấu cơm.
Đang đứng sếp rau lên dĩa thì một chị làm chung hỏi tôi:
- Khả Hân trên cổ em có vết gì đỏ vậy? Em bị mũi chít à?
Tôi hết hồn, thấy không thế nào cũng có người thấy, tôi vội nói dối:
- Dạ lúc nãy có một con mũi lớn chít em, hihi ngứa quá em rãy nên hơi đỏ.
Chị ấy gật đầu rồi tiếp tục làm việc không nghi ngờ gì, thiệt là dọa chết tôi mà.
Sau khi dọn cơm xong cả nhà ông bà chủ, thiếu gia, hai vị tiểu thư và một người đàn ông mấy lần ghé nhà ăn cơm, chắc là người này sẽ là chồng của một trong hai vị tiểu thư nè!
Buổi tối cả nhà bà chủ ngồi ở phòng khách ăn trái cây, lúc này mọi người đã được cho ra nhà sao, nhà dành cho người làm nghĩ ngơi, trong nhà lúc này chỉ có quản gia và tôi là người hầu riêng của thiếu gia ngủ lại nhà chính.
Lúc này bà chủ lên tiếng nói:
- Mẹ có chuyện này muốn bàn với các con, hổm nay mấy đứa đi chơi nên mẹ không có nói.
Mấy người thiếu gia tiểu thư đều chăm chú nghe bà nói:
- Mẹ muốn nhận Khả Hân làm con gái nuôi, các con thấy thế nào?
Lúc này có hai luồng ý kiến cùng lúc thốt lên:
- Tụi con đồng ý ạ.
- Con không đồng ý.
Hai âm thanh đồng ý là của hai vị tiểu thư, còn người phản đối kia là Lý Thế Bảo. Lúc này mọi ánh mắt đều đỗ dồn vào Lý Thế Bảo, chị Tuệ Nhi lên tiếng đầu tiên:
- Sao vậy anh hai, bé Hân dễ thương mà.
Tiếp đó là chị Tuệ Nhiên cũng nói:
- Đúng đó, bé Hân hiền và hiểu chuyện như vậy có gì mà anh phản đối.
Khuôn mặt của Lý Thế Bảo đen thui nói:
- Anh nói không được là không được, hai đứa không có quyền cãi.
Lúc này thì bà chủ lên tiếng:
- Tại sao con lại không đồng ý, nếu con bé được nhà chúng ta bảo vệ thì mẹ ruột con bé sẽ không thể làm hại em nó được.
Lý Thế Bảo lúc này tức giận đứng lên và cương quyết nói:
- Con nói không được là không được, bảo vệ Khả Hân thì con sẽ bảo vệ cô ấy, sẽ không ai dám làm gì hay đụng vào cô ấy được còn chuyện kia nghĩ mọi người cũng đừng nên nghĩ tới.
Nói xong Lý Thế Bảo đùng đùng giận dỗi bước đi lên lầu và không nói gì thêm, ông chủ thì nói:
- Em thấy không anh đã bảo rồi mà, khi em nói ra chuyện này thì nhất định có đứa không đồng ý.
Lúc này bà chủ mới hỏi ông chủ:
- Sao anh biết?
- Anh đoán.
Nói xong ông chủ chỉ cười và không nói gì thêm, chị Tuệ Nhi bực bội nói:
- Nhận làm em gái thì không chịu, bộ anh hai muốn bé Hân làm người hầu để anh sai khiến xuốt đời à?
Chị Tuệ Nhiên thì lắc đầu:
- Ông anh già khó tính, trước giờ chuyện gì mà cả nhà đồng ý thì anh ấy cũng không phản đối, sao tự nhiên chuyện này lại làm căn như vậy? Không lẽ anh ấy không thích bé Hân.
Quay qua nhìn tôi nhị tiểu thư hỏi:
- Bé Hân em nói thiệt với chị và mọi người đi anh hai có làm khó em không? Ông anh của chị có ăn hiếp cưng không?
Tôi lắc đầu nói:
- Dạ không có, thiếu gia không có ăn hiếp em nên mọi người đừng có hiểu lầm ạ.
- Được rồi, nếu anh ấy có ăn hiếp em thì phải nói với chị đòi công bằng cho cưng nha_Chị Tuệ Nhiên nói.
- Dạ em cám ơn hai chị đã thương em ạ.
Tôi cuối đầu rồi cũng không dám nói gì thêm. Tôi biết vì sao Lý Thế Bảo không đồng ý, vì anh ta không muốn tôi làm em gái của anh ta, anh ta chỉ muốn tôi làm người phụ nữ của anh ta để anh ta trêu ghẹo, tôi biết rõ mà chỉ là tôi thật sự cảm động vì ai cũng thương tôi.
Tôi đợi mọi người ăn uống xong rồi tôi mới dọn dẹp đi về phòng, lúc mở cửa thì tôi đã thấy Lý Thế Bảo cái mặt một đống ngồi trên giường của tôi rồi.
Tôi đóng cửa rồi đi đến hỏi:
- Anh qua đây là có chuyện gì không?
Lý Thế Bảo ngước lên mặt lạnh lẽo làm tôi cảm thấy sợ, anh ta nhìn tôi hỏi:
- Em nghĩ xem?