Editor: Thơ Thơ
"Thật ra thì vương phủ đã sớm chi vượt kế hoạch rồi, năm nay thu hoạch lại một mực chậm chạp không thể bổ túc, rất nhanh, tài vụ vương phủ sẽ tiến tới nông nỗi giật gấu vá vai, chuyện này, tổng quản không cách nào giải quyết, nhất định sẽ trình báo lên, thân là đương gia vương phi phải nghĩ biện pháp tham ô ngân lượng từ chỗ khác tới cung ứng vương phủ cần thường ngày, theo ta biết, khi còn sống Hoàng Thái Phi đã từng đem một số lượng tài phú không nhỏ, giao cho Ninh Vương quản lý, một số của cải là bà để lại cho Công chúa Trường An làm tài sản."
Lúc này cuối cùng Tào Mộng Bình cũng hiểu ý tới đây, nàng kinh ngạc nói: "Nếu như vương phi tự tiện tham ô di sản hoàng Thái Phi để lại cho Công chúa Trường An, mặc dù cũng không nuốt riêng, mà là tạm thời tham ô, thuận lợi giải quyết khẩn cấp trong phủ, nhưng nếu sự kiện tự tiện vận dụng tài sản công chúa truyền ra ngoài, Ninh Vương vẫn sẽ mất sạch thể diện."
"Mặc kệ ra sao, chỉ cần Đổng Uyển vận dụng tài sản của Trường An, chuyện này phải nghĩ biện pháp tiết lộ ra ngoài, khiến người đời đều biết. Phủ Ninh Vương tráng lệ, cuộc sống xa hoa nhiều lần, Ninh Vương ra tay xa xỉ nhiều lần, sao sẽ thiếu ngân lượng đây? Như vậy, mọi người nhất định sẽ cho là Ninh Vương phi có ý ngầm chiếm di sản của Hoàng Thái Phi để lại cho Công chúa Trường An." Đậu Nguyên Nguyên cười lạnh nói: "trước khi Hoàng Thái Phi nhận tội uỷ thác với Ninh Vương, bà để lại cho nữ nhi tài sản đáng kể lại bị nuốt riêng, người khác sẽ nghĩ sao? Nam nhân mà, coi trọng nhất là mặt mũi rồi, huống chi còn là một đất phong vương đây? Nếu Vương phi làm mất hết mặt mũi của vương thượng, ngươi nói xem, nàng còn có mặt mũi gì ở lại trong vương phủ chứ?"
Tào Mộng Bình nói: "ý tỷ tỷ là khiến Mộng Bình nhìn chằm chằm sổ sách trong phủ sao?"
"Chỉ có như vậy, ngươi mới có cơ hội vặn ngã nàng!" ánh mắt Đậu Nguyên Nguyên trong nháy mắt lộ ra một tia âm ngoan sắc bén, lạnh lùng nói: "Nhớ, một khi Đổng Uyển lén lút vận dụng tài sản của Trường An, ngươi cần thiết nghĩ biện pháp bắt được sổ sách, sau đó tiết lộ chuyện này ra ngoài, phải làm cho mọi người đều biết mới đúng. Truyền đi càng xôn xao càng tốt."
Lúc này, Tào Mộng Bình lại nhàn nhạt mở miệng nói: "Chuyện này, ta sẽ cẩn thận suy tính." Thơ_Thơ_diendan
Thấy nàng tiêu cực như thế. Đậu Nguyên Nguyên nhướng mi, cười lạnh nói: "Đó. Nói như thế, ngươi cũng không muốn đoạt lại nam nhân rồi hả?"
"Tim của hắn chưa từng có đợi ở trên người của ta, sao ta không hiểu? Dù là cố ý phá hư tình cảm hắn cùng Vương phi, ta cũng không cách nào chân chính lấy được hắn. Nói không chừng, chỉ là thành toàn cho ngươi thì sao?"
Nghe vậy, sắc mặt của Đậu Nguyên Nguyên thay đổi một lần.
"Cái gọi là chuyện tình cảm, ta sớm đã có điều ngộ ra. Càng cưỡng cầu, càng không chiếm được, thân là nữ nhân, hy vọng duy nhất. Chính là con nối dòng. "Tào Mộng Bình quay đầu nhìn Tiểu Nam Hài ở mép giường nói: "Kể từ khi ngươi mang theo Túc Vương tử tiến vào vương phủ, ta mới khắc sâu hiểu được, nữ nhân nhất định phải sinh nhi tử, mới có được địa vị."
Con nối dòng chính là tranh thủ tình cảm lợi khí, cũng là bảo đảm của nữ nhân.
Đậu Nguyên Nguyên cúi đầu nhìn bụng của nàng nâng cao. Chốc lát sau, trên mặt lại lộ ra nụ cười thỏa mãn nói: "Ngươi cho bà mụ nhìn qua chứ? Nhìn qua mấy bà mụ rồi hả? Họ nói sao? Nghe nói nữ nhân có thai bụng nhọn sinh nhi tử, tròn sinh nữ nhi, bụng của ngươi mượt mà như thế, thai này nhất định là một nữ nhi chứ?"
Nếu Tào Mộng Bình sinh hạ nữ nhi. Như vậy Túc Vương tử của nàng là con nối dòng duy nhất của Ninh Vương, địa vị không thể dao động.
Trong nháy mắt gương mặt Tào Mộng Bình phờ phạc, cắn răng một cái nói: "Không! Ta tuyệt không thể sanh nữ nhi ra ngoài." Thơ_Thơ_diendan
Kể từ khi có Túc Vương tử Kim tôn này, Thái phu nhân cơ hồ quên chuyện nàng mang bầu, ngay cả nàng sinh nam hay sinh nữ đều không để ý, ngược lại đem đại bộ phận tâm tư đều đặt ở trên người tiểu nam hài kia; mặc dù Ninh Vương tỏ rõ không muốn gặp lại mẫu thân của Túc Vương tử, nhưng hắn lại hết sức coi trọng huyết mạch của mình, nhũ nương cùng với tôi tớ phụ trách chăm sóc Túc Vương tử, đều trải qua hắn đặc biệt cẩn thận chọn lựa. Nàng chưa bao giờ thấy Ninh Vương trông nom qua chuyện trong phủ, nhưng hắn lại tự mình chọn lựa nhũ nương cho Túc Vương tử rồi.
Mặc dù đưa hai mẫu tử ra khỏi vương phủ, có vườn nhỏ riêng chỉ là cách vương phủ vài bước đường, tất cả đều là vì dễ dàng tùy thời tiếp ứng.
Thái phu nhân ngày ngày tới tiểu biệt uyển không nói, khẳng định Ninh Vương cũng sẽ thường xuyên đến thăm nhi tử của mình. Đáng hận, nàng không có bất kỳ chứng cứ nào để chứng minh Túc Vương tử cũng không phải là huyết mạch của Ninh Vương.
Từ xưa tới nay, tất cả nam nhân đều giao do nhi tử tới thừa kế, vì vậy nam nhân đặc biệt chú trọng con nối dòng, mà sau khi nuôi lớn nữ nhi, liền cho gả ra, rời khỏi nhà mình, người khác dòng họ, trở thành người nhà khác, cho nên từ trước đến giờ nữ nhi không chiếm được coi trọng quá lớn.
Đổng Uyển có tim của hắn, Đậu Nguyên Nguyên có con nối dòng của hắn, nếu nàng muốn lấy được địa vị và coi trọng, liền không thể sinh hạ nữ nhi.
Đang than nhẹ ở bên trong, thấy Đậu Nguyên Nguyên dương dương hả hê cười nói: "thai tiếp theo cố gắng nữa đi, đồng nhất thai này là muội muội của Túc nhi, thai tiếp theo nói không chừng sẽ như ngươi mong muốn, là một nam hài đấy." Thơ_Thơ_diendan
"Ta còn có thể có thai tiếp theo sao?" Tào Mộng Bình cắn chặt môi dưới nói: "Đứa nhỏ trong bụng làm sao tới vậy, trong lòng ta đã có tính toán, cơ hội có thai tiếp chỉ là hy vọng mong manh, hôm nay, hắn đã đem nữ nhân yêu mến tiến vào trong vương phủ rồi, nâng niu trong tay như trân bảo cũng không kịp, ta còn có thể có cơ hội sao?"
Cho nên, một thai duy nhất này, nàng cần phải sinh hạ nhi tử.
"Sinh nam hay sinh nữ, là trời định, trời cao nhất định, dầu gì ngươi và ta là tỷ muội một cuộc, ta không thể không khuyên ngươi để tâm, đừng quá cưỡng cầu, từng phiền não thôi." Dứt lời, Đậu Nguyên Nguyên liền từ nay về sau, lúc này, phía sau lại truyền đến tiếng của tào Mộng Bình kiên định.
"Không! Ta muốn đổi thai!"
Nghe vậy, Đậu Nguyên Nguyên ngẩn người, đợi phản ứng lại, nàng liền quay người lại, vội vàng mở miệng nói: "Ngươi điên ư, loại chuyện đổi thai vô căn cứ này, có thể nào lấy ra mạo hiểm!"
"Trừ đổi thai, đã không còn cách nào rồi, ta tìm tới một vị vu bà pháp thuật cao cường, nghe nói bà thành công thay mấy vị phu nhân đại hộ nhân gia, đem thai nữ trong bụng đổi thành thai nam, thuận lợi sinh hạ nhi tử, đây cũng là mục đích hôm nay ta tới ngồi tiểu biệt uyển này." Tào Mộng Bình tiếp tục mở miệng nói: "Vô luận ta đi nơi nào, đều sẽ có người vương phủ đi theo, chuyện này lại cần kín đáo, không phải ta có thể để cho người vương phủ biết ta đi cái nơi đó, nghĩ tới nghĩ lui, ở nơi này của tỷ tỷ làm phép là thích hợp nhất rồi......"
Lời còn chưa nói hết, liền bị Đậu Nguyên Nguyên cắt đứt, nàng quát trách móc một tiếng; "Hồ đồ, chuyện này vô cùng nguy hiểm không nói, nếu xảy ra chuyện, không phải liên lụy đến trên người ta sao?" Thơ_Thơ_diendan
"không phải tỷ tỷ một lòng muốn cùng muội muội kết minh sao? Tỷ để cho muội nhìn chằm chằm sổ sách trong phủ, muốn muội thay tỷ diệt trừ vương phi, tỷ lại không chịu trợ giúp muội muội sao? Tào Mộng Bình thật là ngu như vậy sao? Chỗ tốt cũng do tỷ chiếm hết, chuyện xấu lại để cho muội tới duy trì toàn bộ hả?"
Nói thế sắc mặt Đậu Nguyên Nguyên thoắt đỏ, thoắt trắng, nhất thời cứng họng, không phản bác được.
"Kết minh không thành vấn đề, chỉ là tỷ tỷ cũng muốn bỏ ra chút tâm lực đối với Mộng Bình à? Không phải là lần đầu tiên muội bị tỷ lợi dụng, lần này, tỷ cần thiết phải có điều bỏ ra mới được!" Dứt lời, Tào Mộng Bình quay đầu lại đối với thị tỳ cận thân Như Sương nói: "Đi! Đi tìm vu bà pháp thuật cao cường kia tới đây cho ta, nhớ, phải đi vào từ cửa sau. Nếu có người hỏi, trở về nói là bà mụ đến xem thai."
"Vâng" Như Sương vén áo thi lễ, liền lui xuống.
Cũng không chờ đợi thời gian quá lâu, quả nhiên Như Sương dẫn tới một ma ma trung niên vóc người hơi có vẻ mập mạp, vào cửa, bà chỉ liếc mắt nhìn bụng Tào Mộng Bình nhô lên, trong nháy mắt sắc mặt biến đổi, lập tức từ chối nói: "Không được! Đã quá lớn, bây giờ đổi thai đã không kịp nữa rồi, sợ rằng không thành được, quá nguy hiểm."
Tào Mộng Bình nháy mắt, Như Sương lập tức lấy ra từ ống tay áo một túi bạc trắng lớn, đưa cho vị ma ma kia. Thơ_Thơ_diendan
Vị ma ma kia thấy tiền sáng mắt, liền nhanh chóng chuyển đổi lập trường, nở nụ cười nói: "Có lẽ có thể thử một lần."
"Hỗn trướng!" Đậu Nguyên Nguyên lại nổi giận mắng ma ma kia: "Mới vừa rồi rõ ràng ngươi kết luận không được, gặp được ngân lượng đáng kể, lại lập tức thay đổi thái độ, ngươi cũng đã biết hài tử trong bụng của nàng là của ai sao? Nếu xảy ra chuyện không may, mấy cái mạng của ngươi chết cũng không đủ!"
Đậu Nguyên Nguyên đồng thời đe dọa, quả nhiên ma ma kia bị sợ đến lập tức trả bạc lại cho Như Sương, nói: "thai nhi trong bụng Phu nhân thật sự là quá lớn, ta còn chưa làm qua thai nhi lớn như vậy, bình thường cũng phải ở trong vòng bốn tháng, cơ hội thành công tương đối lớn."
Tào Mộng Bình hung hăng trợn mắt nhìn Đậu Nguyên Nguyên một cái, sau đó quay đầu lại nói với vu bà: "Nàng đây, là sợ ta sinh một Nhi tử, sẽ ảnh hưởng nặng nề địa vị con hoang không rõ lai lịch của nàng, chớ để ý nàng ta, ngươi làm phép là được."
Lão Bà Tử nghe xong, liền cười nói: "Như vậy xin phu nhân cho một phòng an tĩnh, còn có một chút tế vật, để lão thân làm phép."
Không bao lâu sau, trong một gian phòng tĩnh lặng ở tiểu biệt uyển, vang lên hàng loạt tiếng chuông. Thơ_Thơ_diendan
Vu bà một thân đồ trắng áo trắng, ở trước dàn tế rung chuông làm phép, trong miệng nói lẩm bẩm, Tào Mộng Bình quỳ gối trước dàn tế, chắp tay trước ngực, nhắm hai mắt, chuyên chú tiếp nhận pháp thuật của vu bà, trong nhà đốt giấy vàng làm cho khói trắng tràn ngập cả phòng, mang đến một không khí thần bí.
Đầu tiên đậu Nguyên Nguyên cảm thấy tò mò, thứ hai là lo lắng gặp chuyện không may, sẽ liên lụy nàng, thế là toàn bộ hành trình nàng liền nhìn chằm chằm.
Qua hai canh giờ, thật vất vả pháp thuật kết thúc, trước khi đi vu bà giao cho Tào Mộng Bình bao dược vật không rõ, phân phó: "Cúng bái hành lễ kết thúc mỹ mãn, kế tiếp ngươi phải ăn vào thuốc đổi thai, phối hợp dùng nước ấm, ít ngày nữa là thấy được hiệu quả, chỉ là....... Quá trình đổi thai sẽ để cho ngươi cảm thấy đau bụng khó chịu, có lẽ còn có thể chảy chút máu, chỉ cần nhẫn nại là tốt rồi!"
Để lại dược vật, vu bà liền rời đi, như lúc bà lén lút tới, lại lén lút từ cửa sau, không biến sắc rời đi.
Đậu Nguyên Nguyên nhìn chằm chằm túi dược vật kia, phất tay áo, lạnh lùng mở miệng nói: "Lai lịch không rõ, khuyên ngươi đừng dùng thôi."
"Không! Vô luận ra sao, ta nhất định muốn sinh Nhi tử." thái độ Tào Mộng Bình kiên quyết, nàng khiến Như Sương đưa tới nước ấm, liền đem túi dược vật kia nuốt xuống bụng rồi.