Editor: Thơ Thơ
Tuổi còn quá nhỏ, chính hắn đi bộ không quá ổn, bước chân tập tễnh đi tới trước mặt của Đổng Uyển, sau đó quỳ xuống đất, cung kính khấu đầu một cái trước nàng, non nớt mở miệng nói: "Túc nhi bái kiến. . . . . . . Mẫu mẫu."
Chính hắn đang học nói, nói không rõ ràng, không cách nào thuận lợi phát ra hai âm『đích mẫu』cái này, thế là thành『 mẫu mẫu 』.
Thật là một hài tử thiên chân vô tà lại làm người thương tiếc đáng yêu. Đổng Uyển cười đỡ hắn lên, Lưu Túc nháy mắt mấy cái, cười ha ha với nàng, trong miệng vẫn gọi: "Mẫu mẫu. . . . . . Mẫu mẫu. . . . . ."
Thấy thế, Thái phu nhân nở nụ cười, cưng chiều cho kéo Túc nhi vào trong ngực nói: "Ai yêu, tâm can bảo bối của ta, ngươi thật là vô cùng dễ thương!"
Đậu Nguyên Nguyên cười nói: "Túc nhi lấy được yêu thích của Thái phu nhân như thế, là phúc khí của hắn, đáng tiếc. . . . . . . . Cuối cùng chỉ là con thứ! Còn là thứ trưởng tử đáng thương nhé!"
Thứ trưởng tử là một thân phận vừa lúng túng vừa đáng thương, thân là trưởng tử, tương lai thân phận địa vị cũng phải thấp hơn Nhi tử trưởng vợ cả sở sinh, cũng chính là đệ đệ của mình. Thơ_Thơ_diendan
Thái phu nhân rất là thương tiếc cúi đầu nhìn Lưu Túc, đưa tay vuốt đầu của hắn nói: "Đứa nhỏ này còn có ta là hoàng tổ mẫu thương rồi, dù là thứ xuất thì sao?"
Trong nội tâm Đậu Nguyên Nguyên hiểu rõ ràng Thái phu nhân đối với Túc nhi là thương yêu từ trong lòng, thế là liền mở miệng nói: "Vì tương lai Túc nhi nghĩ, hôm qua thiếp thân cả đêm không ngủ, trằn trọc trở mình, nghĩ đi nghĩ lại. Ta nghĩ, vì Túc nhi, ta không thể không quyết tâm, dứt bỏ hắn. . . . . . ."
Thái phu nhân nghe ra đầu mối trong lời nói của nàng. Vội vàng nói: "Ngươi có ý nghĩ gì?"
Đậu Nguyên Nguyên ngước mắt nhìn Đổng Uyển nói: "Không bằng đem Túc nhi cho vương phi làm con thừa tự đi, để cho hắn trở thành trưởng tử vương thượng."
Đổng Uyển nghe nói thế, ngược lại văn phong không nhúc nhích, Hồng Ngọc một bên nghe, lại giận đến kém một chút cắn đầu lưỡi.
Cho vương phi làm con thừa tự, khiến Lưu Túc trở thành trưởng tử vương thượng. Như vậy không phải là tước vị Thế tử sẽ được thừa kế chắp tay tặng cho Nhi tử của Đậu Nguyên Nguyên sao. Đây chính là tương lai Ninh Vương nữa à.
Nàng tức giận không dứt, tiến tới, nói nhỏ với Đổng Uyển: "Tiện nhân có tiện chiêu, Đậu Nguyên Nguyên đáng giận này quả nhiên là bụng dạ khó lường, trăm phương ngàn kế khiến gia và Thái phu nhân nghênh nàng trở về phủ, nàng tính toán đánh cho vô cùng gian trá, muốn cho nhi tử trở thành Thế tử. Nàng thuận ý thành chương thăng cấp lên làm Thái phi. Nàng âm thầm dùng sức xúi giục, khiến Thái phu nhân tới làm áp lực, Thơ_Thơ_diendan đây là nghĩ bức bách tiểu thư đi vào khuôn khổ đó, tiểu thư, ngươi phải đi xuống, ngàn vạn lần không thể đồng ý nhé!"
Không chỉ có nàng, thấy Lưu Ký trầm mặt. Đã lạnh giọng cự tuyệt nói: "Bổn vương không đồng ý!"
Một khi đem Lưu Túc cho vương phi làm con thừa tự. Để cho hắn trở thành trưởng tử, như vậy Nhi tử tương lai của hắn cùng với Đổng Uyển sở sinh sẽ trở thành con thứ, không cách nào kế tục Vương tước của hắn, trở thành Ninh Vương kế tiếp.
Ninh Vương lạnh giọng cự tuyệt, Thái phu nhân vậy mà tức giận mắng: "Bốn mươi chín ngươi đừng nhúng tay vào chuyện này."
Dứt lời, bà xoay người nói với Đổng Uyển: "Đem Túc nhi cho ngươi làm con thừa tự. Ta lại cảm thấy chủ ý này rất tốt, ngươi cho là sao đây?"
Đầu tiên là quát trách móc Ninh Vương. Nữa nói tới chuyện này đối với nàng, Thái phu nhân quả thật vì Lưu Túc, đối diện nàng người Vương phi này làm áp lực.
"Mẫu thân quá lo lắng, coi như Túc nhi cũng không phải là vương phi sinh ra, nàng vẫn sẽ xem hắn như con, cho nên Bổn vương không đồng ý chuyện này cho làm con thừa tự." lập trường Lưu Ký vẫn kiên trì. Thơ_Thơ_diendan
Thái độ Thái phu nhân cũng hết sức cứng rắn nói: "Ngươi luôn thay nàng suy nghĩ, ngươi có từng thay Nhi tử của mình chưa? Chỉ có đem Túc nhi cho làm con thừa tự dưới gối vương phi, sau này mới có thể một nhà hoà thuận vui vẻ!"
Hai nhà Đổng, Đậu kết thù nhiều năm, ở giữa Đổng Uyển và Đậu Nguyên Nguyên hiềm khích thật sự là quá sâu, e sợ cho nàng sẽ không đối xử tử tế với Túc nhi, như vậy chỉ có một phương thức, chỉ có đem Túc nhi cho Đổng Uyển làm con thừa tự, trở thành trưởng tử, hắn có thể lấy được địa vị Thế tử, mà vương phi là đích mẫu cũng không tự nhiên tới bạc đãi Vương Thế tử Ninh Vương tương lai, ngược lại sẽ đối với hắn mọi cách thì tốt hơn.
Lưu Ký lập trường cứng rắn nói: "Đem Túc nhi cho vương phi làm con thừa tự, tương lai ngược lại sẽ đưa tới phân tranh, chuyện này Bổn vương tuyệt không đồng ý."
Thái phu nhân một lòng một dạ thay Túc nhi tính toán, Ninh Vương lại vẫn kiên trì duy trì tương lai địa vị của Đổng Uyển.
Đậu Nguyên Nguyên thầm nghĩ, nàng đã sớm ngờ tới Đổng Uyển tuyệt sẽ không đồng ý, không! Bất kỳ nữ nhân nào cũng sẽ không đồng ý, tuyệt đối sẽ không có đàn bà nào biết cái này ngu xuẩn sao, khiến nhi tử kẻ thù truyền kiếp lên làm Thế tử, như vậy nếu tương lai mình sanh ra nhi tử, lại nên tự xử ra sao đấy? Bởi vì, hành động lần này bằng đem tước vị Vương của Nhi tử mình tặng không cho kẻ thù.
Nàng cố ý nói ra chuyện khiến Túc nhi làm con thừa tự, không phải là muốn khiến Thái phu nhân thấy rõ ràng diện mạo Đổng Uyển, nàng tuyệt đối sẽ không thật lòng tiếp nạp Túc Vương tử, nói không chừng tương lai còn có thể âm thầm hãm hại hắn rồi, chỉ có nói lên Đổng Uyển tuyệt đối không thể nào đáp ứng chuyện cho làm con thừa tự, mới có thể làm cho Thái phu nhân hoàn toàn nghiêng về phía bên nàng, tương lai tốt chèn ép Đổng Uyển người Vương phi này.
Đậu Nguyên Nguyên lạnh lùng liếc nhìn Đổng Uyển, lạnh lùng nói: "Xem ra vương phi là không tính chuyện cho làm con thừa tự rồi hả?" Thơ_Thơ_diendan
Ra ngoài dự đoán của nàng, Đổng Uyển lại có thể lanh lẹ hồi đáp: "Túc Vương tử làm người ta thương yêu như thế, ta có lý do gì không đồng ý đây? Sẽ để cho hắn trở thành Nhi tử của Đổng Uyển ta thôi."
Đậu Nguyên Nguyên nghe xong, đáy mắt nhanh chóng thoáng qua một tia kinh ngạc ứng phó không kịp.
Nàng nhanh chóng hơi ổn định tâm thần một chút, sau đó cố ý châm chọc cười lạnh vài tiếng nói: "Vương phi Điện hạ, ngươi quả thật là người thức thời vụ nhé!"
Lúc này sắc mặt Lưu Ký lại trầm xuống, quay đầu lại đối với Đổng Uyển, thái độ kiên quyết nói: "Uyển Nhi, ngươi đừng miễn cưỡng! Tất cả có Bổn vương ở đây, Bổn vương không đồng ý chính là không đồng ý, cho dù ai đều không thể nghịch lại."
Thái phu nhân cả giận nói: "Bốn mươi chín! Đừng quên Túc nhi là máu mủ của ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng không phải là vì hắn tính toán một ít sao?"
Đối mặt Thái phu nhân tức giận, sắc mặt Lưu Ký ảm đạm sâu lắng, nhỏ giọng nói: "Thân mẫu! Liên quan đến chuyện Thế tử, nhi tử hi vọng thân mẫu không cần can thiệp quá độ!" Thơ_Thơ_diendan
Đậu Nguyên Nguyên ngước mắt nhìn Lưu Ký, điềm đạm đáng yêu bi thương nói: "Điện hạ, chẳng lẽ trong lòng của ngươi, chỉ có vương phi, mà không có Túc nhi sao?"
Nàng càng nhu nhược đáng thương, càng có vẻ địa vị Túc nhi không yên, càng phải nhận được Thái phu nhân đồng tình và ủng hộ.
"Ngươi câm mồm!" Lưu Ký lập tức tức giận một hồi nói: "Vừa mới vào phủ, ngươi liền vội gây sóng gió sao?"
Nếu không phải mẫu thân cả ngày lo âu túc nhi, lúc nào cũng không yên, ăn không ngon, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý cho Đậu Nguyên Nguyên vào phủ.
"Điện hạ chớ giận." Lúc này, Đổng Uyển chân thành nói: "Nếu Thái phu nhân kiên trì cho Túc Vương tử làm con thừa tự của ta, như vậy có gì không thể đây? Chỉ là, vì Túc nhi suy nghĩ, ta có một điều kiện."
Thái phu nhân nghe nàng lại có thể sẵn sàng đồng ý, lập tức giơ tay lên nói: "Ngươi cứ việc nói đi!"
"Ta muốn thay vì cho làm con thừa tự, nếu không để cho Túc nhi thực sự trở thành Nhi tử của ta, không phải cho làm con thừa tự, mà là hoàn toàn đến dưới gối của ta, ta trở thành thân mẫu của Lưu Túc, phù trợ hắn trở thành Vương Thế tử, vì vậy, hắn đương nhiên không thể có những mẫu thân khác, Đậu phu nhân cần thiết xoá tên trên gia phả, phết trừ địa vị phu nhân, vĩnh viễn rời khỏi vương phủ, cuối cùng cả đời không được quen biết với Lưu Túc, hoàn toàn đoạn tuyệt liên hệ máu mủ với hắn." Thơ_Thơ_diendan
Nàng làm ra nhượng bộ lớn như thế, cái điều kiện này là chuyện đương nhiên.
Đậu Nguyên Nguyên nghe nói thế, trong nháy mắt sắc mặt trở nên vô cùng trắng bệch. . . . . . .
Sắc mặt Bảo Châu cũng thay đổi, môt khi Túc Vương tử bị vương phi cướp đi, tất cả xong rồi.
Tiểu thư thật vất vả mới về đến vương phủ, lần đầu giao thủ cùng Đổng Uyển, thế nhưng sẽ thảm bại như thế.
Nàng cau mày, ở bên tai chủ tử của mình nhỏ giọng khuyên nhủ: "Tiểu thư, Đổng Uyển quả thật là vô cùng giảo hoạt, Thái phu nhân một lòng hi vọng vương phi có thể chân chính tiếp nạp Túc Vương tử, để cho hắn trở thành Thế tử. . . . . . . Không ngờ vương phi không chỉ có đồng ý, còn lại muốn để cho hắn thành thân nhi tử, Xem thế này, ngươi đột nhiên thành chướng ngại vật rồi. Lần này chúng ta phải chịu rồi, bây giờ cởi hổ khó xuống, ngươi chỉ có thể vứt bỏ tự ái, quỳ xuống cáo lỗi với Thái phu nhân. Vương phi hoàn toàn cướp Túc Vương tử đi, ngươi liền cái gì cũng không phải, còn phải bị loại khỏi hoàng tộc, trục xuất vương phủ. Thái phu nhân rất có thể sẽ vì Túc Vương tử, mà nghe theo lời của nàng..., cho trục xuất ngươi khỏi vương phủ!"
Người Thái phu nhân chân chính quan tâm không phải là Đậu Nguyên Nguyên nàng, mà là Lưu Túc. Thơ_Thơ_diendan
Vốn là muốn Thái phu nhân cho là Đổng Uyển sẽ bài xích Lưu Túc, tương lai tốt lợi dụng Thái phu nhân đi đối phó Đổng Uyển người Vương phi này, hôm nay lại làm cho mình cưỡi hổ khó xuống, còn dính tanh khắp người.
Ăn trộm gà không thành ngược lại mất nắm gạo.
Lúc này, Đậu Nguyên Nguyên đột nhiên "Bùm" Một tiếng, quỳ rạp xuống trước mặt thái phu nhân, lã chã rơi lệ nói: "Thái phu nhân, ngài cũng là một mẫu thân, thân là mẫu thân, có thể nào dứt bỏ con của mình, đoạn tuyệt liên hệ máu mủ đây? Vô luận bao lâu, ta làm không được! Ta tuyệt không thể giao Túc nhi cho người khác!"
Vì giữ được thân phận hoàng tộc cùng vinh hoa phú quý, thật vất vả mới lấy được, nàng không thể không quỳ xuống cầu khẩn.
"Ngươi đã làm không được, vì sao còn phải cố ý nhắc qua chuyện này?" Thấy nàng đổi ý, trong lòng Thái phu nhân nhất thời tức giận một hồi, thế là xệ mặt xuống, trách móc nặng nề nói: "Vốn cho là ngươi thay Túc nhi suy nghĩ, toàn tâm toàn ý muốn cho hắn trở thành con chánh thê, lên làm Vương Thế tử, hôm nay vừa nhìn, ngươi chỉ là muốn từ giữa đắc lợi, có thể thấy được ngươi là đang tính toán vì mình, mà không phải vì túc nhi. Cõi đời này, có nắm chắc, liền có điều mất, há có chuyện tất cả chỗ tốt toàn bộ chiếm hết sao? Ngươi tính toán không khỏi quá mức rồi!"
Quát trách móc Đậu Nguyên Nguyên dừng lại, Thái phu nhân dắt tay nhỏ bé của Lưu Túc, bộ mặt không vui từ nay về sau đi nha. Thơ_Thơ_diendan
*
Đậu Nguyên Nguyên không có chiếm được bất kỳ chỗ tốt nào, ngược lại bị Thái phu nhân trách cứ dừng lại, nàng trở lại ở trong phòng lúc trước, giận đùng đùng cầm lên bình hoa liền đập xuống đất.
Bình sứ rơi xuống đất lên tiếng mà vỡ nát, phát ra mấy tiếng vang sắc bén.
"Tiểu thư, coi như ngươi đem đồ vật trong phòng đập nát cũng là vô dụng!" Bảo Châu vội vàng khuyên nhủ: "Thái phu nhân đang giận ngươi rồi, sao ngươi không đi dỗ dành bà ta, nhận sai đi? Xưa đâu bằng nay, ngươi đã không phải là thiên kim tiểu thư phủ Thừa Tướng nữa rồi, người ở dưới mái hiên, có đôi khi, phải cúi đầu. . . . . . . ."