Búp Bê Giết Người

Ngày lúc này Rim liền kéo tay Sakura chạy đi vì những tên khác chắc chắn sẽ lại xuất hiện vì phát hiện tiếng súng thôi. Rim đưa cho Sakura khẩu súng đó.
- Cầm lấy, nếu ai lại gần cứ bắn.
- Còn cậu?
- Tôi chỉ quen dùng dao thôi, bắn súng không phải sở trường. Cậu biết tôi giỏi chặt người mà.
Rim mỉm cười làm Sakura ngạc nhiên, từ ngày quen đây là nụ cười đầu tiên của Rim. Rim bỗng dưng dừng lại làm Sakura phanh gấp theo.
- Hãy nghe cho kĩ đây hoa anh đào thối, tôi sẽ dụ chúng còn cậu mau chạy xuống và nếu muốn giúp thì đi về kêu Rum đến đây được chứ?
- Nhưng....
- Đừng lo, tôi không dễ chết vậy đâu. Vì tôi vẫn còn muốn tồn tại trên đời này.
- Không, là sống. Cậu nhất định sẽ sống thôi Rim.
Sakura hét lên và rồi Rim đã nở nụ cười, con bé đã chạy ra phía trước thu hút đám người đó để Sakura có thể chạy xuống thoát thân. Bọn chúng cũng chơi sòng phẳng đó chứ, chúng đều dùng kiếm Nhật để có thể gọi là chút công bằng với con bé không có súng là Rim kia. Chém giết...cứ suốt ngày chém giết làm Rim đã quen rồi. Thực sự cũng có đôi lúc Rim mệt mỏi và muốn buông tay nhưng vì còn chưa thực hiện được điều đó nên Rim không thể chết dễ như vậy được.

- Chết đi....
Một tên xông lên định chém thì Rim bật nhảy lên cao lộn ba vòng, con bé đã cầm dao chém đứt cổ tên đó rồi lấy đà từ tên đó bật đến đâm một phát trúng tim tên đối diện. Tiếp đất an toàn Rim nhanh chóng phi con dao một phát giữa trán tên đằng xa, con bé nhanh chóng cầm lấy thanh kiếm để đỡ lấy nhát chém của tên còn lại kia. Nhanh chóng chạy đến để lấy con dao kia Rim bị tên còn lại đuổi theo, con bé đã cận kề cái chết lắm rồi. Rim đã sắp chạm vào con dao vậy mà một phát súng bắn sượt qua tay con bé rồi một phát nữa bắn chết tên phía sau kia làm hắn ngã xuống bên cạnh Rim.
- Rim à, đợi mình.......
Sakura đang chạy rất nhanh để mong về nhà tìm người giúp Rim thoát khỏi cái chuyện này.
- Ba....Baron...........Lin.........ông Smith.......
Rim vừa rứt lời liền ngã khuỵu xuống đó, cô bé vẫn mở mắt nhìn vết thương sượt qua tay kia mà toàn thân bất động.
- Tẩm thuốc sao?
Rim cười một cách chua chát rồi nằm đó mặc chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Lin đứng bên cạnh Nam tước Baron không nói gì cả. Quản gia Smith ngay lập tức đi tới thì phát hiện Rim bị một phát bắn trúng bên bụng trái làm máu chảy ra khá nhiều mà cô bé đã tự lấy đạn bằng cách thủ công không cần dụng cụ rồi bịt vết thương một cách sơ sơ.
- Cháu bị thương rồi đó Rim.
- Không chết được đâu.

Rim không nhìn ông Smith mà lên tiếng. Ông Smith đã xoay người cho cô bé ngồi dựa vào tường, vết thương lồ lộ ngay trước mắt hai người kia, máu đã thấm đẫm do vận động mạnh bởi vụ chém giết với 4 tên cuối cùng và mấy tên khác ở tầng dưới.
- Sao ba người lại ở đây? Chẳng phải Baron rất ghét Rim sao?
Rim ngước nhìn Nam tước Baron, hắn ta vẫn đứng nhìn cô bé mặt lạnh không nói gì cả. Rim mỉm cười.
- Có lẽ đây là đường cùng rồi.....Học cách buông tay cũng không phải một ý tồi đâu nhỉ?
Họ chưa bao giờ thấy Rim có biểu hiện này sau bao ngày phía sau theo dõi cả. Rim đang cười và nói mấy lời bỏ cuộc một cách dễ dàng. Vừa lúc đó Rum đã đến đây một mình khi nhận được tín hiệu của Rim rất yếu đang nhấp nháy.
- Mấy người....
Rum nhìn mấy người này rồi tiến tới thấy Rim đang bị thương liền hốt hoảng. Rum muốn xem vết thương nhưng Rim đã ngăn cản.
- Đừng có chạm vào Rum.....Rim sẽ từ bỏ.....Rim sẽ từ bỏ việc tìm kiếm Ram. Sẽ không đi tìm Ram nữa.....vì nếu tìm ra rồi sẽ đảo lộn cuộc sống của anh ấy. Nếu đã là đường cùng đành phải buông tay thôi.
Rim nói rồi nhắm mắt lại. Họ ngạc nhiên vô cùng, con bé này dám buông tay dễ dàng vậy sao? Ba người kia nhận ra sát khí tỏa ra từ Nam tước Baron.
- Đem về.
Nam tước Baron ra lệnh rồi đi thẳng, mọi người cũng chẳng ai dám trái lệnh tên này nếu không muốn chết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận