Dolly được đưa đến một tòa biệt thự siêu rộng lớn và tráng lệ. Con bé không biểu hiện bất kì cảm xúc gì trên gương mặt, chỉ chăm chăm đi theo Nam tước Baron vào trong biệt thự. Khi họ vừa đặt chân đến phòng khách là toàn bộ người hầu cúi chào, trong đó nổi bật nhất có lẽ là ông quản gia Smith và một cô gái xinh đẹp tên Lin.
- Nam tước, ngài đã về.
Quản gia Smith kính cẩn, Lin tò mò nhìn cô bé đứng phía sau là Dolly kia.
- Ai vậy Baron? Nhìn sao có vẻ kì quá.
Lin nhìn hết một lượt Dolly rất tò mò sao Nam tước đưa về nhà một cô bé thế này?
- Đưa con bé đi tắm rửa đi.
Nam tước Baron vừa rứt lời thì ngay lập tức mấy cô hầu đưa Dolly đến phòng tắm chung ở tầng 1 này tắm rửa sạch sẽ, chải chuốt rồi thay đồ cho cô bé. Trong khi đó ở phòng khách, Nam tước Baron ngả người trên ghế sa lông thoải mái.
- Có phải là con búp bê thuộc trò giải trí của Mama, phu nhân Williams?
Lin chắc chắn đến 90% là vậy. Baron mỉm cười.
- Đúng vậy. Con búp bê sống sót cuối cùng.
- Nhìn ngài thích thú chưa kìa.
Lin cười cười rồi ngồi xuống ghế đối diện. Quản gia Smith vẫn đứng bên cạnh Baron không có ý định nhúc nhích.
- Con bé sẽ là một quý tộc hoàn hảo.
- Ngài mua con bé về chỉ để làm một quý tộc hoàn hảo?
Lin khinh bỉ nói, cô không tin Nam tước đại nhân của mình chỉ có cái mục đích rẻ tiền đó. Nam tước mỉm cười.
- Thú vị mà. Cứ nghĩ mà xem một bé con xinh đẹp đầy kiêu ngạo mà ai cũng sẵn sàng vì bé con làm tất cả.
- Đó chỉ là mình ngài nghĩ vậy........
Lin còn chưa kịp nói xong chữ 'thôi' cô đã ngạc nhiên, yên lặng nhìn đầu hành lang kia, một cô bé với mái tóc bạc dài thật dài bắt mắt, gương mặt phải nói thật là mê hoặc người nhìn tuy nó rất vô hồn và lành ngắt, cô bé mặc một áo sơ mi trắng dài che gần đầu gối, có lẽ hầu gái không thể chuẩn bị kịp trang phục ột cô bé 5 tuổi như vậy.
- Bé con, lại đây.
Nam tước mỉm cười thích thú vẫn tay gọi thì Dolly như một người máy được lập trình nghe lệnh chân đều đều bước tới. Nam tước đã đúng, cô bé này thực sự xinh đẹp vô cùng. Dolly tiến tới đứng trước mặt Nam tước, hắn ta bế cô bé ngồi trên đùi mình làm cho những người trong phòng khách này hết sức kinh ngạc, ngay quản gia Smith cũng không dấu nổi điều đó. Bình thường chỉ cần chạm nhẹ thôi là Nam tước đại nhân nhà này cho vé đi gặp tử thần rồi. Vậy mà giờ còn chủ động ôm một tiểu mỹ nữ trong lòng nữa.
- Phải đặt tên cho bé con là gì đây? Bé con nghĩ sao?
- Dolly.......
Dolly vẫn vậy không hề biểu cảm sắc thái, dường như trong đầu con bé lúc này luôn quay vòng vòng cái chữ Dolly đó. Đầu óc con bé như kiểu nói đến vấn đề nào là chỉ có vấn đề đó tồn tại.
- Ta đã nói không thích tên đó rồi mà bé con. Lin ngươi cũng nghĩ xem.
Hắn chuyển qua cô thuộc hạ của mình. Lin hơi ớ người nhưng rồi cũng trầm ngâm suy nghĩ.
- Rin....Rin được chứ?
- Không....là Rim.
Dolly đột nhiên lên tiếng phản đối ngay khi Lin nói cô sẽ tên là Rin. Cái tên Rin làm cô nhớ tới cái tên đó, cái tên trước khi cô trở thành Dolly Zero bất khả chiến bại của Mama.
- Rim sao? Thôi được, bé con vui được rồi.
Nam tước Baron vui vẻ, Dolly ngước lên nhìn hắn.
- Tôi muốn....giết người.
Câu nói của Dolly làm ọi người ở đây chết sững, ngay cả Nam tước cũng không ngờ cô bé nói vậy. Vừa cứu cô bé thoát khỏi chém giết thì cô bé lại đâm đầu vào.
- Tại sao bé con lại muốn vậy?
Baron nhất định phải biết rõ lí do, cô bé muốn chém giết căn bản với hắn dễ như trở bàn tay. Dường như hắn cảm nhận được cô bé này còn muốn một cái gì đó nữa, sâu thẳm trong tim cô bé đang mong muốn một thứ gì đó không nói ra được.
- Bởi vì....máu rất đẹp.......nó không ngừng chảy.............
Dolly thành thật trả lời, họ thấy ánh mắt cô bé đang vô hồn ánh lên một niềm vui thích, môi đỏ mọng nhếch lên cười nham hiểm. Họ không biết cô bé lại có thể hứng thú đến vậy.
- Tiếng hét của họ......tiếng cười nói đó.......rất thích.
Dolly vẫn nhớ được, lúc con bé giết người họ liền cười tán thưởng, tiếng hét của những kẻ đó hòa cùng tiếng cười nói làm con bé rất thích. Con bé muốn một lần nữa nghe thấy điều đó. Mục tiêu và sự thích thú là hai thứ hoàn toàn khác nhau. Nhưng cùng một lúc con bé có thể hoàn thành cả hai.
Nam tước không nói gì vẫn ôm cô bé thích giết người này vào trong lòng. Lin cảm thấy có gì đó rất khác lạ, rất đáng sợ. Ngay đến quản gia Smith cũng cảm nhận được sát khí của hai con người đang hòa quyện lấy nhau kia. Thật không thể tưởng tượng được, hai con ác quỷ khát máu cùng ở một chỗ, cùng một hứng thú và cùng khao khát một thứ gì đó nhiều hơn nữa, một thứ không ai hiểu được.